Thấy rõ người bị cô ném trên đất, Tô Noãn hơi ngạc nhiên.
Dưới mái tóc ngắn lộn xộn là gương mặt có đường nét tinh tế mang hơi hướng nữ tính, nhất là đôi mắt, thâm thúy sáng ngời cộng với gương mặt trắng ngần tạo nên một tổ hợp rất xinh đẹp, nhưng đôi môi mỏng mím chặt lại ẩn chứa tia âm ngoan khó phát hiện.
Tô Noãn thoáng kinh ngạc... Cô vốn không thể ngờ tới vai ác La Tẫn lại có ngoại hình đẹp mang theo vẻ hơi nữ tính như vậy, nếu chỉ nhìn gương mặt này thì không ai nghĩ tới anh là đầu lĩnh tiếng tăm lừng lẫy của căn cứ thủ đô.
Dựa theo cốt truyện ban đầu, năm mười hai tuổi, La Tẫn đã bị bọn buôn người bán vào căn cứ ngầm làm vật thí nghiệm, chịu đủ sự tra tấn, nhưng sau cùng anh vẫn sống sót, điều này hẳn có liên quan tới dáng vẻ trông vô cùng vô hại thuần khiết của anh. Theo như lời của 38, trước đây anh bị những thí nghiệm đó tra tấn sống không bằng chết, nhưng mỗi khi đối mặt với các nhân viên thí nghiệm anh đều giương gương mặt vờ vô hại đáng thương này ra, chứ không cuồng loạn như những đối tượng thí nghiệm khác, cũng vì nguyên nhân này nên mỗi khi cần phải làm những thí nghiệm có độ nguy hiểm cao những nhân viên thí nghiệm thường có xu hướng bỏ qua anh để chọn người khác.
Chính vì thế nên anh mới trở thành vật thí nghiệm tồn tại lâu nhất trong căn cứ ngầm, sau đó thừa dịp mạt thế bất ngờ ập tới, anh chạy thoát... tiện thể gϊếŧ hết tất cả các nhân viên thí nghiệm.
Không biết mấy người bị dáng vẻ vô hại và lời nói ngon ngọt lừa gạt mười năm, sau cùng lại bị chính người dụ dỗ mình lạnh lùng ra tay gϊếŧ chết trong lòng sẽ có cảm xúc gì. Nhìn gương mặt đẹp trai đơn thuần trước mắt, Tô Noãn có thể hiểu được vì sao mấy thí nghiệm viên ấy khi xưa lại bị lừa.
Cũng phải thôi... Đôi mắt to tròn nhấp nháy, dù có hiện vẻ tàn nhẫn cũng không giống chó sói mà hệt như cún con, nào phải do người khác dễ bị lừa đâu.
Cô bỗng bật cười... Dựa theo cốt truyện ban đầu, những thí nghiệm đó đã biến La Tẫn thành tiến hóa giả mạnh nhất mạt thế nhưng đồng thời cũng mang đến bất lợi cho anh, chính là trong một khoảng thời gian nhất định anh sẽ bị suy nhược vài ngày.
Lần này La Tẫn dẫn đội của mình đi cứu hộ, không may vướng vào xung đột với người của căn cứ khác, lại đúng lúc diễn ra thời kì suy nhược, còn lạc mất đồng đội, thế nên anh mới giấu giếm thân phận trốn tránh khắp nơi.
Trong nguyên tác, Triệu Dịch Nhiên cũng gặp La Tẫn vào khoảng thời gian này. Giờ, vai ác bự ngụy trang thành chó con hung ác, sau khi bị cô vật ngã thì ngồi lên xe đối diện trừng to mắt nhìn cô, vẻ mặt sợ hãi lại không cam lòng khuất phục đó quả nhiên là quyến rũ chết người.
Tô Noãn không hề che giấu kinh diễm trong mắt, nhướng mày tiến lên... Cô biết La Tẫn đang cố ý, anh đang đợi cô mắc câu, nhưng kĩ thuật diễn được rèn giũa mười năm trong sống chết khiến anh không lộ ra bất cứ sơ hở nào, cứ thế bình tĩnh nhìn cô, thậm chí còn biểu lộ vẻ run rẩy sợ hãi, anh nói: “Cô là... tiến hóa giả?”
“Phải.” Tô Noãn gật đầu.
Ngay giây tiếp theo, cô thấy trên gương mặt của chó con đối diện hiện rõ sự sợ hãi, song lại làm bộ như khẳng khái hy sinh.
“Tôi không xin lỗi đâu, cô muốn sao thì tùy cô.” Cún con không cần dạy bảo vẫn biết giở trò lưu manh. Những chuyện như này trước đây La Tẫn gặp không chỉ một lần, vì gương mặt này nên rất nhiều nữ tiến hóa giả muốn mang anh về làm chiến lợi phẩm... Mặc dù cuối cùng đều bị anh băm.
Vừa nãy anh thấy trong mắt cô gái này có tia kinh diễm.
Nếu cô ta cũng giống những người trước đó, nhìn thấy gương mặt cún con tuyệt sắc này đã động lòng, sau đó sẽ bắt anh về như chiến lợi phẩm, đến lúc đó anh sẽ thoát được một kiếp.
Tô Noãn trăm phần trăm xác định nếu cô cũng như người khác thì cún con này ban đầu sẽ rất nghe lời, nhưng tới khi anh khôi phục thì chuyện đầu tiên anh làm làm chém cô thành tám phần như đã từng làm với mấy thí nghiệm viên trước kia.
Thế nên... cô cười tủm tỉm bước đến, duỗi tay... Ngón tay lướt qua gò má của anh, đi xuống nắm chặt hai tay anh, dùng dây trói tay anh ra sau cửa xe. Mắt La Tẫn xẹt qua tia ngoài ý muốn và lạnh lẽo.
Cô vỗ lên gương mặt cún con mỉm cười đầy tà ác: “Muốn dùng mỹ nhân kế à?”
Chú chó nhỏ mím môi nhìn cô không nói câu nào.
Trong lòng, Tô Noãn đang cười như điên... Cảm giác làm nhục vai phản diện quá là tuyệt vời.
“Nhưng tiếc quá, mẫu người tôi thích không giống anh tí nào, quá mức nữ tính, he he...” Cô lắc đầu, sau đó dứt khoát xoay người lên xe, khởi động động cơ.
Dù sao cô vẫn phải cho vai phải diện to bự này biết cô không phải người tùy tiện.
Rầm một tiếng, cửa trạm xăng bên cạnh cửa hàng tiện lợi bị đâm hỏng, hai con tang thi mặc quần áo nhân viên rống lên một tiếng tập tễnh xông tới...