Nữ Phụ Trùng Sinh

Chương 81: Xoi mói



Trong Đại học Đế Đô trước mặt bao nhiêu người như vậy mà Phó Viện bị Lan Lăng Yến đá cho một cước bay ra xa, sau đó hiệu trưởng Tô Doanh cho người đưa cô ta về nhà, liền cáo trạng không rõ ràng với ba mẹ cô ta, nói cô ta gây chuyện ở trường, cho nên mấy ngày nay Phó phu nhân phòng cô ta như phòng trộm vậy, không ngừng giáo điều ở bên tai cô ta nói cô ta không nên gây chuyện ở trong trường học, cùng với việc cố gắng lấy lòng người Tần gia, những điều này làm Phó Viện vô cùng phiền chán.

Mặc dù việc lấy lòng Tần gia, không cần ba mẹ nói cô ta cũng tự đi làm, nhưng không biết tại sao, hình như Tần Dật không ở trong Tần gia, cô ta vốn dĩ muốn tìm Lý Phán Phán nghe ngóng tin tức, nhưng đồ ngu Lý Phán Phán kia không biết tại sao lại nghe lời Ninh Vân Hoan, hiện nay lại không cho cô ta đi vào Lý gia! Cô ta không qua nổi cửa Lý gia, Tần Dật căn bản không thể nhìn thấy cô ta, không dễ gì mới mua được tin tức từ trong miệng của một hạ nhân ở Tần gia, mới biết Tần Dật xuất ngoại trị thương rồi, lúc này cô ta mới trở lại trường.

Nhưng bên cạnh không có ngọn núi Tần Dật cho cô ta dựa vào, Tần Dật vừa rời đi, tương đương với việc lấy lòng gần một năm nay xem như lãng phí công sức, đêm đầu tiên của cô ta thậm chí đã dâng hiến cho Tần Dật, nhưng hiện nay hắn lại rời đi rồi, nếu như ba mẹ cô ta biết cô ta không còn lần đầu tiên nữa, còn không biết sẽ giáo huấn cô ta như thế nào!

Mà tất cả những điều đó đều là Ninh Vân Hoan hại cô ta! Phó Viện càng nghĩ tới, trong lòng liền hận tới mức nhỏ máu, bao nhiêu lần nằm mộng cô ta đem khuôn mặt của Ninh Vân Hoan đánh cho nở hoa, trước đây còn bày ra bộ dáng giả nhân giả nghĩa, thực ra tất cả đều là lừa người! Cô ta là bạn của cô, quen biết cùng cô bao nhiêu năm như vậy, vậy mà cô vì lấy lòng Lý Phán Phán mà chỉ huy tên đàn ông đó đánh cô ta, làm cô ta mất mặt không nói, hơn nữa còn mất đi Tần Dật, tất cả đều trách Ninh Vân Hoan!

Nếu như không có tình bạn bao nhiêu năm với Ninh Vân Hoan, sợ rằng Phó Viện sẽ không hận như vậy, nhưng cũng bởi vì làm bạn bè bao nhiêu năm, Ninh Vân Hoan càng ngày càng tốt, trong lòng Phó Viện tất nhiên là càng thêm bất mãn.

Vốn dĩ trước khi đi học Phó Viện đã nghĩ thật tốt làm sao để chỉ trích Ninh Vân Hoan rồi, làm cho mọi người trong lớp đều cô lập cô, nhưng không ngờ rằng vừa mới tới trường học, cô ta nhìn thấy bộ dáng cau mày của Ninh Vân Hoan, trong lòng vui vẻ, nhất thời thay đổi quyết định vốn muốn chỉ trích cô, làm mọi người cô lập cô!

"Hoan Hoan, sao vậy? Lẽ nào cậu chia tay với bạn trai rồi sao?" Phó Viện vừa mới vào cửa lớp, trong mắt liền chỉ thấy Ninh Vân Hoan, sau khi cố nhịn oán hận trong lòng, đi về phía Ninh Vân Hoan: "Có gì thì nói với mình đi, lớp chúng ta nhiều người như vậy, nói ra để mọi người suy nghĩ biện pháp cho cậu đi."

