Nhìn theo bóng lưng của Thái Tử dần khuất xa.
Hoàng Hậu thầm thở dài:
- Hừ! Một dân nữ làm đệ tử của Bí Cung bỏ trốn mà dám mê hoặc con trai của ta ư? Ngươi đừng có nằm mơ.
Muốn một bước lên trời tiến vào hoàng cung Đại Việt này đâu phải đơn giản.
Nghĩ xong, bà hô lên:
-Người đâu!
Một bóng người hiện ra phía sau lưng của Hoàng Hậu cất giọng:
-Tham kiến Hoàng Hậu.
Ngài có gì sai bảo?
-Truyền lệnh ta.
Tìm bằng được con bé đệ tử bỏ trốn khỏi Bí Cung họ Du tên Hương.
Nếu tìm được giết chết mang đầu về cho ta! Đây là bức hình của nó hãy cầm lấy.
-Thần tuân chỉ!
Bóng áo đen khom lưng rồi lặng lẽ biến mất.
Hoàng Hậu mỉm cười:
-Với năng lực của tử sĩ thì sẽ nhanh chóng tìm ra con bé ấy thôi.
Ha ha ha...!
Đúng lúc này, tại phủ Gia Cát Thần Hầu.
Gia Cát Tiên Sinh đang ngồi đàm luận với một lão nhân râu tóc bạc trắng.
Ông hạ lệnh cho tứ kiếm cho gọi tứ đại danh bổ cùng mọi người vào.
Du Hương và hai tỷ muội phái Cổ Mộ đang chơi cờ với nhau thì được Đồng Kiếm đến kêu đi trình diện.
Cả ba người cùng đứng dậy thong thả đi theo bỏ dở ván cờ.
Duy nhất Nhiếp Phong đang bế quan để đột phá lên tiên thiên nên không ai làm phiền đến hắn.
Du bổ khoái cũng lấy làm kì lạ khi họ Nhiếp có lựa chọn hệ thống quấn thân mà tiến cảnh so với nàng lại thập phần chậm chễ như vậy.
Nói gì thì nói chứ hệ thống của nàng công nhận vẫn là số một.
Đoàn người bước vào phòng của Gia Cát Tiên Sinh thì đã thấy tứ đại danh bổ gồm: Vô Tình, Thiết Thủ, Truy Mệnh và Lãnh Huyết đã có mặt từ trước.
Trên đài là Gia Cát Tiên Sinh ngồi cùng một lão giả khoảng chừng ngoài lục tuần râu tóc trắng phau.
Du Hương nhìn lão trông như một tiên ông trong truyện cổ tích chuyên hiện lên giúp đỡ người khó khăn vậy.
Qua trang phục của ông ta nàng không khó để suy đoán ra thân phận.
Chắc chắn người này làm trong Mao Sơn Thư Viện.
Lão giả nhìn mọi người một loạt rồi ngừng lại trước mặt Du Hương.
Ông ta kinh ngạc thốt lên:
-Đây có phải là tân bổ khoái mới nhập ám vệ Lục Phiến Môn Du Băng không? Quả nhiên tuổi trẻ tài cao.
Một thân Hạo Nhiên Chính Khí cao ngút trời như vậy mà làm bổ khoái thì thật đáng tiếc!
Nói đoạn ông ta quay sang Gia Cát cười:
-Gia Cát Tiên Sinh.
Ta thấy vị tân bổ khoái này rất mãn nhãn chi bằng nhường cho ta để làm đệ tử.
Thế nào?
-Hừ! Đường đường là viện chủ Mao Sơn Thư Viện.
Ông bây giờ lại còn có trò đến đào chân tường của Lục Phiến Môn bọn ta nữa sao? Du Băng đã làm bổ khoái ở đây thì không có đi đâu hết.
Huống chi ông đã có đệ tử chân truyền là Liên Hoa Tiên Tử thanh danh vang dội rồi.
