Con zombie gào thét lên chói tai vô cùng. Nhàn Vũ dựa theo âm thanh cùng với ánh sáng mà quả cầu của Hạ Doãn Mộc tạo ra mà đến nơi đó.
Đoản kiếm nhanh như chớp lướt qua người con zombie đó. Nhưng lưỡi kiếm vừa động vào da con zombie đó thì không qua được mà chỉ xước xát một chút rồi bị phản lại. Như chém vào một tảng thiên thạch cứng vậy.
Hơi bị ảo diệu rồi nha.
Nhàn Vũ vô cùng ngạc nhiên nhìn con zombie đó. Cô lùi xa rồi lấy châm Bích Băng lâu ngày chưa sử dụng đến.
Nhàn Vũ ném châm vào người con zombie đó rồi dùng bùa làm thuật cố định để nó không thoát ra được.
Thở phào một hơi, kiểm tra lại vết thương của mấy người còn lại, Nhàn Vũ nhận thấy quả nhiên có độc.
Cho hai người bọn họ uống giải độc đan, Nhàn Vũ bảo Bạch Miên phân tích loại độc để còn tạo thuốc giải.
Kí chủ à. Cô lợi dụng tôi hơi nhiều rồi đó.
- Vậy sao? Nhưng nếu ngươi không hố ta thì có việc xảy ra bây giờ sao?
- Ơ. Kí chủ. Làm sao cô lại đọc được suy nghĩ của tôi?
- Ngươi thử đoán xem.
- Kí chủ à. Cô càng ngày càng đáng sợ rồi đó. Đáng sợ còn hơn cả lũ zombie kia đó.
Bạch Miên sợ hãi đến nỗi gắt lên. Nó sắp ngất vì vị này rồi. Tha cho nó đi mà hu hu.....
Bạch Miên hoảng đến offline luôn rồi. May mà nó khôn nên đã gửi cho Nhàn Vũ dữ liệu trước khi off nếu không nhất định bị đọa đày một thời gian.
Nhàn Vũ lấy con thỏ trắng trong không gian ra mà vò nhưng không để nó dính bất kì chất bẩn nào.
Lại để nó vào không gian của mình, Nhàn Vũ nhìn con zombie bị đông lạnh trước mặt.
- Các ngươi....đến đây làm gì.
Bỗng con zombie lên tiếng. Nhàn Vũ không bất ngờ gì lắm. Cô lại rút đoản kiếm ra, phòng hờ chuyện bất trắc.
- Ngươi là ai?
- Ta....ta là ai? Ta cũng không biết ta là ai.
- Ừm. Hơi khó tin nhưng cũng có khả năng. Vậy ngươi ở đây để làm gì.
- Làm theo sự mách bảo của giọng nói trong tâm trí ta.
- Nó nói ngươi làm gì?
- Nó....Nó bắt ta pha chế thuốc để tiến hóa.
Đây xác thực là sức mạnh cốt truyện rồi. Dù nam nữ chính có thích nhau thật lòng hay không thì cốt truyện vẫn sẽ kéo họ lại với nhau.
Giờ lại còn có năng lực siêu nhiên mách bảo làm thuốc tiến hóa nữa chứ.
Tôi thua ngòi bút của tác giả đại nhân của truyện này rồi.
Mà giờ chính mình còn phải dọn dẹp mớ hỗn độn mà thần tác giả của thế giới này tạo ra.
Nam chính thì có sức mạnh phi thường đến độ đánh bại cả một đội quân zombie hùng mạnh, nữ chính sức mạnh phi thường, có thuốc giải......
Giờ thì cần cô cân bằng lại. Đúng là ném một cái nồi thật to mà. Cô không muốn cõng cái nồi này đâu.
Trong lòng gió to bão bùng đến đâu, Nhàn Vũ thể hiện ra bên ngoài vô cùng bình tĩnh, cô thấy mình thở dài càng ngày càng nhiều rồi.
Ở trong những cái nhiệm vụ này lâu hơn nữa thì chắc tức đến ngã bệnh mất. Nhưng nếu không làm thì không có thông tin của tiểu phu quân.
Đau đầu cực độ.
Không nghĩ nữa. Giải quyết việc bây giờ đã.
- Lọ thuốc đó ở đâu?
- Ở chỗ kia.
Con zombie nói rồi được Nhàn Vũ phá băng ở đầu để quay sang nhìn chỗ có thuốc.
Trong góc đó, Nhàn Vũ thấy được một lọ thủy tinh nhỏ đựng một loại chất lỏng lam nhạt đến gần trong suốt.
- Thế ngươi có sản phẩm thất bại không?
- Có. Ở chỗ kia.
Nhàn Vũ nhìn sang, một đống thuốc đầy màu sắc khác lẫn lộn trông vô cùng ghê rợn.
- Cả đống này thì sao ta biết được loại nào mà ta tìm. Thôi, ngươi giảng cho ta mỗi loại đi.
- Đống màu đen thì khiến người phải chịu đau đớn, lọ màu đỏ khiến thành máu, lọ màu xanh hóa người thành thực vật,....
Zombie trông cả người màu xanh, vô cùng dữ tợn và đáng sợ mà giờ ngoan ngoãn nói tường tận với Nhàn Vũ. Cuối cùng Nhàn Vũ cũng tìm được thứ mà mình cần.
Cô cũng mang theo lọ thuốc tiến hóa đi. Cô có dại gì đâu mà để lại cơ chứ. Nhàn Vũ cũng mang theo con zombie này về để làm thêm vài loại thuốc nữa.
Đống thuốc phế kia cũng có tác dụng nên Nhàn Vũ mang theo tất.
Giải quyết xong xuôi, nhận thông báo hoàn thành của Bạch Miên, Nhàn Vũ thoải mái cùng những người khác đi về nơi ở của mình.