Lục Hy Tuyết cảm thấy có hơi thở lạnh như băng bao quanh lấy cô, huyết mâu từ từ tỉnh giấc. Trước mắt cô chính là gương mặt lãnh đạm bất cần, đôi đồng tử màu nâu không xác định được ý nghĩ của hắn
- Sở Hiên?
- Tỉnh rồi sao?
Sở Hiên liếc mắt nhìn cô, hắn đứng dậy với tay đưa ly nước cho Lục Hy Tuyết, cô nhận lấy. Lục Hy Tuyết nhìn quanh, đây là một căn phòng chung cư cao cấp vô cùng sang trọng nhưng theo tính cách của Sở Hiên đơn giản gọn gàng, Lục Hy Tuyết hiện đang nằm trên giường rộng lớn, cô ngồi dậy cau mày
- Đây là nhà anh? Sao tôi lại ở đây?
Sở Hiên ngồi xuống bên cạnh cô
- Là tôi đưa cô ra khỏi đó, căn cứ bí mật của Bạch Lâu
- Cái gì??!!
Lục Hy Tuyết kinh ngạc, không phải chứ, một mình hắn đột nhập vào đấy? Thân thủ quả thật nhanh gọn nham hiểm mà
- Cô nghỉ ngơi đi, tôi đi làm gì cho cô ăn
- Khoan đã, sao anh không đưa tôi về Lục gia?
Dù sao hắn cũng có cảm xúc gì với cô đâu? Cô thật khó hiểu
- Đơn giản vì tôi không thích, ở đó có Lục Dật Thần và Thượng Quan Mặc
- Này, nếu tôi không về Lục gia thì ba và mẹ tôi sẽ rất lo lắng
Lục Hy Tuyết ngẩng đầu, cô nhíu mày. Sở Hiên mặt lạnh tanh
- Không sao, nếu bây giờ cô mà về đó thì tên Long Ngạo Vũ sẽ tìm đến và mọi cách bắt được cô thôi
Lục Hy Tuyết im lặng, đúng là thế thật, tên Long Ngạo Vũ kia nhất định sẽ đến Lục gia mà cô cũng không muốn trở lại đó
..............................
Sau khi Lục Hy Tuyết cùng Sở Hiên trốn thoát đã được 2 tiếng thì lúc này Long Ngạo Vũ quay trở lại căn phòng cô đang ngủ
“Cạch”
Long Ngạo Vũ mệt mỏi vuốt mi tâm, hắn ngước mắt nhìn trên giường thì không 1 bóng người nằm trên ấy. Hắn vội vã tìm kiếm khắp phòng vẫn không thấy Lục Hy Tuyết. Hoài Đích đột ngột xuất hiện
- Chủ nhân, có người đột nhập
- Sao??!!
Long Ngạo Vũ lòng nóng như lửa đốt nghe thấy thế liền gầm lên
- Tránh ra
Long Ngạo Vũ lập tức đến nơi huấn luyện người BẠch Lâu. Hắn nhíu mày quay lại đoạn Sở Hiên đột nhập vào. Bạch Lâu người đứng một bên cúi đầu, Long Ngạo Vũ trở nên lạnh lẽo, sát khí dày đặc bao quanh không khí
- Một lũ vô dụng, ngay cả 1 tên cũng bắt không được, ta huấn luyện các ngươi làm gì?
Long Ngạo Vũ tức giận hất mọi thứ trên bàn xuống, ánh mắt hắn đầy tia máu đáng sợ và lãnh đạm như băng khiến những tên thuộc hạ run rẩy. Chủ nhân chưa bao giờ tức giận như vậy, cùng lắm hắn chỉ có lạnh lùng, bọn họ thà là hắn lạnh lùng còn hơn bây giờ. Nhưng bọn họ cũng khóc không ra nước mắt, thân thủ của người kia quả thật rất lợi hại
- Hoài Đích, điều tra ra được ai không?
- Hoàn toàn không có dữ liệu gì thưa ngài
“Rầm”
- Mấy năm nay ngươi đi theo ta mà vô dụng như thế hả?
Long Ngạo Vũ gào lên, hắn đánh mạnh vào người Hoài Đích. HẮn ta ngã ra đất
- Khụ, khụ...
- Lập tức điều tra tên đó, cho người theo dõi Lục gia cùng mấy tên gia chủ 4 đại gia tộc, Tiêu Thư Ly, Thượng Quan Mặc, Long Ngạo Thiên, Cố Minh Hạo, Hiên Viên Triệt
- Vâng
Tất cả tên dưới tay Long Ngạo Vũ lặng lẽ làm theo mệnh lệnh của hắn. Long Ngạo Vũ siết chặt nắm đấm, gân xanh nổi lên đầy đáng sợ. Bóng hắn khuất dần tiến thẳng đến ngục lao của BẠch Lâu, một trong những nơi tra tấn tàn nhẫn nhất