Nữ Phụ Tôi Bị Trầm Cảm

Chương 13



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

đầu mùa thu,những ánh nắng nhè nhẹ rọi xuống mặt đất,những cơn gió mát mẻ ùa vào căn phòng nhỏ.

cạch.

cánh cửa sổ được đóng lại,chiếc rèm cũng được phủ kín lấy cánh cửa.

-tiểu băng bao giờ em mới khỏi bệnh đây,tôi cũng đủ khổ rồi.

Hiên Viên Triệt gương mặt não nề nhắm mắt,lắc đầu mà nói với người vẫn đang im ỉm chìm vào giấc ngủ trên giường.

-hazzzz..nếu em mà tỉnh dậy thì có thể nguy hiểm đến tính mạng,còn ngủ nhiều thì cũng không tốt.tiểu băng  số em cũng đủ xui xẻo.

anh cảm thán nhìn gương mặt trắng bệch trên giường,đôi mắt có chút buồn bã nhắm lại. kiểm tra ,máy đo nhịp tim,máy thở,dây chuyền nước.được một lúc rồi anh cũng rời đi 

[...]

cô mở mắt nhìn xung quanh,bàn tay vươn lên tháo lấy máy thở trên mũi ra,cô gượng người tựa vào đầu giường,gương mặt nhợt nhạt cổ họng lại khô khốc,muốn vươn tay lấy cốc nước trên bàn lại vô tình động vào vết thương khiến nó rỉ máu.nhưng cô mặt đều không  một chút biến sắc mà trực tiếp cầm lấy cốc nước tu một hơi.

-tiểu băng.

vô lãnh từ ngoài cửa bước vào thấy cảnh này,thì hét lên một tiếng chạy về phía cô đặt cô ngay ngắn lại trên giường trực tiếp gọi bác sĩ.

cô ngơ ngác nhìn anh đôi mắt vẫn là một  mảnh âm u vô hồn.

-em sao vậy hả,còn bị thương lại dám vận động mạnh nếu như anh không đến kịp có lẽ em đã ra sao rồi hử.

cô cúi cúi mặt.

-..."cô....có cảm nhận được gì đâu"

một lúc sau bác sĩ cũng đến,lần này không phải hiên viên triệt mà là một bác sĩ khác.

-tên kia đâu.

anh cô hỏi người trước mặt,cả người ngồi xuống chiếc ghế đằng sau,mắt nhìn chằm chằm vị bác sĩ trước mặt.

-tôi cũng không biết,trưởng khoa nói đi một lúc sẽ về.

-ừm

vị bác sĩ nhanh chóng băng bó cho cô rồi cũng rời khỏi căn phòng ,đùa chứ bên cạnh một người liên tục tỏa ra khí lạnh thì nó cứ rợn rợn người sao ý.

cô nhìn đến chiếc laptop trên bàn mắt như có như không mà ra dấu cho anh.bất đắc dĩ anh cầm chiếc máy tính đặt trên đùi cô nhẹ nhàng mở màn hình ra,nâng cô tựa vào thành giường,rồi lấy gối kê cho cô.

-nhớ đừng cử động mạnh,anh ngồi bên cạnh có gì thì cứ nhìn anh.

anh dặn dò cô một lúc rồi lại ngồi xuống ghế lấy một chiếc laptop khác ra làm công việc của mình.

[...]

cô gõ trên bàn phím ,đôi mắt nhìn chăm chăm vào màn hình.ẩn ẩn lóe một chút tinh quang.cô bật nhạc thật to để anh trai không nghi ngờ rồi bắt đầu hành sự,

-..."lâu rồi chưa đụng đến máy tính...hôm nay nhất định ..."

10 phút

30 phút

1 tiếng

mặt cô nhăn thành một đoàn tay run run nhìn màn hình trước mặt,như thể không cam tâm. lần này tay cô đánh máy càng nhanh hơn.

màn hình liên tục hiện ra những dãy số màu xanh,mặt cô thì càng lúc càng nhăn.vô lãnh nhìn cô gương mặt thập phần khó hiểu.

