Ngồi trên lưng của bạch hổ, Du Hương móc ra từ túi trữ vật một cái truyền âm phù.
Nàng nhanh nhẹn gửi cho Lãnh thần bổ thông báo nàng sắp di chuyển đến nơi của hắn.
Lãnh Huyết nhận được tin của nàng bèn hồi âm cả bọn sẽ đợi nàng ở đỉnh ngọn núi thấp.
Gần đến nơi, Du Hương phân phó với Bạch hổ:
- Ngươi hình thể quá to lớn.
Có thể thu gọn lại một chút có được không?
- Đương nhiên là được.
Bạch hổ đáp lời.
- Ta dù sao cũng là linh thú mà.
Nói xong, bạch hổ bỗng biến hình bé lại thành một con mèo trắng nhỏ, nhảy lên bám vào vai trái của Du Hương.
Nàng nhìn nó lúc này trông vô cùng đáng yêu dễ thương.
Du bổ khoái dùng bàn tay xoa lên đầu của bạch hổ cười:
- Nom ngươi bây giờ cưng hết sức!
Bạch hổ cố né cái đầu khỏi bàn tay của nàng nhưng không ăn thua.
Ánh mắt của nó thể hiện rõ sự bất mãn khi phải biến hình nhỏ thành con mèo thế này.
Nó ngao ngán:
- Hừ! Còn đâu vẻ oai phong lẫm liệt của ta!
Vì bộ quần áo màu đen bị rách nát hết sau trận đấu với Đường Môn ngũ bá cho nên Du Hương phải thay một thân y phục khác.
Bạch hổ kinh thán khi thấy Du Hương gỡ xuống vô diện mặt nạ.
Nó nhảy lên nói lắp bắp:
- Chủ nhân không ngờ lại là một cô nương dung mạo như thiên tiên hạ phàm.
Bình sinh ta chưa từng gặp qua ai mà lại đẹp như vậy! Cớ sao chủ nhân cứ thích giả làm nam trang thế?
- Chớ có lẻo mép nữa.
Du Hương trừng mắt.
Thay xong y phục lục phiến môn màu đen, khoác lên vô diện mặt nạ.
Phút chốc, Du bổ khoái đã biến hình thành một nam tử vẻ ngoài lãnh khốc có vết sẹo dài một bên mắt.
Lãnh Huyết cùng Nhiếp Phong đều đứng đợi Du bổ khoái ở đỉnh của một ngọn núi thấp phủ đầy tuyết trắng.
Trong nhóm người có bốn nữ nhân phá lệ xinh đẹp đó là: Lý Mạc Sầu, Tiểu Long Nữ, Chu Chỉ Nhược và Liên Hoa tiên tử.
Vì lẽ đó cho nên làm cho không ít võ giả trẻ tuổi đi qua nơi này đều không khỏi ngoái cổ lại nhìn một lúc lâu mới chịu rời xa.
Liên Hoa tiên tử thanh danh vang dội.
Không có tuổi trẻ nhân sĩ võ lâm nào mà không biết đến nàng.
Hơn nữa Chu Chỉ Nhược đại để tử phái Nga Mi thỉnh thoảng cũng qua lại chốn giang hồ nên mọi người đều nhận thức.
Hai tỉ muội phái Cổ Mộ tuy ít va chạm bên ngoài nhưng với một thân dung mạo xinh đẹp như vậy cũng làm lệnh người xúc động.
Hiện tại, một đám người đứng ở trên đỉnh núi này không lo đi tầm bảo đều làm cho tất cả thấy tò mò.
Vậy là một số người vì lòng hiếu kì.
Một số thì lại vì vẻ đẹp của bốn nữ nhân mà lựa chọn nán lại đứng phía xa ngắm nhìn.
Phút chốc, đỉnh ngọn núi ngoại trừ nhóm của Lãnh thần bổ ra đã có thêm mấy chục người nữa.
Tất cả đều nhận thấy đoàn đội của Lãnh Huyết như có vẻ đang đợi một ai đó.
Đúng lúc này, một nữ tử đạp nguyệt tới.
Không thực phô trương, mờ ảo vô song, tựa như là tiên nữ nhập phàm, bất luận ai thấy đều không khỏi vì vậy mà tim đập thình thịch!
Nữ tử này thân xuyên in hoa Phù Dung tơ váy lụa màu đỏ sậm, hai bên xẻ tà cao đến ngang hông lộ ra cặp chân dài miên man, có một trương tuyệt mỹ dung nhan, da như ngưng chi giống nhau trắng nõn bóng loáng, cổ chân nàng đeo một chiếc chuông bằng vàng nhỏ sáng lấp lánh, hành tẩu quá trình lúc ấy phát ra tiếng vang đinh đang, cực kỳ dễ nghe.
Một đôi mắt hạnh mở to như là một làn thu thủy giống nhau, từ trong xương cốt lộ ra một cổ quyến rũ chi ý, mỗi một tấc trên da thịt đều lộ ra lệnh người mê hoặc hơi thở.
