Nữ Phụ Ôm Mạng Nhỏ Tu Tiên Lộ

Chương 8: Dẫn khí thành công



Sau khi chịu đựng đám hài tử nói song cuối cùng nàng cũng được về phòng, nàng vốn là người ba mấy tuổi rồi thật sự nàng không thể chịu nổi ngồi nghe đám hài tử luyên thuyên mặc dù ba nha đầu đó rất đáng yêu nhưng mà nàng chịu không nổi.

Nàng lấy ngọc giản ra bắt đầu nghiên cứu nghe Ngọc Mẫn sư tỷ nói qua là đặt lên trán nàng cũng làm theo, rất nhanh rất nhiều hình ảnh xuất hiện trong đầu nàng, dẫn dắt rất tỉ mỉ.

Theo như trong ngọc giản là phải sử dụng tẩy tủy đan trước rồi mới dẫn khí nhập thể như vậy mới hiệu quả nhất, Vân Phong lấy viên đan dược Lý Thiên cho nuốt xuống dù sao đồ đại trưởng lão đưa chắc chắn là đồ tốt, ngọc giản nàng sử dụng cũng là đồ Lý Thiên đưa mặc dù được tông môn phát nhưng đồ tiện nghi sư phụ đưa chắc chắn tốt hơn, nàng bắt đầu cảm thấy cơ thể đau đớn, cả người giống như bị giãn gia vậy toàn thân tê dại, cảm giác như bị ngàn cây kim đâm cứ đâm vào lại rút ra nàng cắn răng để bản thân không la lên cảm giác thật khó chịu, không biết trải qua cảm giác đau đớn bao lâu mà Vân Phong bắt đầu cảm thấy bản thân sắp mất đi ý thức nàng cắn chặt môi để bản thân cố gắng thanh tỉnh nàng nhất định phải chịu được không được ngất bởi vì trong ngọc giản của sư phụ có nghi muốn công dụng của tẩy tủy đan phát huy nhất định không được phép ngất, nàng cắn môi mà không biết môi nàng đã chảy máu đôi tay cũng nắm chặt đến nổi tơ máu, nhưng cảm giác không đáng là bao so với nỗi đau đớn của nàng đang chịu đựng.

Không biết qua bao lâu Vân Phong sắp không thể chịu đựng nữa thì cơn đau trên người nàng đã biến mất thay vào là cảm giác thoái mái đến kì diệu, nàng có cảm giác cơ thể bây giờ rất khoẻ hiện tại nàng có thể nhấc được một con bò, giác quan cũng có cảm giác nhạy bén hơn, quá kì diệu, nhưng mà cơ thể nàng thật sự xú, phải nói quá xú, nàng liền chạy đi tắm, tắm mấy lần nàng mới chịu dừng lại quá kinh khủng cơ thể nhỏ bé vậy mà tạp chất nhiều như vậy nghĩ lại khiến Vân Phong nổi da gà da đầu cũng một trận tê dại.

Nàng bắt đầu xếp bằng cầm ngọc giản trên tay bắt đầu dựa theo chỉ dẫn của ảo ảnh trong ngọc giản cảm nhận linh khí xung quanh, lần đâu không có gì cả, lần thứ hai cũng không có, lần thứ ba cũng không có gì luôn, làm Vân Phong hào khí bừng bừng không khỏi thất vọng nàng bắt đầu có cảm giác không kiên nhẫn, thử càng nhiều càng thất bại. Tức chết nàng rồi sao khó quá vậy nàng thật sự chỉ muốn hét to phát tiết nỗi tức giận, nàng thật sự giận nước mắt cũng không ngừng rơi nàng tức đến nỗi bật khóc, (Ha ha vậy mà cũng tự nghĩ mình là thiên tài, ngay cả dẫn Linh khí cũng không làm được tu tiên gì chứ) Vân Phong (Mạn Nhu) thật sự không biết thật ra nàng là biến dị linh căn, linh căn rất hiếm dẫn khí cũng khó hơn ngũ hành nguyên tố gấp trăm lần. Khóc song Vân Phong bắt đầu làm lại cho dù thế nào nàng cũng nhất định dẫn khí cho bằng được.

Không uổng công nàng cố gắng cuối cùng nàng cũng thấy rồi thật nhiều nguyên tố chúng đủ màu sắc bay lượn xung quanh nhưng chúng đều né nàng cả khiến cho Vân Phong đang vui mừng lại ảo não nàng phân tâm nguyên tố cũng biến mất, thấy nàng bất lực vạn tri nàng nhắm mắt bỗng mở mắt nó bay xung quanh Vân Phong không ngừng dụi dụi cánh tay Vân Phong khiến cho tâm tình Vân Phong đang chán nản liền tốt hơn nàng đưa tay xoa đầu vạn tri thú nó giống như đáng muốn nói gì đó với nàng nhưng nàng không nghe được nhưng nhìn bộ dạng có lẽ muốn cổ vũ nàng Ngọc Mẫn cũng đã nói chỉ khi dẫn khí nhập thể mới có thể nghe vạn tri thú nói chuyện. Nàng nắm chặt tay nàng nhất định phải dẫn khí thành công, sau nhiều lần thất bại cuối cùng nàng cũng cảm nhận được một hạt linh khí bay vào cơ thể chỉ một hạt nhỏ cũng khiến Vân Phong kích động nàng làm được rồi nàng bắt đầu dựa theo ngọc giản dẫn dắt linh khí càng ngày linh khí phong nguyên tố xuất hiện càng nhiều chúng giống như tìm thấy đồ ăn ngon không ngừng lao vào cơ thể Vân Phong, mới đầu Vân Phong còn chịu đựng nổi dẫn dắt thèo trình tự nhưng càng ngày càng nhiều, chúng giống như thủy triều khiến cho nàng luống cuống tay chân trên trán mồ hôi nhễ nhại, cơ thể nàng cũng bắt đầu không chịu đựng nổi nàng hiện giờ giống như quả bong bóng bị bơm căng còn bơm tiếp sẽ nổ mất, nhưng nhờ Vân Phong tẩy tủy trước cơ thể nàng được cải tạo trước tẩy tủy đan bắt đầu hoạt động từ kinh mạch đến đan điền của nàng không ngừng mở rộng hấp thu phong linh khí khiến cơ thể đang căng cứng vì linh khí quá nhiều liền ổn định lại, cảm giác được nàng không gừng học theo ngọc giản bắt đầu tu luyện linh khí.