Gia Cát vừa vuốt râu vừa đáp lời.
Viện chủ cũng vuốt râu cười nói:
-Liên Hoa Tiên Tử sao so được với tiểu tử này.
Với khả năng bút sa hiện thiên văn thì quả thật kì tài đối với Nho Môn bọn ta!
Gia Cát Tiên Sinh xua tay:
-Thôi khỏi bàn cãi làm gì.
Du Băng đã là người của Lục Phiến Môn rồi.
Hôm nay, gọi các ngươi tụ tập đến đây là có chuyện thông báo.
Tứ đại danh bổ thì biết rõ rồi vì trước kia đã từng được đi vào.
Còn một số người mới thì nay ta tuyên bố là một tuần nữa Mao Sơn Thư Viện sẽ mở ra ngàn đời môn hộ.
Lúc đó ai muốn đi môn hộ thì đăng kí báo danh từ bây giờ để ta lập danh sách gửi lão viện trưởng đây.
Lão giả viện chủ tên Mao Tài cười bổ sung:
-Ngàn đời môn hộ của Mao Sơn Thư Viện bọn ta mỗi năm năm thì sẽ mở ra một lần.
Các võ giả tuổi không quá ba mươi và tu vi tiên thiên trở xuống mới vào được.
Vì vậy ta hy vọng các vị ở đây có thể tham dự.
Dù sao ta và Gia Cát Tiên Sinh là bạn bè lâu năm nên sẽ không giới hạn danh ngạch.
Cứ đủ điều kiện ai muốn đều có thể tham gia.
Nhưng nên nhớ ở bên trong có kỳ ngộ cũng đi cùng nguy hiểm.
Năm năm trước Lục Phiến Môn bọn ngươi đi vào một trăm người mà lúc ra chỉ có bốn vị tứ đại danh bổ đây.
Cho nên phải suy xét cho kĩ đó.
Tiểu Long Nữ và Lý Mạc Sầu âm thầm kinh ngạc:
-Vào một trăm mà lúc ra chỉ còn lại bốn người ư? Như vậy bên trong thập phần hung hiểm.
Gia Cát Tiên Sinh vuốt râu nói nghiêm nghị:
-Rút kinh nghiệm xương máu những lần trước.
Đợt này ta sẽ lấy chất lượng hơn số lượng.
Trong tứ đại danh bổ thì Thiết Thủ, Truy mệnh và Vô Tình năm nay đều đã quá tuổi để được vào rồi.
Chỉ còn Lãnh Huyết, Du Băng, Tiểu Long Nữ và Lý Mạc Sầu là đủ điều kiện.
Đợi vài hôm nữa nếu Nhiếp tướng quân xuất quan kịp thì bổ sung thêm hắn vào luôn.
Hai tỷ muội phái Cổ Mộ vô cùng ngạc nhiên khi nghe tên mình cũng có trong danh sách.
Lý Mạc Sầu bèn dơ tay hỏi:
-Gia Cát Tiên Sinh ngài có nhầm không? Hai chị em tiểu nữ cũng được tham gia ư?
-Không nhầm đâu! Sư phụ Lâm Triều Anh của bọn ngươi là bạn cũ của ta và lão viện chủ đây nên hai ngươi dĩ nhiên được vào.
Nếu không muốn thì ta lại bỏ ra danh sách.
Gia Cát Tiên Sinh cười nói.
Tiểu Long Nữ thường ngày ít nói nhưng lúc này vội lên tiếng:
-Vậy hai tỷ muội xin đa tạ ý tốt của tiên sinh.
Hai đứa chúng tôi sẽ không làm hổ thẹn với sư phụ và tông môn.
Tôi đồng ý tham gia!
Lý Mạc Sầu ban đầu nghe một trăm người tiến vào chỉ có bốn vị là ra được thì trong lòng cũng e dè.