Lúc này Ninh Vân Hoan đang cảm thấy không vui, cô đã lâu không nhìn thấy Phó Viện, không ngờ cô ta vừa mới vào lớp đã xoi mói cô, sau khi cười lạnh một tiếng, ngay cả mắt cũng không chớp: "Cô dưỡng thương tốt rồi?"

Chuyện lần trước Phó Viện bị đá bay đi rất nhiều người chụp lại được,  mặc dù hiệu trưởng Tô Doanh đã dặn dò không thể để lộ ảnh của Lan Lăng Yến ra ngoài, cũng không thể để lộ bộ dáng của thái tử gia Tần gia và Ninh Vân Hoan, nhưng ảnh của Phó Viện là không quan tâm, có người tốt bụng chụp lại ảnh cô ta bị Lan Lăng Yến đá bay, trực tiếp phát lên Weibo, gần đây Phó Viện cũng trở thành người nổi danh của Đại học Đế Đô rồi, thậm chí có rất nhiều người bày tỏ sự thích thú đối với cảnh cô ta bị đá bay đó.

Người ta không dám chụp những người bản thân không thể trêu vào, đối với người duy nhất có thể trêu vào đó chính là Phó Viện cho nên mấy tấm ảnh chụp lại biểu tình của cô ta vô cùng rõ nét, ngay cả biểu tình dữ tợn khi cô ta bị đá bay cũng được chụp lại, cô ta là một cô gái bị người ta đá bay, người phát thiệp này trên Weibo cố tình nói không tỉ mỉ, ai cũng đoán rằng có phải Phó Viện chọc vào người ta, mới làm cho người ta cố ý làm cho cô ta khó xử như vậy, trước mặt công chúng mới đánh cô ta như vậy.

Việc này trở thành một trong những vấn đề hot của Đại học Đế Đô gần đây, danh tiếng vang xa mà Phó Viện luôn mong ước hôm nay đã trở thành hiện thực, nhưng đáng tiếc lại là xấu danh, cũng bởi vì vậy, lúc đó Lan Lăng Yến không thể giết người ngay trước mặt mọi người được, đối với Tần Dật cũng chỉ có thể đánh trọng thương hắn, đối với Phó Viện anh đã thu bớt lực rồi, nhiều nhất chỉ cần dưỡng thương nửa tháng là khỏi, cô ta lại trốn hơn một tháng mới dám xuất hiện, chính vì không có mặt mũi nào vào trường náo loạn.

"Mày..............." Phó Viện không ngờ cô ta không hề châm chọc khiêu khích, đã bị Ninh Vân Hoan tát cho một cái vào mặt, lúc cô ta có chút tức giận hổn hển, bên ngoài lại có hai bạn học kéo tay Lý Phán Phán đi vào.

Phó Viện nhìn thấy Lý Phán Phán thân thiết với người ở bên cạnh, sắc mặt liền trở nên khó coi. Trước đây khi Lý Phán Phán vừa mới về nước chuyển vào trong lớp này học, lúc đó mọi người cũng không quen nhau, cô ta ỷ vào chuyện cô ta ngồi cùng Lý Phán Phán nên gần quan được ban lộc có cơ hội bám lấy Lý Phán Phán, khi biết được thân phận của Lý Phán Phán, vội vàng nịnh hót người ta rồi thành công trở thành bạn bè.

