Nữ Phụ Pháo Hôi Mạnh Mẽ Phản Công

Chương 162: Mạt Thế Nguy Thành 56 Sửa Chương



Đến giữa trưa ngày hôm sau, xăng dầu cũng sắp hết sạch, họ không thể không lựa chọn chỉ để lại một chiếc xe dùng để chở vật tư, ngoại trừ La Thành, ba đứa bé và chú Tài thì những người còn lại đều xuống xe đi bộ.

Cũng may đã bỏ lại bầy tang thi phía sau một khoảng cách xa, tạm thời không cần quá lo lắng bị chúng đuổi kịp.

Đi khoảng hơn một tiếng đồng hồ, sau khi vượt qua một con dốc thoai thoải, trước mặt họ bỗng nhiên xuất hiện một nhóm rất đông người.

Tô Noãn đã nghe thấy tiếng người từ sớm, cũng biết có không ít người, nhưng đến khi cô nhìn thấy vẫn kinh ngạc.

Dù sao thì từ khi đến thế giới này, cô chưa từng thấy nhiều người tập trung một chỗ đông như vậy, có khoảng trên trăm người, hơn nữa phần lớn đều theo hộ gia đình, bọn họ cắm lều thành doanh trại ở chỗ đất trống này, bây giờ có vẻ là đang ăn cơm trưa.
Cô còn đang kinh ngạc thì tiếp đó đột nhiên nhìn thấy một người quen, chợt có cảm giác đường hẹp gặp nhau.

Lại là Triệu Dịch Nhiên.

Bên cạnh Triệu Dịch Nhiên có một người đàn ông anh tuấn bất phàm và một phụ nữ lớn tuổi... Cô nhanh chóng ý thức được, đó chính là Triệu Dịch Nhiên và nam chính Trì Thành, còn người phụ nữ luống tuổi bên cạnh Triệu Dịch Nhiên là mẹ của cô ta, Dương Hồng, còn có một người đàn ông dắt theo cậu bé bảy tám tuổi, là anh trai của Triệu Dịch Nhiên, Triệu Phàn và con trai của anh ta.

Quả nhiên là vầng hào quang của nữ chính, trong thời mạt thế bị chia cắt khỏi gia đình mà vẫn có thể tìm về, hơn nữa còn không làm chậm trễ việc cô ta tiến hóa và gặp được nam chính.

Trừ nữ chính, còn ai tốt số như vậy được!

Lúc cô thấy Triệu Dịch Nhiên, hình như Triệu Dịch Nhiên cũng cảm ứng được, quay đầu lại chạm phải ánh mắt của cô, cô ta nhíu mày, sau đó hờ hững thu lại ánh mắt.
Tô Noãn rất chắc chắn, cô đã nhìn thấy sự khinh thường trong ánh mắt của Triệu Dịch Nhiên, nhưng mà, cô ta dựa vào cái gì mà khinh thường cô chứ, bởi vì cô ta đã tiến hóa ư?

Ánh mắt bốc hỏa của Dương Chiêu vốn đặt trên cái tay được La Tẫn kéo của cô, sau đó cũng nhìn thấy Triệu Dịch Nhiên, anh ta lập tức nhướng mày.

"Sao không thấy Chu Dương?"

Đứa con trai ngốc của nhà địa chủ đó đối với vị này tình thâm nghĩa nặng, sao vậy, mới đó đã bị vứt bỏ rồi?

Có điều nghĩ lại cũng đúng, Triệu Dịch Nhiên này vừa nhìn đã biết là một người lợi hại, biết rõ bản thân muốn gì, bây giờ cô ta đã tiến hóa, dĩ nhiên sẽ coi thường tên Chu Dương lưu lạc thành kẻ vô dụng bám đuôi.

Không chừng tên nhóc tội nghiệp đó cũng đã vào bụng tang thi rồi.

Mấy người này đã lâu không nhìn thấy nhiều người như vậy, có vẻ mọi người đều muốn nghỉ ngơi ở chỗ này. Nhóm Đại Hùng đã đến xe lấy lều vải xuống chuẩn bị dựng trại nghỉ ngơi tạm thời, Anh Tử, Lưu Nhã con dâu chú Tài và ba người Tang Tang trông nom bọn trẻ, ba đứa bé vô cùng ngoan ngoãn.
Nám Nám đã khỏe hơn nhiều, hơn nữa bên cạnh có tiểu Bảo và Đào Đào chơi cùng, tinh thần của cô bé cũng tốt hơn.

Ngay lúc Đại Hùng thở hổn hà hổn hển vác lều vải đi tới một chỗ đất trống để chuẩn bị dựng trại, bỗng nhiên, trong đám đông bên kia truyền ra một giọng nói.

"Này, mấy người mới tới, dựng trại ở phía sau đi, ở đó có một chỗ trống, thấy không hả?"

Là anh trai của Triệu Dịch Nhiên, Triệu Phàn, nghiêng đẩu lắc chân, một tay chống nạnh một tay chỉ về phía đất trống cho Đại Hùng... Một khi Đại Hùng dựng lều vải ở đó thì doanh trại nơi này sẽ trở thành một hình tròn hoàn chỉnh, mà vị trí trung tâm là lều trại của nhà Triệu Dịch Nhiên.

Tô Noãn cười nhạt... Cả nhà Triệu Dịch Nhiên đây là muốn mọi người vây nhà cô ta ở giữa, biết rõ như vậy mới là an toàn nhất sao?
Dù tang thi bất ngờ tập kích ở hướng nào thì cả nhà cô ta vẫn là người an toàn nhất.

Trước khi cô lên tiếng, Đại Hùng đã khinh thường hừ lạnh, không thèm phản ứng lại Triệu Phàn, tự mình chọn một chỗ cách doanh trại mấy chục mét địa, thả lều vải xuống.

Vẻ mặt Triệu Phàn nhất thời thay đổi, nhìn chằm chằm Đại Hùng không dám tin, như không muốn tin tưởng, những người này lại dám không nghe lời anh ta!

Ngay sau đó, Triệu Phàn cười lạnh một tiếng, rồi nâng cạo giọng nói: "Mọi người đều thấy rồi đó, bọn họ không nghe theo sắp xếp, vì vậy, mấy người này không nằm trong phạm vi bảo vệ của em gái tôi và bạn trai nó, dù bọn họ bị ăn thịt thì em gái tôi cũng không cần phải ra tay cứu giúp!"