Vân Phong giống như không biết mệt càng tu luyện cành hăng, không biết trải qua bao lâu cuối cùng cơ thể nàng cũng nở đủ bắt đầu dừng lại, nàng biết nàng đã luyện khí tầng một nhưng cơ thể giống như dư linh khí khiến nàng tu luyện đến luyện khí ba tầng theo nàng đọc truyện mới dẫn khí nhập thể người bình thường chỉ đến tầng thứ nhất vậy nàng ba tầng có quá khiến người ta chú ý không, nhưng hiện tại nàng mới đến tu tiên giới lại không có ấn tức phù giống như trong truyện lên đành chịu vậy.

Nàng đang mải suy nghĩ không biết thần thức của bản thân đã vào thiên thư lúc nào điều này khiến Vân Phong kinh ngạc dù sao thiên thư này ở với nàng rất lâu đâu là lần đầu nàng mới nhìn thấy toàn bộ không gian trong thiên thư vậy mà lại là kho tàng khổng lồ chia ra rất nhiều gian, có nghĩa thiên thư của nàng có lẽ là vật của tu tiên giới vì nàng tu luyện nên mới mở được nó ra hoàn toàn, trong này có rất nhiều thứ nàng không hiểu nhưng thứ nàng muốn ấn tức phù lại có, không lẽ nó nghe được tiếng lòng của nàng biết nàng cần gì liền đưa thứ đó, nghĩ thôi khiến tâm tình của Vân Phong xung sướng.

Cầm ẩn tức phù nàng liền trở lại cơ thể nàng thật muốn hảo hảo nghiên cứu nhưng mà nàng không biết nàng tu luyện bao lâu, nên nàng cần ra ngoài xem mọi người thế nào sau này thời gian còn dài từ từ nghiên cứu.

Nàng mở mắt liền nhìn thấy vạn tri thú mắt to phóng đại trước mắt nàng, nó không ngừng bay xung quanh nàng vui xướng nói:

- Chủ nhân, ta muốn có tên, muốn được đặt tên..

Nó không ngừng bay vòng tròn xung sướng giống như đứa trẻ, Vân Phong ngơ ra nàng nghe hiểu nó nói rồi, đặt tên nhìn nó không ngừng bay lại còn rất hiếu động sau này nó sẽ là bạn đi theo nàng.

- Ngươi tên Lý Thiên Vũ đi!



- Lý Thiên Vũ, lý thiên vũ tên hay, cảm ơn chủ nhân ta rất thích.

Thấy nó nói thích Vân Phong cũng vui vẻ đưa tay nhéo nhéo hai tai tiểu Vũ rất thích, nhưng bây giờ có một nan đề nàng không biết mặc cổ trang hồi nãy tắm song nàng khoác đại hiện tại nhìn lại mới thấy sai sai, đồ cổ đại quá nhiều dây nhiều lớp biết mặc cái nào trước.

Tiểu Vũ như nhìn ra Vân Phong không biết liền không biết lấy đâu ra một quyển sách đưa cho Vân Phong.

Nàng cầm cũng ngơ ngác vậy mà có sách dậy mặc đồ, trong này nghi cũng rất rõ còn có ảnh minh họa nàng bắt đầu hoài nghi nhân sinh rồi, nàng phải mất tất cả sức lực ba mấy năm nghiên cứu mặc song bồ đồ quá mệt thắt dây thôi cũng tốn công nữa nàng thật hoài niệm mấy bộ đồ hiện đại xỏ cái là song.

Đợi đến khi nàng bước ra ba nha đầu kìa đã ngồi ngoài ríu rít nói chuyện rồi, tại sao nàng là người cuối cùng ra ngoài chứ, thấy Vân Phong cả ba vui vẻ gọi.

- Tiểu Phong Phong ra rồi!

Nghe vậy nàng không khỏi cảm thấy ngại ngùng, tiến lại gần định hỏi bọn họ xem đã mấy giờ rồi.

- Tiểu Phong Phong nếu ngươi mà không ra bọn ta thật sự không nhịn được đập cửa, ngươi vậy mà một tuần mới ra.

Nghe vậy Vân Phong ngơ ngác gì mà một tuần, thảo nào nàng cảm giác cơ thể rất đói bụng.

- Lâu vậy sao ta còn tưởng mới một ngày!

- Gì mà một ngày ta ở đây đợi mọi người ra chỉ có tiểu Phong Phong lâu nhất, mau lên chúng ta mau đi tới chỗ Ngọc Mẫn sư tỷ!

Quân Tiêu Tiêu nói song kéo tay Vân Phong chạy trước Vu Lan và Tĩnh Nhi cũng cười chạy theo.

Đợi tới khi bọn họ đến mọi người cũng đã ngồi đông đủ, giống như chỉ chờ bốn người bọn họ.