Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 641



"Cậu.. cậu ngày hôm qua thế nhưng cùng Địch lão gia tử ngồi cùng nhau nói chuyện nửa ngày?" Ôn Trình đều ngốc.

Giản Nhất Lăng lại lần nữa gật đầu.

Thật kích thích!

Ôn Trình nằm mơ đều không có nghĩ đến Địch lão gia tử sẽ đến nhà ông, sẽ cùng ông cùng ngồi cùng ăn, sẽ kêu ông một tiếng "Ông cậu Ôn gia"!

Ôn Trình dùng một hồi lâu thời gian tới tiêu hóa được chuyện này.

Sau một lúc lâu, phục hồi lại tinh thần Ôn Trình lại lần nữa cùng cháu gái xác nhận, "Cho nên con xác định muốn cùng Địch thiếu gia ở bên nhau sao?"

Giản Nhất Lăng gật đầu.

Ôn Trình nhìn thấy cháu gái biểu tình kiên định, Ôn Trình không có biện pháp.

"Tiểu Lăng, vậy con nếu có bị ủy khuất gì đó, nhớ rõ cùng cậu nói, cậu tuy rằng không có bản lĩnh gì, nhưng có người nếu là khi dễ con, cậu chính là liều cái mạng này cũng sẽ cùng đối phương liều mạng!"

"Được."

###

Ôn Trình cùng Giản Nhất Lăng nói xong rồi trở về, cùng Thái Thấm Nguyệt thương lượng chuyện tổ chức tiệc đính hôn cho Giản Nhất Lăng.

Ôn Trình đề ra một câu, chờ đến lễ đính hôn của Giản Nhất Lăng, ông tính toán đem một kiện ngọc khí phi thường trân quý [Vạn dặm non sông] làm lễ vật đưa cho Giản Nhất Lăng.

Nghe được lời này, Thái Thấm Nguyệt mở to hai mắt nhìn, không dám tin tưởng.

Kiện ngọc khí tên [Vạn dặm non sông] kia là tác phẩm có giá trị liên thành!

Là trong đông đảo các món của Ôn gia bọn họ trân quý nhất.

Hiện tại Ôn Trình cư nhiên muốn đem cái món trân bảo này coi như lễ vật đưa cho Giản Nhất Lăng làm hạ lễ đính hôn?

"Ôn Trình ông rốt cuộc muốn làm gì, [Vạn dặm non sông] là tôi tính toán muốn để lại cho Nhược Nhược! Hiện tại ông muốn đem nó đưa cho Tiểu Lăng, rốt cuộc là Tiểu Lăng là con gái ông, hay là Nhược Nhược?"

"Bà đang nói cái gì, Nhược Nhược là con gái tôi, tôi đương nhiên thương yêu con bé."

"Tôi có nói bậy sao? Tiểu Lăng sinh nhật ông đưa cho con bé lễ vật, so với sinh nhật 18 tuổi của Nhược Nhược còn muốn quý hơn! Còn có lần trước đi Thái Ngưng Hiên, ông chủ động mời Tiểu Lăng đi, tôi cùng Nhược Nhược là tôi nói ra ông mới mang chúng tôi đi!"

"Bà đang hồ nháo cái gì? Chuyện lễ vật bà không biết nguyên do sao? Lúc trước nếu không có A Noãn, Ôn gia liền bại! Hiện giờ này đó tài sản của Ôn gia, là A Noãn bảo vệ tới! Chúng ta mấy người làm anh, cho bọn họ một ít, có cái gì không đúng!"

Khi đó Ôn Noãn còn không có xuất giá, Ôn gia đã xảy ra chuyện nguy hiểm cho toàn bộ Ôn gia.

Bởi vì một mâu thuẫn trong công việc làm ăn, Ôn Trình đắc tội với một vị đại lão.

Lúc ấy Ôn gia gặp phải sự trả thù nguy hiểm của vị đại lão kia.

Là ở thời điểm mấu chốt Ôn Noãn đứng ra, cùng đại lão đàm phán, hơn nữa giúp đỡ đại lão hoàn thành một bút sinh ý đồ cổ thập phần mấu chốt.

Ôn Noãn vẫn luôn là người có tính tình mềm yếu, từ nhỏ liền thích khóc.

Hành động này của bà làm cả nhà đều không có nghĩ đến.

Không ai nghĩ đến một người luôn luôn mềm yếu khi gia tộc đối mặt với nguy cơ sẽ động thân mà ra.

Nhưng bà thật sự làm được.

Ôn Noãn kịp thời thu hồi danh dự cùng công việc làm ăn của Ôn gia, bảo vệ Ôn gia.

Cho nên Ôn Trình nhớ kỹ ân tình của em gái, nương các loại danh nghĩa muốn đem phần ân tình này trả lại cho em gái mình.

Ở trong mắt ông, nếu không có em gái ngay lúc đó hỗ trợ, gia nghiệp Ôn gia giữ không nổi, này đó cái gọi là đồ cổ cũng sẽ không có.

Ông hiện tại đem món đồ cổ này trong nhà đưa cho Giản Nhất Lăng, cũng là hợp tình hợp lý.

Chuyện này Thái Thấm Nguyệt cũng cảm kích, Ôn Trình không ngừng một lần nhắc qua.

"Ôn Noãn họ Ôn, cô ấy giúp nhà của chính mình không phải đương nhiên sao? Thời điểm cô ấy xuất giá mẹ cho cô ấy bao nhiêu là của hồi môn? Là ông một hai phải đem chuyện kia nhớ thành cô ấy đối với ông có ân tình!"

Thái Thấm Nguyệt bất mãn chuyện này thật lâu.