Thái Thấm Nguyệt quả nhiên lập tức câm miệng, ngay cả Ôn Nhược cũng không dám lên tiếng nữa.
Thái Thấm Nguyệt bị dọa tới rồi, lại không cam lòng mà phản bác một câu, "Ôn gia là nhà mẹ đẻ của Ôn Noãn, cậu thật sự bỏ được?"
Địch Quân Thịnh câu môi cười, "Bà là đang nhắc nhở gia, còn có nhà mẹ đẻ của bà, Thái gia là có thể động phải không?"
Nhà mẹ đẻ của Thái Thấm Nguyệt không tính là gia tộc nhà cao cửa rộng gì, Địch Quân Thịnh muốn Thái gia lụi bại liền dễ dàng giống như bóp chết một con kiến vậy.
Thái Thấm Nguyệt hoàn toàn choáng váng, bà ta ngơ ngẩn mà nhìn Địch Quân Thịnh, không dám nói thêm một câu nữa.
Sau đó Địch Quân Thịnh đối Ôn Trình nói, "Gia phái một người vệ sĩ hộ tống một nhà các người trở về." Nói là hộ tống, kỳ thật là giám thị.
Giám thị Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược có an phận hay không.
Có người vệ sĩ này nhìn chằm chằm, Thái Thấm Nguyệt liền tính là trở về nhà cũng không dám cùng Ôn Trình náo loạn.
Bằng không nàng nhà mẹ đẻ cùng nhà chồng, đều có khả năng đều bị Địch Quân Thịnh trả thù.
Thái Thấm Nguyệt cảm giác được từ lòng bàn chân dâng lên sự lạnh lẽo.
Địch Quân Thịnh đây là đang phái người giám thị bà!
Nhưng mà bà không có cách nào phản kháng cùng cự tuyệt!
Mặt Ôn Nhược như tro tàn, ngay cả Ôn Trình cùng Thái Thấm Nguyệt đỡ cô ta lên cô ta cũng không có phản ứng gì.
Một nhà ba người Ôn gia mang theo thống khổ cùng tuyệt vọng mà rời đi cao ốc Công ty khoa học kỹ thuật Hoàn Du.
###
Ngày hôm sau, chuyện Ôn Nhược trong thi đấu đã gian lận được truyền khai. Ban tổ chức cuộc thi đấu thực mau chóng đưa ra thông báo, huỷ bỏ tư cách cùng giải thưởng của Ôn Nhược.
Sau đó bộ phận truyền thông của công ty Hương Đóa Lệ cũng đưa ra thông báo, trực tiếp đuổi việc Ôn Nhược.
Bởi vì Ôn Nhược vốn dĩ cũng chỉ là thực tập sinh, Hương Đóa Lệ tùy thời đều có thể đuổi việc cô ta mà không cần có bất luận cái gì bồi thường.
Công ty mà Thái Thấm Nguyệt dùng toàn bộ số tiền riêng của mình sáng lập cũng bởi vì việc kiện tụng này hoàn toàn đóng cửa, chờ đợi bà ta là phá sản thanh toán.
Những khách hàng đã mua sản phẩm của công ty cũng sôi nổi tới cửa tính sổ.
Các bà ấy đều là những người có uy tín danh dự trong kinh thành, tốn số tiền lớn mua châu báu trang sức lại trúng sản phẩm sao chép, các bà ấy không thể nào đeo những món trang sức này đi ra ngoài. Để bình ổn sự phẫn nộ của các phu nhân tiêu thư, Ôn Trình đã đem một số tiền lớn để bồi thường.
Dù vậy, tiếng xấu của Ôn Nhược đã bị lan truyền ở trong vòng.
Ôn Nhược chỉ cần vừa mở di động ra, là có thể nhìn thấy tin tức mắng cô ta.
Sau một loạt đả kích, Ôn Nhược trực tiếp ngã bệnh.
###
Giản Vũ Mân sau khi biết mình sắp trở thành một người ba, biểu hiện thật hưng phấn.
Vừa thấy đồ vật của bé gái liền nhịn không được mua mua mua.
Kết quả trong nhà đều là túi lớn túi nhỏ, tất cả đều là những món đồ chơi cùng quần áo xinh xắn đáng yêu của em bé.
"Con như thế nào xác định được chính là một bé gái nha? Vạn nhất là bé trai thì sao?" Giản lão phu nhân tức giận mà nói.
"Bé trai hay nghịch ngợm lại gây sự, thích đánh nhau còn thật chán ghét, cùng bé gái như thế nào có thể so sánh chứ? Mềm mại, đáng yêu, sẽ làm nũng sẽ bán manh." Giản Vũ Mân nói, "Bà nội, đừng nói bà không hy vọng là bé gái nha." "Hừ, ta chỉ cần bé ngoan của ta được rồi." Giản lão phu nhân không có thừa nhận chính mình cũng muốn cái cháu cố gái xinh xắn đáng yêu đâu.
"Hắc hắc, bà nội bà liền thừa nhận đi, bà còn muốn một đứa bé nho nhỏ ngoan ngoãn. Bà yên tâm đi, chờ con gái của con ra tới con sẽ cho bà ôm!"
"Đi đi đi, có bản lĩnh trước đem mẹ của đứa bé đưa vào sổ hộ khẩu của con đi! Mẹ của đứa bé con còn chưa đưa vào sổ hộ khẩu của con được đâu! Về sau sinh ra tới còn không chừng muốn mang họ của ai đâu! Con có ở đây khoe khoang cái gì?"
Gừng càng già càng cay, Giản lão phu nhân một câu liền làm cho Giản Vũ Mân muốn hỏng rồi.
Giản Vũ Mân cũng đau đầu, tự nhận mị lực của mình cũng không tệ lắm, không biết vì cái gì mị lực này ở trước mặt La Tú Ân liền mất đi hiệu lực.
Rõ ràng người này trước kia là fan của mình. Chẳng lẽ thật sự bởi vì tuổi tác của anh lớn?