Sau khi chia tay với Tần Diệm ở khu du lịch, đã một tuần rồi Nghiêm Vi chưa gặp lại anh, Tần Diệm không có ở đây, lời nói đi lãnh chứng kết hôn của anh, Nghiêm Vi cũng không để trong lòng, là một cô gái xuyên sách có được góc nhìn của thượng đế, Nghiêm Vi thừa biết sự tồn tại của Tần Diệm trong nguyên tác có ý nghĩa như thế nào, anh gần như là "bàn tay vàng" của nam chính, có thể nói, sau này Tần Hằng có thể xông pha đội trời đạp đất, đều là mượn thế lực của Tần Diệm.
Một nhân vật mạnh mẽ quyền thế như vậy, sao lại có thể tùy tiện kết hôn với cô, còn không phải chỉ là nhún nhảy với nhau vài lần thôi ư, chẳng lẽ, mới làm vài lần, Tần Diệm nếm được vị rồi không buông ra mà lại muốn ăn tiếp, Nghiêm Vi cũng không tin một người đàn ông hơn ba mươi tuổi như anh lại chưa nếm qua mùi vị này.
Nghiêm Vi vẫn đi học như bình thường, hôm nay là thứ năm, cô kín tiết, lúc tan học là đã gần 6 giờ chiều, lúc Ninh Kỳ Kỳ tới tìm cô có đem theo đồ ăn, hai người tìm được một phòng học trống, ngồi xuống gần cửa sổ.
Xin hãy đọc truyện ở địa chỉ chính chủ - Wattpad: MatDangCanhY để được đọc chương mới sớm hơn từ 5-6 tiếng, hãy là một người đọc văn minh, nói không với các trang reup.
Ninh Kỳ Kỳ đem đến một phần cá nướng, sushi và hai ly trà sữa, Nghiêm Vu uống một hớp lớn, trà sữa lạnh xua tan sự nóng nực.
"Kỳ Kỳ, dù gì cậu cũng nên để ý một chút chứ, Ninh Chính cũng quá xằng bậy rồi, cái vết này mặc váy cao cổ cũng không che được." Nghiêm Vi nhìn thấy dấu hôn trên cổ Ninh Kỳ Kỳ, sắc mặt Ninh Kỳ Kỳ hơi hồng lên, gắp cho Nghiêm Vi một miếng sushi: "Đồ ăn cũng không ngăn được miệng cậu."
"Chẳng qua, sao cậu biết đó là anh hai mình?" Bị Nghiêm Vi trêu chọc, Ninh Kỳ Kỳ cũng không thèm che dấu nữa, ngược lại thoải mái để lộ nó ra.
"Hôm cậu say mình đưa cậu về mà, cậu và Ninh Chính như vậy, mình còn không nhìn ra được hai người mờ ám thế nào sao?" Nghiêm Vi ăn sushi, dùng đũa gắp cá nướng.
"Đừng nói về mình mãi, cậu và vị kia thì sao?" Ninh Kỳ Kỳ gắp một miếng ngó sen. .
========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé! 2. Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê 3. Bổn Cung Là Hoàng Hậu 4. Sủng Bảo Bối Thành Nghiện =====================================
"Không biết, một tuần rồi mình chưa gặp anh ta."
"Vậy còn Ôn Nhược Liên và Tần Hằng?" Ninh Kỳ Kỳ gắp một miếng cá vào trong chén của Nghiêm Vi, nói bóng gió: "Cậu thật sự không thèm để ý đến Tần Hằng nữa sao? Trước kia cậu điên cuồng như vậy, như thể bị dính bùa á, không đúng, phải nói là như một con rối gỗ bị giật dây, y chang nữ phụ ác độc trong kịch bản phim truyền hình, cái từ đó là gì nhỉ, à đúng rồi, công cụ."
"Tần Hằng và Ôn Nhược Liên, kẻ cho người nhận, mình chen vào làm gì, huống hồ, so với Tần Hằng, Tần Diệm tốt hơn biết bao nhiêu." Nghiêm Vi nhướng mày với Ninh Kỳ Kỳ, Ninh Kỳ Kỳ nở một nụ cười đáng khinh: "Ví dụ như... Làm cậu rất sướng?"
"Ninh Kỳ Kỳ, mình thấy là cậu bị Ninh Chính làm hư rồi nhỉ, bây giờ nói chuyện không biết lựa lời gì hết."
"Nói đến anh hai mình, tuy rằng anh ấy có hơi mạnh bạo, nhưng mà thật sự là rất sướng." Ninh Kỳ Kỳ đứng lên, chọc chọc bả vai Nghiêm Vi bên cạnh: "Thoạt nhìn thì Tần Diệm không khác anh hai mình lắm, cậu đừng nói với mình là Tần Diệm không được."
"Aizz, Ninh Kỳ Kỳ, cậu thật sự đáng ghét chết đi được." Nghiêm Vi cạn lời: "Sao giờ cậu lại thành dâm nữ rồi, người đẹp Kỳ Kỳ đơn thuần động lòng người trước đây đã đi đâu, sao trong một đêm mà cậu đã thành tài xế già rồi hả."
"Hê hê hê, trước giờ mình giả vờ không đó, mình nói cậu nghe, mình có nhiều phim cấm lắm, cậu có muốn không, mình cho, BG, BL đều có cả, manga anime BL cũng nhiều lắm."
"Cút đi."
Cơm nước xong, Nghiêm Vi tiễn Ninh Kỳ Kỳ đi, buổi tối cô còn một tiết nữa, ngày mai giáo viên có việc, vậy nên dời tiết học ngày mai đến tối hôm nay.
Xin hãy đọc truyện ở địa chỉ chính chủ - Wattpad: MatDangCanhY để được đọc chương mới sớm hơn từ 5-6 tiếng, hãy là một người đọc văn minh, nói không với các trang reup.
Nghiêm Vi đi vòng vòng trong trường đợi đến giờ học, điện thoại tắt âm để ở trong túi, nên tất nhiên là không thấy được điện thoại sáng lên rất nhiều lần, sau đó tắt hẳn.
Tiếng chuông tan học vang lên, khác với các bạn học khác đang vội vội vàng vàng dọn dẹp đồ đạc, Nghiêm Vi lại châm rì rì, cô mua một căn hộ nhỏ gần trường học, từ đây về đó cỡ 200m, đường về đông đúc, vậy nên Nghiêm Vi không lo lắng chút nào.
Chậm rì rì cất sách vào túi, trong phòng học chỉ còn lại một mình cô, Nghiêm Vi tắt đèn, sau đó đi đến nhà vệ sinh.
Đi WC xong, trong khu dạy học chỉ còn lại vài âm thanh mơ hồ, Nghiêm Vi rửa tay xong, đi từ tầng bốn xuống tầng ba, chân dẫm một cái, lúc Nghiêm Vi đang nhảy từ bậc thang lầu bốn xuống lầu ba, chân hơi lệch về một bên, sắp té ngã thì đột nhiên đâm sầm vào một cái ôm ấm áp, người đàn ông mặc tây trang, giày da không có lấy một hạt bụi, Nghiêm Vi từ từ ngước mặt lên, đập vào mắt chính là khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông.
Tần Diệm vững vàng ôm lấy cô, trái tim cô như muốn vọt ra ngoài: "Sao chú lại đến đây?"
"Không ngờ mới một tuần không gặp, Vi Vi lại nhiệt tình thế này." Tần Diệm chặt chẽ vây Nghiêm Vi vào trong ngực, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô, Nghiêm Vi rùng mình, trợn tròn mắt.