Nữ Phụ Ôm Mạng Nhỏ Tu Tiên Lộ

Chương 4: Tông Môn



Chắc chắn sẽ hoài nghi tới đám nhỏ thì sao, bọn họ toàn là tiên nhân chắc chắn sẽ biết nàng giả ngủ, nàng rất hồi hộp tim đập thình thịch không thể ngủ được cũng may con người có huyệt ngủ Hàn Mạn Nhu liền dùng châm tự châm vào huyệt ngủ rất nhanh nàng liền ngủ mất.

Đúng như Hàn Mạn Nhu nghĩ đám người Diệp Tử Minh thật sự muốn lục tung cả khu vực xung quanh cũng không thể nào tìm thấy đồ, gặp quỷ sao tại sao không thấy không lẽ lúc bọn họ đánh nhau đã có người xuất hiện mà bọn họ không phát hiện, chết tiệt cả đám tức giận không ngờ lại có người hớt tay trên.

Diệp Tử Minh nhìn về phía đám đệ tử mới đăm chiêu trong này không ít thế gia đệ tử chắc chắn có đứa trẻ đã dẫn khí nhập thể, có không gian trữ vật xung quanh thuyền hắn đã bày trận cách âm nên nếu có đệ tử nào tỉnh dậy phát hiện mà có ẩn tức phù hay bảo bối gì đó thì bọn hắn cũng không phát hiện được, Diệp Tử Minh liền nói suy nghĩ cho hai tên còn lại bọn hắn nhìn nhau nghi ngờ nhìn về trong khoang thuyền liền dùng thần thức quét một lượt hắn quét rất kỹ vậy mà đều đã ngủ không có dấu hiệu của giả vờ ngủ.

- Tìm lại.

Diệp Tử Minh thu thần thức tức giận bay ra ngoài, nhìn vậy hai tên còn lại bất đắc dĩ cùng liền tiếp tục tìm.

Sáng sớm hôm sau:

Cả đám ríu rít vừa ăn vừa nói truyện bọn họ đã tới từ tiên giới nơi này thật đẹp, linh khí cũng thật nồng đậm khiến Mạn Nhu thần thanh khí sảng, vui vẻ cùng đám người Vân Hùng ríu rít nói, dù sao cả đám đều là hài tử tử thấy mọi thứ xinh đẹp sao không vui cho được.

Hàn Mạn Nhu chú ý tới đám người Diệp Tử Minh hôm qua nhưng không thấy, Thập Tam với Tứ Kiệt cũng không thấy chắc chắn hai người bọn họ có lẽ không còn sống, tối hôm qua nàng không dám hóng truyện nên sự việc ra sao nàng cũng không biết đến khuôn mặt bọn họ cũng không dám nhìn, nhưng dáng người đại khái có thể đoán được.

Truyện hôm qua khiến nàng đối với tu tiên giới thêm phòng bị, thất phu vô tội hoài bích có tội, giống như nàng ở kiếp trước không phải cũng giống như Thập Tam sao cũng vì bảo bối mà chết.

Nàng nhất định phải diệu thấp làm việc gì cũng phải để lại đường lui cho bản thân.

Rất nhanh phi thuyền đã dừng lại ở quảng trường thật lớn có một cột đá khắc ba chữ thật lớn, thật vô ngữ nàng khống biết chữ không biết trên đó viết gì, thật nghiêm trọng nàng không biết chữ ở thế giới này tâm trạng nàng liền trùng xuống, ảo não bước xuống phi thuyền.

Mà không chỉ có nàng đám người đi từ phàm giới cũng đều giống nàng bọn họ đều là nhà nghèo, không thì là ăn mày ăn còn không đủ lo lấy đâu ra tiền đi học.

Bọn họ liền dựa vào sự dẫn dắt của tiên nhân, rất nhanh liền biết được ở đây có năm Tông môn lớn, năm tông môn trung đang tuyển đệ tử.

Tông môn lớn có:



Đại Lộ Thánh Tiên Tông, Huyền Thiên Tông, Thiên Âm Tông, Phật Pháp Thần Tông, Đại Kiếp Tông.

