Khi TrìnhNgộnghiêngngảlảođảođiratừphòngvệsinhthìnhìnthấythânthểmảnhkhảnhcủaTôNoãncuộntròntrênmặtđất, bị mấy gã đàn ông cao lớn tay đấm chân đá, đôi mắt vốn đỏ ửng của cậu bỗng chốc biến thành đỏ ngầu, cậu vọt thẳng đến bên đó.
Bên trong phòng được vệ sỹ trông giữ, gã Tiền mập vất vả bò dậy, ngồi trên sô pha nhìn thiếu nữ bị đánh dưới đất, nghiến răng cười hung tợn.
“Đánh, đánh chết nó cho tao, mẹ kiếp con kỹ nữ, ông đánh cho mày tàn phế rồi cho ngươi luân gian mày, mẹ mày dám động vào ông đây...”
Một tiếng đập vỡ tan bình rượu vang lên, Tiền mập mạp chưa kịp phản ứng bỗng cảm giác cổ mình lành lạnh, tiếp theo gã ta lập tức cứng người.
“Dừng tay, dừng tay, dừng tay, mau dừng tay!” Tiền mập mạp kêu rên nhưng không dám làm ra bất cứ động tác nào khác, phía sau gã ta, thiếu niên một tay bóp chặt cổ gã, một tay khác cầm mảnh vỡ của bình rượu thủy tinh đâm sâu vào cổ gã.
Hai mắtthiếuniênđỏđậm,yếthầuphátratiếnggầmnhẹ:“Taogiết mày!”
“Đừng đừng,ngườianh em, có chuyện gì thì từ từ nói, có chuyện gì từ từ nói!” Tiền béo mập đến một cử động cũng không dám, mồ hôi tuôn như mưa mùa hạ.
Gã ta dựa gần người thiếu niên, tự nhiên cảm giác được, bàn tay nắm mảnh vỡ bình rượu chống lên cổ gã... không hề run rẩy, đâm thẳng vào thịt gã!
Đây thật sự là kẻ dám giết người!
Tiền béo đã lăn lộn trong xã hội này nhiều năm, có loại người nào gã chưa thấy qua. Gã có một đôi mắt nhận biết người, vì nhìn ra thiếu niên này không bình thường nên mới nổi lên tâm tư.
Nhưng không ngờ, cậu ta không bình thường như thế!
“Người anh em à bình tĩnh, bình tĩnh...” Tiền béo rốt cuộc cũng là người từng trải, giơ tay bảo vệ sỹ lui ra, cười gượng với Trình Ngộ: “Cậu thấy đấy, ngươi bạn gái nhỏ này không sao, không sao đâu, cậu có thể mang cô ta đi, tôi tha cho hai ngươi đấy!”
Tô Noãn khó khăn gồng mình đứng dậy, thấy thiếu niên giống như dã thú sau lưng gã Tiền béo. Hai mắt thiếu niên nhìn vào gương mặt cô, đồng tử lập tức co rụt.
Trên mặt cô đầy vết thương xanh xanh tím tím.
“Tao giết mày...” Trình Ngộ gầm lên, định động thủ, nhưng giây tiếp theo cậu bỗng nghe thấy Tô Noãn hét lớn một tiếng: “Trình Ngộ!”
Động tác của cậu lập tức dừng lại, theo bản năng nhìn về phía cô, cậu thấy cô thiếu nữ gắng gượng bò từ mặt đất dậy, thở hổn hển, cắn răng nhìn cậu, gằn từng chữ: “Cậu đã từng đồng ývớimìnhđiều gì?”
Trình Ngộngẩn ngơ!
Cậu đãtừngđồngýđiềugì...Cậunhậnlờicô,vĩnh viễn không từ bỏ, đáp ứng cô, tin tưởng tương lai sẽ tốt đẹp, cậu không thể từ bỏ!
“Nghe mình, buông gã ta ra đi, vì một kẻ cặn bã như vậy mà phải đánh mất chính mình, không đáng!” Tô Noãn dịu giọng dụ dỗ thiếu niên say rượu đang bạo nộ.
Tiền béo cũng hiểu tình huống, vội phụ họa: “Đúng đúng đúng, anh em à, cậu vẫn còn tiền đồ tốt đẹp, tôi chỉ là tên cặn bã thôi, cậu giết tôi thì sẽ phải chôn cùng tôi, không đáng đâu, cậu thấy không, bạn gái nhỏ vẫn đang chờ cậu kìa, cậu giết tôi rồi, sẽ có rất nhiều người muốn cướp cô ấy đi...”
Thiếu niên cắn răng hung tợn hét vào mặt gã ta: “Mày thề đi, sau này mày không được tìm bọn tao gây phiền toái, thề đi!”
Mảnh vỡ trong tay càng đâm sâu vào thịt.
Tiền béo lo lắng đến phát điên: “Tôi thề tôi thề, người anh em, tôi chỉ cầu tiền tài chứ không giết hại ai bao giờ, nếu sau này tôi mà tìm hai người gây chuyện, cậu cứ việc dùng con dao thọc tôi vài phát!”
Đi giày sợ chân trần, càng là kẻ có tiền càng sợ chuyện sống chết!
Một tiếng keng vang lên, mảnh vỡ trong tay Trình Ngộ rơi xuống đất... Vệ sỹ xung quanh định tiến lên lại bị Tiền béo quát một tiếng.
“Người anh em đi đi...” Gã ta che cổ, vẻ mặt như vừa chết đi sống lại: “Chẳng lẽ còn chờ tôi cho cậu tiền thuốc men?”
Trình Ngộ lập tức tiến lên, không màng Tô Noãn phản đối, bế cô xông ra ngoài.
Toàn thân Hàn Liệt lạnh lẽo xuống xe cùng mấy người bạn, đúng lúc trông thấy Trình Ngộ bế Tô Noãn lên xe, cậu ta theo bản năng định đuổi theo sau nhưng không kịp, đành nhìn theo hướng xe taxi rời đi. Quanh thân cậu ta toả ra luồng khí lạnh lẽo, hai tay nắm chặt thành quyền.
Cô bị thương? Mới không gặp nửa ngày cô đã bị thương rồi?
Chờ lúc đi vào Kim Đế Quốc cậu ta mới biết chuyện gì đã xảy ra... Gã Tiền béo ngồi trên ghế đập nát chai rượu, chờ khi phát tiết đủ rồi mới cầm khăn lông che cổ chuẩn bị rời đi, lại bị người ta ngăn cản.
Cố kìm nén xúc động không mắng người, ngẩng đầu lên, gã nhìn thấy một gương mặt vô cùng trẻ tuổi nhưng không kém phần lạnh lẽo!