Vu Hi tiến lên giúp Giản Nhất Lăng lấy hành lý, "Lăng thần, em thật sự một chút cũng đều không có thay đổi!"
Vu Hi lòng tràn đầy vui mừng.
Thật tốt, Lăng thần vẫn là Lăng thần trước kia, không có gì biến hóa.
Thời gian giống như quay về ba năm trước đây.
Lăng thần còn như cũ mềm mại đáng yêu, manh manh, lạnh lùng.
"Ba centimet." Giản Nhất Lăng nói.
Khi mở miệng thanh âm vẫn giống như trong trí nhớ Vu Hi, vừa mềm vừa nhẹ lại còn có điểm ngọt.
"Hử?" Vu Hi cúi đầu nhìn cô.
"Cao hơn centimet."
Cao hơn centimet cũng là cao hơn.
Vu Hi dừng một chút, thực sự nỗ lực mà nhịn xuống không cười ra tiếng.
Không thể cười, tuyệt đối không thể cười nhạo Lăng thần đã thật lâu không có thấy, thật vất vả mới gặp lại sau thời gian chia tay.
Sau khi đem ý cười nghẹn trở về, Vu Hi nhìn Giản Nhất Lăng bên cạnh, biểu tình lại nghiêm túc xuống.
Anh có rất nhiều vấn đề muốn hỏi cô, nhưng lại không biết hỏi từ đâu.
Tỷ như nói, ba năm trước đây, cô cùng Thịnh gia giữa hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Vì cái gì Thịnh gia sau khi cứu cô trở về liền lập tức rời khỏi thành phố Hằng Viễn quay về kinh thành.
Hơn nữa ba năm này liền ở kinh thành, không có rời đi một lần.
Giản Nhất Lăng cũng đi nước ngoài, giữa hai người hoàn toàn chặt đứt liên hệ.
Muốn nói chuyện gì cũng đều không có phát sinh, Vu Hi là không tin.
Nhưng mà nói đã xảy ra chuyện gì, Vu Hi như thế nào cũng nghĩ không ra.
Suy nghĩ nửa ngày, Vu Hi vẫn là không có hỏi chuyện của ba năm trước đây, mà hỏi một chuyện mà anh cảm thấy ở tuổi này Giản Nhất Lăng hẳn là phải làm.
"Lăng thần mấy năm nay ở nước ngoài có bạn trai hay không?"
Giản Nhất Lăng trầm mặc một chút.
Giản Nhất Lăng trầm mặc làm Vu Hi nhịn không được phỏng đoán, "Lăng thần em nhưng đừng nói với anh, em tìm một người bạn trai ngoại quốc! Bất quá đều là cô nương 18 tuổi, yêu đương cũng thực bình thường. Nhưng mà nước phù sa không chảy ruộng ngoài, không thể tiện nghi cho người nước ngoài được."
"Không có." Giản Nhất Lăng đương nhiên không có nói qua yêu đương.
Anh trai nói, trước hai mươi tuổi không thể yêu đương.
"Là không có, hay là không có bạn trai nước ngoài?"
"Đều không có."
"Vậy em lần này tới kinh thành nắm chặt thời gian một chút, không thể cô phụ khoảng thời gian rất tốt này! Em cẩn thận nhìn xem, trong nước chúng ta so với nước ngoài chất lượng khá hơn nhiều!"
Sau đó Vu Hi lại thuận miệng nói, "Thịnh gia cũng không có nói qua, bất quá mấy năm nay anh cũng rất ít có cơ hội nhìn thấy cậu ta, cậu ta nếu có nói qua chuyện yêu đương thì anh cũng không biết, dù sao anh cũng không có nghe thấy."
Sau khi Địch Quân Thịnh bắt đầu bận rộn cho sự nghiệp, cơ hội Vu Hi cùng anh gặp mặt liền rất ít.
Vu Hi nhớ rõ lần anh gặp được Thịnh gia gần đây nhất, chính là chuyện hơn hai tháng trước.
"Ân."
Nghe được Vu Hi đề cập đến Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng lên tiếng, phản ứng bình tĩnh.
"Đi thôi, anh đi lấy xe, chúng ta vừa đi vừa nói."
Vu Hi mang Giản Nhất Lăng lên xe anh.
Sau khi xe rời khỏi sân bay, Vu Hi hỏi Giản Nhất Lăng, "Lăng thần, em đã tìm được chỗ ở chưa? Nếu chưa tìm được, anh tìm cho em chỗ ở."
"Tìm rồi."
"Vậy em nói cho anh địa chỉ, anh đưa em qua đó."
"Trước đi đến nơi Tần gia hôm nay tổ chức yến hội."
"Lăng thần em đi nơi đó làm gì?" Vu Hi tò mò mà hỏi.
"Tìm Tần Xuyên, có chút việc." Giản Nhất Lăng trả lời.
Cụ thể là chuyện gì Giản Nhất Lăng chưa nói.
Vu Hi nghe được lời này, trong lòng suy đoán, như thế nào nghe ngữ khí Lăng thần nói chuyện, giống như cùng Tần Xuyên rất quen thuộc nha?
Chẳng lẽ trong ba năm này, Lăng thần cùng Tần Xuyên vẫn luôn đều có liên hệ sao?
"Lăng thần, trong ba năm này em cùng Tần Xuyên có liên hệ sao?"