Tông môn trung đẳng có:

Đan Môn Tông, Luyện Phù Tông, Hoan Hỉ Tông, Lộ Khiết Tông, Đại Võ Hồn Tông.

Mỗi mội tông môn sẽ giới thiệu rất kỹ về tông môn, nên kêu bọn họ đọc cho kỹ, Hàn Mạn Nhu âm thầm kêu khổ bọn họ vốn dĩ không biết chữ làm sao đọc.

Nàng nhìn về phía Vân Hùng không biết Vân Hùng đi Tông môn nào, vừa lúc trạm mắt Vân Hùng hắn cũng nhìn về phía nàng như muốn hỏi, Hàn Mạn Nhu có chút ngại ngùng cúi đầu, liền hỏi.

- Hùng ca, huynh và tiểu Khả, a Lộ tính đi tông môn nào.

- Huyền Thiên Tông.

Vân Hùng liền không cần suy nghĩ nói, thốt ra liền hơi gập ngừng nhìn về phía tiểu Khả và a Lộ không biết hai người ý kiến sao.

- Hùng ca đi đâu muội và tiểu Khả đi theo đó.

A Lộ và tiểu Khả là hai tỷ muội, nghệ vậy Vân Hùng thở ra, hắn có chút lo lắng hai người nên mới muốn vô Huyền Thiên Tông, thật ra hắn muốn đi Đại Võ hồn tông nhưng nghĩ ba người đều là nữ hài nên quyết định vô Huyền Thiên Tông hắn cũng có nghe nói Huyền Thiên Tông không phân biệt tuổi tác chỉ cần có linh căn đều thu công pháp cũng phòng phú chỉ là không bằng Đại Lộ Thánh Tiên Tông.

Hắn có chút thấp thỏm nhìn về phía a Phỉ hắn cỏ cảm giác a Phỉ không phải là a Phỉ nhưng thế nào thì hắn không biết hắn rất muốn nàng cùng vô Huyền Thiên Tông, tuy không mạnh nhưng trận pháp huyền diệu nên Huyền Thiên Tông mới được xếp vào đại môn phái. Huyền Thiên Tông không phải thật sự dựa vào lĩnh căn mà dựa vào lĩnh ngộ cho nên cực kỳ phù hợp với lĩnh căn yếu.

- Muội muốn đi Đại Lộ Thánh Tiên Tông.

Hàn Mạn Nhu không suy nghĩ liền đáp.



Nghe vậy Vân Hùng có chút thất vọng nhưng rất nhanh liền biến mất, nếu không phải vì quá tuổi hắn cũng thật mong vô Thánh Tiên Tông cho nên nghe a Phỉ (Hàn Mạn Nhu) nói hắn cũng không thật sự thất vọng, dù sao bọn họ đều ở tu tiên giới muốn gặp nhau không phải thật sự khó khăn.

Rất nhanh liền chia ra Vân Hùng, tiểu Khả và a Lộ cùng đi Huyền Thiên Tông, Hàn Mạn Nhu quyết định đi Thánh Tiên Tông, lưu luyến rời đi cả bốn người đều không nhìn lại cũng sẽ không hối hận.

Cũng may tông môn ở đây đều có người sẽ nói, mà không cần phải tự đọc nếu không Mạn Nhu thật sự sẽ tìm tông môn mệt chết, Đại Lộ Thánh Tiên Tông thật sự rất dễ tìm vì thu nhận đệ tử đặc thù lên bọn nhỏ đều đều như nhau không có quá chênh lệch tuổi tác.

Vì đến đây ai cũng đã được trắc Linh căn lên không cần trắc lại linh căn chỉ cần họ tên, tuổi tác là được nhận, đệ tử gia nhập Thánh Tiên Tông không phải nhiều lắm rất nhanh liền tới lượt Hàn Mạn Nhu.

Có kiểm tra tuổi tác, tên của nàng, mỗi đệ tử đều được phát một thẻ bài thân phận, nghi rất nhiều chữ nhưng nàng chỉ nhìn cũng không biết nghi gì, có ba người thu đệ tử một tiên nhân kiểm tra tuổi, một tiên nhân nghi chép, một tiên nhân giới thiệu sơ sơ về Thánh Tiên Tông.