Cũng bởi vì quan hệ lúc trước của cô ta với Lý Phán Phán vô cùng thân mật, cho nên trở thành đối tượng ghen tỵ tranh nhau muốn làm quen của mọi sinh viên trong lớp, có ai mà không đố kỵ cô ta có thể bám được cành cao như vậy? Cô ta cùng ra cùng vào với Lý Phán Phán, điểm tốt của chuyện này không chỉ có địa vị của cô ta ở trong lớp được nâng lên, còn có thái độ của ba mẹ cô ta đối với cô ta cũng thân thiết hơn trước rất nhiều, bởi vì chuyện cô ta giao hảo tốt với Lý gia đại tiểu thư, mà nghe nói trên thương trường người ta cũng xem trọng ba Phó hơn một chút, thậm chí một vài quan chức trước đây rất khó đặt mối quan hệ, nhưng so với trước đây thì dễ nói chuyện hơn nhiều, càng quan trọng là, cô ta thông qua Lý Phán Phán, có thể mở mang kiến thức về xã hội thượng lưu mà trước đây cô ta chưa từng biết, cùng với việc quen biết với vị hôn phu của Lý Phán Phán là Tần Dật, hắn cũng có xuất thân từ thế gia quân sự.

Đối với tình hình của chính bản thân cô ta, Phó Viện cô cùng rõ ràng, mặc dù cô ta là bạn tốt của Lý Phán Phán, mà danh nghĩa bạn tốt này cũng đem lại cho cô ta không ít lợi ích, nhưng bạn bè có tốt tới đâu cũng không thân mật bằng quan hệ vợ chồng, cô ta nhìn thấy thái tử gia Tần Dật cao cao tại thượng, vốn bản thân cô ta sẽ không có cơ hội gặp mặt, trong khi Lý Phán Phán không biết gì, cô ta càng ngày càng mượn danh nghĩa của Lý Phán Phán mà lưu lại số điện thoại của Tần Dật, cho tới nửa năm trước Phó Viện lần đầu tiên chủ động quyến rũ hắn ta, từ lúc đó trở đi liền thành chuyện tốt.

Vốn dĩ cô ta còn nghĩ cô ta có khả năng thành công gả vào Tần gia, ai ngờ Tần Dật xảy ra chuyện, Lý Phán Phán cũng không thân thiết với cô ta nữa, thậm chí mới qua một tháng, bên cạnh Lý Phán Phán đã có bạn mới, Phó Viện chưa từng cảm thấy hoảng loạn như bây giờ, cô ta đã là người của Tần Dật rồi, nếu chỉ dựa vào bản lĩnh của Phó gia, căn bản không thể có dây mơ rễ má gì với Tần gia, cô ta biết mấy công tử thái tử gia của xã hội thượng lưu chỉ xem cô ta như một món đồ chơi mà thôi, nhưng cô ta không cam lòng như vậy, cô ta còn muốn dựa vào Lý Phán Phán để vãn hồi trái tim của Tần Dật.

Nghĩ tới đây, Phó Viện miễn cưỡng nở một nụ cười, cũng khôg còn để ý tới chuyện gây phiền phức cho Ninh Vân Hoan nữa, cho dù lúc này trong lòng cô ta hận Ninh Vân Hoan, cũng khôg dám tiến lên, ngược lại vội vàng đi tới chỗ Lý Phán Phán, muốn gạt bỏ cánh tay của một cô gái trong đó để nắm lấy tay của Lý Phán Phán, nhưng người ta cũng không phải đèn cạn dầu, khoác tay Lý Phán Phán càng chặt, cô ta túm vài lần cũng không thể túm được tay của Lý Phán Phán, ngược lại còn làm cho Lý Phán Phán cau mày:

"Phó Viện, cô kéo đau tôi rồi." Lúc Lý Phán Phán nói lời này, biểu tình có chút băng lãnh, ánh mắt nhìn Phó Viện lần đầu tiên xa lạ như vậy, Lý Phán Phán làm người vẫn luôn thiện lương săn sóc, Phó Viện vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng này của Lý Phán Phán, nhất thời hoảng hốt, vội vàng cố nặn ra một nụ cười:

"Phán Phán, sao vậy? Lẽ nào chúng ta không phải bạn bè hay sao?"