Mà vừa trông đến nữ tử này, tất cả người trên mặt đều không khỏi lộ ra kích động chi sắc:
- Quả nhiên là Thánh Nữ của Hợp Hoan Giáo.
Tố Tố! Nàng cũng hiện thân ở đây sao.
Tố Tố hiện thân ở nơi đây.
Đương nhiên cũng làm cho những người theo đuổi nàng cũng tới.
Thánh nữ của Hợp Hoan Giáo người theo đuổi quá nhiều.
Ngay cả đến danh môn chính phái như Võ Đang, Côn Lôn, Hoa Sơn, Tuyết Sơn, Trường Hạo Tông cũng đều có người âm thầm khuynh mộ chứ đừng nói là hắc đạo.
Cũng có xuất thân từ tiểu môn tiểu phái thậm chí là bình dân cỏ dại xuất thân tán tu.
Sở dĩ Tố Tố có nhiều người truy theo hâm mộ như vậy là do nàng mang một vẻ đẹp thu hút nam nhân vô cùng.
Mỗi cử chỉ, lời nói của nàng đều có một dụ hoặc khó cưỡng đánh động vào não bộ kẻ khác giới.
Cộng thêm một thân y phục hở bạo lộ ra đường cong quyến rũ càng làm cho nhân tâm sục sôi.
Hơn nữa, mỗi lần di chuyển chiếc chuông nhỏ bằng vàng đeo dưới chân của nàng phát ra tiếng vang như một âm luật tiết tấu mê hoặc lòng người.
Trong đám võ lâm nhân sĩ theo đuổi nàng có cả người xuất gia, tu hành.
Từ đó, Tố Tố vô hình chung đã tụ tập một cổ không thể bỏ qua lực lượng, cỗ lực lượng này sở dĩ tạo thành là do đoàn đội người hâm mộ nàng tạo thành, nàng người theo đuổi đến từ chính thiên hạ khắp nơi, có xuất thân Đại Giáo Đại Phái danh môn, có xuất thân tiểu môn tiểu phái, này đó người theo đuổi trung đều đối Tố Tố khuynh tâm ái mộ vô cùng, cũng có vì nàng chí nguyện to lớn sự nghiệp cao cả mà đến, cũng có cam tâm lưu với Tố Tố dưới váy lựu tình nguyện do nàng sai khiến!
Lúc này đây, Tố Tố bắt gặp đám người Lãnh Huyết đứng tại đỉnh ngọn núi nhỏ hoang vu dáng vẻ như đợi chờ ai.
Cô nàng bèn tò mò tiến đến hỏi thăm:
- Lãnh thần bổ của Lục Phiến Môn cùng Chu cô nương phái Nga My và Mai Hoa tiên tử của Mao Sơn Thư Viện đều cùng tụ một nơi ở đây.
Xem ra dáng vẻ đang đợi một ai.
Không biết người nào mà khiến cho các vị đây phải ngóng trông vậy?
Lãnh Huyết ôn tồn cười nói:
- Người này thánh nữ cũng đã từng gặp qua.
Cô có thể đoán xem là ai!
Thánh nữ Hợp Hoan Giáo lấy tay vân vê vạt áo cất giọng thỏ thẻ:
- Người ta một ngày gặp quá hàng trăm người sao nhớ rõ được cơ chứ?
Chu Chỉ Nhược và Mai Hoa Tiên Tử đều chán ghét cái vẻ ngoài tỏ vẻ nhu nhược của Tố Tố.
Hai nàng đều cực kì bài xích cô nàng này.
Không phải bởi vì chính đạo và hắc đạo thế bất lưỡng lập mà còn vì từ hành động dụ hoặc nam nhân của cô ta khiến lệnh người căm phẫn.
Đặc biệt là Mai Hoa Tiên Tử, nàng cùng Tố Tố đã giao chiến với nhau mấy lần bất phân thắng bại.
Mao Sơn Thư Viện cũng đối chọi gay gắt với Hợp Hoan Giáo từ xưa đến nay.
Mai Hoa Tiên Tử giọng nói không vui cất lên:
- Bọn ta đợi ai đều không liên quan đến thánh nữ của Hợp Hoan Giáo phải chú ý.
Tốt nhất cô mau rời đi chỗ khác kéo theo đám nam nhân thối hâm mộ phía sau xếp thành hàng kia kìa.
- Hừ! Mai Hoa Tiên Tử đây là thấy ta được nhiều võ lâm nhân sĩ ái mộ nên nảy lòng gen ghét ư? Tố Tố sa sầm mặt đẹp.
Thấy hai người đẹp thế như nước với lửa chuẩn bị giương cung bạt kiếm tới nơi.
Lãnh Huyết và Nhiếp Phong phải xông ra hòa giải tách ra hai người.
Nhiếp tướng quân lần đầu được trông thấy dung mạo của thánh nữ Hợp Hoan Giáo cũng thầm phải thán phục:
- Thật là quyến rũ từ trong xương cốt toát ra.
Chỉ có Du Hương cô nương là may ra có thể thắng thế về độ lôi cuốn hấp dẫn so với cô ta!