Thánh Tiên Tông là đại tông môn, sau này bọn họ sẽ là sư đệ sư muội đồng môn cùng giúp đỡ nhau, đây chỉ là nơi chiêu mộ đệ tử, Thánh Tiên Tông chiêu đệ tử ba ngày hôm nay là ngày thứ ba bọn họ là những đệ tử cuối cùng.

Hắn tự giới thiệu hắn tên Mạc Nghiêm, lần thu đệ tử này do hẳn đảm nhiệm danh sách đệ tử hắn đều biết, nên hắn cũng không nói nhiều, Hàn Mạn Nhu nhìn đám hài tử chỉ tầm ba mươi bốn mươi người cách ăn mặc hoàn toàn khác nhau bọn họ chắc chắn đều là từ các nơi khác tới.

Sau khi chiêu mộ đệ tử song nàng cứ nghĩ chắc đi bằng phi thuyền, không ngờ lại đi bằng truyền tống, cả đám hài tử đứng ở trong một hình ngôi sao chia theo ngũ hành, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm đạo ánh sáng, khiến Mạn Nhu nhắm mắt lại không kịp cảm nhận mở mắt ra nàng đã xuất hiện ở khung cảnh khác, nơi này là bình nguyên rộng lớn nàng đang đứng trên cỏ cả đám hài tử đều ngơ ngác, khó hiểu nhìn về phía Mạc Nghiêm giống như muốn hỏi đây là Thánh Tiên Tông.

Như hiểu được Mạc Nghiêm mỉm cười giải thích, đây là trận pháp chỉ có đệ tử của tông môn mới vào được, phải có lệnh bài mới vào được nên lúc nãy thu đệ tử bọn họ ai cũng được phát một lệnh bài, đám hài tử liền hiểu Mạn Nhu cảm thán tu tiên giới quả nhiên kì diệu.

Mạc nghiêm đi trước nhìn Mạc Nghiêm biến mất trước mắt Mạn Nhu ngơ ngác quá huyền huyễn rồi vậy mà lại có không gian khác, nàng đối với tu tiên giới tràn ngập sự chờ mong, thấy Mạc Nghiêm đi trước cả đám hài tử nhao nhao đi theo.

Có người dẫn đường cả đám bước vào như xuyên qua khoảng không, vừa bước vào cả đám hài tử mắt mở to miệng chữ o, ngay cả Hàn Mạn Nhu sống ba mươi năm cũng ngây người, nơi này đúng là thiên đường một rừng hoa xung quanh đường gió thổi nhẹ nhẹ đẹp không sao tả nổi, mấy tòa tháp cao, đám mây trắng lượn lờ xung quanh đỉnh núi cao, mang theo hơi thở cổ kính nghiêm trang, dòng suối nước trong vắt chảy xuống tách tách, chim hồng hạc bay xung quanh phong cảnh như trong tranh vậy, quá đẹp rồi.

Thật sự nàng không nằm mơ chứ, nàng sau này sẽ được sống ở đây sao, nghĩ thôi cũng khiến Mạn Nhu kích động một nơi thế này cho nàng sống cả đời nàng cũng muốn. Tại đẹp quá rồi, vượt quá tưởng tượng của nàng luôn nàng chỉ nghĩ cùng lắm như trong phim nhưng mà thế này còn đẹp hơn phô tô shop nữa.

Nhìn tiên nhân cưỡi hạc, phí hành kiếm mà Mạn Nhu không khỏi gưỡng mộ, nghĩ đến sau này mình cũng được ngầu như vậy Hàn Mạn Nhu liền vui vẻ.

Mạc nghiêm dẫn bọn hài tử đi dọc theo con đường hoa, vừa đi vừa nói chỗ ở của bọn họ chia làm hai khu, nam một khu nữ một khu, một phòng sẽ ở bốn người tông môn sẽ cho chọn bạn cùng phòng còn nếu không chọn sẽ bốc thăm trúng phòng nào thì ở phòng đó sẽ không được đổi ý, tông môn đối với đệ tử rất công bằng, ký túc xá nam và nữ đều có người quản ký túc xá nữ có sư tỷ Triệu Ngọc Mẫn, ký túc xá nam có sư huynh Phan Tử Long.