Nay thấy sư muội của mình khảng khái nhận lời bèn ý chí dâng trào:
-Vậy tiểu nữ cũng đồng ý tham dự!
Lão viện chủ vuốt râu cười lớn:
-Tốt lắm! Quả không hổ danh đệ tử của Lâm Triều Anh.
Hai tỷ muội các ngươi dung mạo và võ công đều không hề thua kém sư phụ ngươi ngày trước.
Thôi vậy là chốt danh sách.
Ta phải đi sang hoàng cung một chuyến nữa là xong.
Năm năm trước hoàng thượng cho 300 người tiến vào lúc ra chỉ có ba vị hoàng tử.
Trong đó vị hoàng tử thứ hai đạt được kì ngộ tấn thăng hậu thiên cảnh giới nên nay đã được phong lên làm Thái Tử rồi.
Tiễn đưa lão giả viện chủ xong.
Mọi người sôi nổi nghị luận bàn tán với nhau về sự kiện ngàn đời môn hộ sắp mở ra.
Gia Cát Tiên Sinh mặc kệ cho đám trẻ tuổi trò truyện ông kêu mệt muốn đi nghỉ nên cáo từ.
Du Hương vội vàng hỏi Vô Tình:
-Huynh lần trước tiến vào gặp cái gì nguy hiểm không mà toàn quân bị diệt chỉ có 4 người thoát được thế?
Vô Tình ngồi trên xe lăn phe phẩy chiếc quạt xếp trong tay bùi ngùi kể lại:
-Mao Sơn Thư Viện ngàn đời môn hộ, vẫn luôn đều tồn tại, truyền thuyết Mao Sơn lập phái tại đây, ngàn đời môn hộ liền bắt đầu ở chỗ này mở ra.
Đến nỗi này ngàn đời môn hộ khi nào mở ra, thì thư viện cũng nói không rõ, nhưng là, mỗi một lần ngàn đời môn hộ mở ra là lúc, đều sẽ khiến cho đại chấn động, đồng thời, mỗi một lần ngàn đời môn hộ mở ra thời điểm, đều sẽ cho người ta mang đến một lần đại kỳ ngộ.
Đi kèm với kỳ ngộ cũng là nguy hiểm.
Bên trong có các dị thú cảnh giới tuy chỉ áp là tiên thiên trở xuống nhưng đối với võ giả cũng lợi hại rất nhiều.
Đấy là chưa kể bên trong có các trận pháp vô tình lạc vào cũng không biết cách thoát ra ngoài.
Thiết Thủ ngồi trên một chiếc ghế gỗ tay nhấc chén trà nóng uống một ngụm nói xen vào:
-Có cơ hội tiến vào ngàn đời môn hộ người, sẽ có bất đồng gặp gỡ, từng có người từ môn hộ trong được đến một quyển bí kíp, cũng từng có người từ môn trong được đến một viên cực phẩm linh thạch, cũng từng có người ở môn hộ trong vòng được đến một kiện thượng phẩm linh khí...! Đương nhiên, cũng có người tay không mà về.
Hơn nữa còn không là số ít.
Cụ thể có thể gặp gỡ cái gì.
Rất nhiều là tùy vào trình độ và ánh mắt của mỗi cá nhân.
Tùy mỗi người năng lực, mỗi người vận khí...!
Tiểu Long Nữ và Lý Mạc Sầu nghe thấy vậy đôi mắt thoáng đượm vẻ lo âu.
Lãnh Huyết xoa xoa hai bàn tay chà xát vào nhau cười lớn:
-Ha ha ha! Yên tâm đi.
Năm nay ta mang đội thì sẽ cố gắng hết sức bảo vệ hai vị cô nương xinh như hoa như ngọc đây.
Truy Mệnh nghe thế cười vang:
Thế đứa nào năm năm trước kêu cha gọi mẹ lạc trong mê cung trận.
May mà ta đến cứu kịp thời bằng không giờ cũng mộ xanh cỏ lâu rồi