-băng em sao vậy?

cô lắc lắc đầu tay vẫn liên tục nhấn trên bàn phím,mồ hôi tuôn ra thấm ướt chiếc áo bệnh nhân.anh cô thấy vậy cũng không hỏi nữa mà chuyên tâm làm công việc của mình.

bling

dãy số trên màn hình chợt dừng lại,hiện lên một dãy số màu đỏ khác rồi nhanh chóng tắt đi.màn hình lại trở về nguyên trạng.cô nhếch nhếch khóe miệng,ngón tay mân mê trên bàn phím rồi dừng lại ở dấu cách.chuẩn bị nhấn vào dấu cách thì bất chợt màn hình tắt ngấm,đen thui.

máy tính hết pin,mặt cô đen lại không có lấy một tia hi vọng nào,bàn tay nhấn nhanh vào nút tắt như muốn làm cho nó nát ra.

anh cô cầm một cuộn dây sạc cắm vào ổ điện,rồi kết nối với máy tính.màn hình lại sáng lên bình thường,nhưng chỉ có cô mới biết những thứ cô vừa cố gắng làm được đã tan thành mây khói.

chả là cô xâm nhập vào một công ty bất kỳ nào đó,nhưng lại bị ma trận làm cho khó dễ,đến khi lấy được ít thông tin, chuẩn bị load về. máy tính lại hết pin,thế nó có tức không chứ lị.vô lãnh khó hiểu nhìn cô nhưng rồi cũng im lặng cúi mặt xuống tiếp tục thảo luận nhóm với người trong hội đồng công ty.

[...]

ở một nơi nào đó

nam nhân từ phòng tắm bước ra,chiếc khăn tắm vẫn quấn ngang hông.mái tóc ướt nhẹp,những giọt nước chảy từ trên mặt xuống ngực rồi chạy trên từng múi cơ.hắn cầm cốc rượu vang lên nhâm nhi,cười mỉm ,khuôn mặt thập phần thú vị.

-chậc lâu rồi mới có người thoát khỏi được ma trận của mình,thật thú vị a .

"nhưng may thật suýt nữa là bị cô ta đánh cắp mất thông tin rồi.nhưng mà mình chắc là  không thiệt ,nhỉ,có thể tra được người kia là nữ.chậc đám người trong công ty cũng quá vô dụng đi.suýt chút nữa tất cả thông tin đã lộ ra rồi .nếu không phải anh ra tay thì chắc chắn công ty mà anh gây dựng bao năm đã sạt nghiệp từ lâu rồi.lần này nhất định phải dạy dỗ đám người đó thật kỹ mới được."

cuộc đời này không phải mình biết được lúc nào sống lúc nào chết,cho nên phải tìm những thứ thú vị để chơi a.

bệnh viện ngày.

-hiên viên triệt cậu đi đâu lại để con bé một mình vậy hả nếu con bé xảy ra chuyện tôi nhất định không tha cho cậu. 

vô thiên nổi đóa hừng hực khí thế nhìn người đang nhởn nhơ ở trong phòng bệnh em gái mình.

-tôi có nói người khác ở lại canh tiểu băng rồi mà

-hừ canh ,nếu không phải anh tôi đến sớm có phải hay không tiểu băng xảy ra chuyện rồi hả

-thôi mà bạn hiền,tôi cũng có việc đột xuất chứ không phải ngày nào cũng ở bệnh viện 24/24 được.

-hừ coi như tôi bỏ qua cho cậu lần này.nếu còn có lần sau tôi tuyệt không tha cho cậu.

-----------------------------------------------

hết chương rồi nhé,mà ai đọc truyện rồi cho mình hỏi nữ chủ tên gì nhỉ mình quên mình định đặt tên gì rồi.giờ sao?Nữ phụ tôi bị trầm cảm - Chương 13

— QUẢNG CÁO —