Anh lần đầu tiên nghiêm túc mà đánh giá nữ nhân trước mắt.
Nói thật, chưa nói tới anh có bao nhiêu cảm động, chỉ là chuyện cô có thể làm được đến mức này cũng thật là không dễ dàng.
Cảm giác ánh mắt của Tần Xuyên đang nhìn mình, Mạc Thi Vận không chỉ có khẩn trương, mà mồ hôi cũng đã toát ra đầy lòng bàn tay
Như là sợ Tần Xuyên từ chối mình, Mạc Thi Vận lại vội bổ sung, "Tôi không có ý tứ gì, tôi chỉ là từ trước kia bắt đầu liền chú ý đến anh, tôi đem anh trở thành thần tượng của tôi.."
Tần Xuyên bật cười, lắc lắc đầu, "Tôi không có tốt như cô nghĩ như vậy."
"Không, anh có, anh có tốt như vậy, cho dù không có Tần gia, anh cũng có thể bằng chính nỗ lực của mình biến thành một người thành công."
Mạc Thi Vận nói lên xuất thân của mình, nhớ tới ba năm này mình trải qua nhấp nhô.
Lời nói của cô rất rõ ràng, làm Tần Xuyên nghe xong rất có cảm xúc, đối với cô cũng có một cách hiểu khác.
Tần Xuyên nói, "Vậy được rồi, tôi và cô đạt thành giao dịch, cô dùng thẻ VIP của cô giúp tôi, tôi sẽ hồi báo, tôi sẽ hỗ trợ cho sự nghiệp của cô."
Tần Xuyên vẫn đem chuyện này phân thật sự rõ ràng.
Mạc Thi Vận gật đầu, tuy rằng anh vẫn là một bộ dáng như xử lý công việc, nhưng ít ra, anh lúc này nhớ kỹ cô.
Cô đối với anh mà nói, không còn là một người qua đường râu ria.
"Còn có.. còn có một vấn đề.."
"Cái gì? Có cái gì cô trực tiếp hỏi là được."
Mạc Thi Vận cắn cắn môi, rốt cuộc nhịn không được hỏi ra một vấn đề mà cô đã cất giấu trong lòng thật lâu.
"Tần tiên sinh, anh thích Giản Nhất Lăng sao?"
"Vì cái gì hỏi như vậy?"
Giản Nhất Lăng đối với anh mà nói là đặc biệt, không giống người bình thường.
Nhưng muốn nói thích, Tần Xuyên cảm thấy hẳn là không đến trình độ đó.
Nhưng anh nhất định sẽ dùng hết khả năng của anh để bảo hộ cô ấy.
Cũng không chỉ bởi vì cô ấy là ân nhân cứu mạng của mẹ anh, mà bởi vì cho tới nay khi ở chung với cô ấy sẽ có một ít cảm xúc.
"Chính là cảm thấy, anh đối với cô ấy thực đặc biệt.. có chút tò mò."
"Không có, cô ấy đối với tôi rất quan trọng, nhưng không phải cái loại quan hệ như cô nghĩ." Tần Xuyên giải thích.
"Ân.."
Cái đáp án này làm trái tim Mạc Thi Vận an ủi phần nào.
###
Sau khi từ quán cà phê đi ra, Mạc Thi Vận liên hệ với một phóng viên mà cô đã hẹn trước.
Đây là cái cô chuẩn bị.
Người phóng viên này chụp được hình cô cùng với Tần Xuyên, kể cả hình bọn họ cùng nhau ngồi ở quán cà phê, hay là lúc sau hai người cùng nhau từ quán cà phê ra ngoài.
Đã có lúc cô khinh thường việc sử dụng những bức ảnh mập mờ này để lăng xê.
Nhưng hôm nay, chính cô lại chủ động làm chuyện như vậy.
Cô biết giữa mình cùng Tần Xuyên khoảng cách thực xa xôi, xa xôi tới mức cô dùng hết toàn bộ sức lực cũng đều không thể vượt qua được.
Nhưng ít ra, cô có thể mượn Tần Xuyên, nhân vật đang có chủ đề nóng ở kinh thành gần đây, giúp mình gia tăng nhiệt độ.
Không chiếm được tình yêu, cô ít nhất có thể đem sự nghiệp đi lên phía trước.
Nếu ba năm trước đây, cô tất nhiên sẽ không làm những việc này.
Nhưng sau ba năm, cô đã là không phải Mạc Thi Vận lúc trước, cái gì cũng đều không có trải qua.
Ba năm nay cô gặp qua quá nhiều nhân tình ấm lạnh, cô chạm qua vô số vách tường, gặp qua vô số sự xem thường.
Cô biết, chỉ có làm chính mình cường đại lên, mới có thể được người khác tôn trọng.
Mới có tư cách, làm người cô yêu nhìn thấy được cô.
Mà cô không cho rằng mình làm hành động này sẽ xúc phạm tới Tần Xuyên.
Bởi vì cô biết các bài viết liên quan sẽ sớm bị xóa.