"Bạn bè cái gì, cô làm những chuyện gì, lẽ nào trong lòng không có tính toán qua hay sao?" Lý Phán Phán vừa nói ra lời này, biểu tình càng lạnh hơn, cũng không để ý tới Phó Viện nữa, rút hai cánh tay trong lòng của hai cô gái ra, nhăn mũi hừ một tiếng, lúc này mới vẫy vẫy tay, đi tới chỗ Ninh Vân Hoan: "Hoan Hoan, sau khi tan học cùng nhau đi ăn cơm nhé?"

Ai chẳng muốn lấy lòng Lý gia đại tiểu thư, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô ta mời khách, Phó Viện ở một bên nghe thấy liền ngây ngẩn, sau đó nghĩ tới chuyện lần trước, nhất thời giận tím mặt, chỉ vào Ninh Vân Hoan lớn giọng nói:

"Phán Phán, lẽ nào cậu vì những lời nói nhảm của cô ta lần trước, cậu tiền tin người khác, chứ không chịu tin người bạn như mình hay sao?" Phó Viện nói tới đây, trong lòng không khỏi có chút chột dạ, nhưng vẫn giận dữ, ngay cả ý muốn ăn tươi nuốt sống Ninh Vân Hoan cũng có, cố nén phẫn nộ không muốn luống cuống trước mặt mọi người, nhưng biểu tình vô cùng khó coi: "Chúng ta là bạn tốt, cậu lại đi tin lời của cái người bị Tần đại ca gọi là tiện nhân hay sao?"

"Cô nói năng cẩn thận đấy." Ninh Vân Hoan không ngờ Phó Viện sẽ xé rách mặt nạ trước mặt mọi người, từ lúc cô ta mở miệng nói chuyện, phỏng chừng chính là thẹn quá thành giận, vậy có thể rõ ràng, chuyện lần trước cô nói mò, vô cùng có khả năng là sự thật! Người ta coi cô ta là bạn bè, cô ta không chỉ lấy người ta làm đệm nhảy, hơn nữa còn ngấp nghé vị hôn phu của người ta, tâm giao khuê mật như vậy thực sự là mặt dày mày dạn.

Phó Viện vừa nhìn thấy Ninh Vân Hoan mở miệng, giống như tìm được nơi trút giận, thở hổn hển nói: "Sao nào? Lẽ nào tao nói sai ư? Mày chính là tiện nhân không cần mặt mũi, tự mình cướp đoạt bạn trai của người khác, lại cố tình tới vu hãm người khác, vậy mà tao từ nhỏ tới lớn luôn xem mày là bạn tốt, có người bạn tốt nào hãm hại tao như mày hay không?"

Chuyện lần trước Phó Viện bị đánh hoàn toàn có liên quan tới Ninh Vân Hoan, lúc này xem như thù cũ hận mới cùng gộp lại, biểu tình của Phó Viện càng ngày càng dữ tợn, cố nhịn xúc động muốn tiến lên đánh xé Ninh Vân Hoan, cười lạnh nói:

"Tự mày không cần mặt mũi còn cho rằng người khác giống mày, lúc trước Tạ Trác Doãn của Tạ gia còn qua lại với đàn chị năm tư Cố Doanh Tích, mày còn dám chen vào giữa phá hoại, làm cho hai người chia tay, mày chính là loại người như vậy, liền cho rằng tất cả mọi người đều mặt dày như mày hay sao?"

"Mày còn muốn bị đánh!" Ninh Vân Hoan cầm sách trên tay đập lên mặt Phó Viện, vừa đúng đập vào mặt cô ta, Phó Viện ngơ ra một lúc, đang muốn xông lên, lại nghe thấy lời uy hiếp trong miệng Ninh Vân Hoan, nghĩ tới người lần trước được Cố Doanh Tích gọi là Lan Cửu ca đánh Tần Dật mà cô ta luôn coi là không gì không làm được trở thành bộ dáng tàn phế, nhưng bản thân anh lại không xảy ra chuyện gì, mà thái độ của Tô hiệu trưởng đối với anh còn vô cùng thân thiết, nghĩ rằng thân phận địa vị cũng không thấp, nếu như Ninh Vân Hoan thực sự cáo trạng, cô ta có bị đánh cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt!