Đàm Khả Ngải xấu hổ vùi vào vai Ngụy Lam không muốn ngẩng đầu. Ngụy Lam cũng không đẩy Đàm Khả Ngải ra, để mặc nàng cosplay làm đà điểu không chịu đối mặt với sự thật là mình đã tiểu một cách mất tự chủ.
Mặt Đàm Khả Ngải đỏ thành cà chua, bị nữ thần ôm thế này thật ngại ngùng, đặc biệt là khi nghĩ đến gần đây mình đã ăn rất nhiều. Nàng đỏ mặt trượt xuống khỏi người Ngụy Lam, giống như một con koala trượt xuống cây:
"Em có nặng không?"
"Vẫn được." Ngụy Lam nhìn không thấy tốn sức là mấy.
"Đêm nay có thể ngủ cùng em không?" Đàm Khả Ngải quỳ gối trên giường, cẩn thận hỏi. Lúc này không còn dáng vẻ dâm đãng khi làm tình nữa, chỉ còn lại một tấm lòng trong trẻo ái mộ nữ thần. Sợi dây đàn trong lòng căng chặt, chờ mong nữ thần trả lời.
Ngụy Lam cúi đầu đôi mắt sáng lấp lánh của Đàm Khả Ngải, độ cong trên khóe miệng dường như cũng mềm dịu xuống: "Vốn dĩ hoạt động ngày hôm nay diễn ra suốt đêm."
"Thật vậy chăng?!" Những ngôi sao trong mắt Đàm Khả Ngải vọt lên, vui vẻ xác nhận.
"Chị yên tâm! Em sẽ không lén lút chiếm tiện nghi của chị đâu!" Đàm Khả Ngải giơ ba ngón lên làm thủ thế thề, chỉ thiếu huơ chân múa tay nhảy nhót. Nàng nghiêm túc nói. "Em lấy nhân cách ra để đảm bảo!"
Ngụy Lam cười khẽ.
Ngụy Lam gọi phục vụ phòng, hai chị gái nhanh chóng thay ga trải giường bị hai người lăn lộn đến nhàu nát, lau sạch mặt đất tràn đầy nước tiểu, nhưng bọn họ lại không chút tò mò về dịch đục trên chăn và dưới đất.
Đàm Khả Ngải chạy vào phòng tắm tắm rửa, cởi bỏ quần da bị mình xé rách. Lỗ hổng bất thường bị côn thịt Ngụy Lam đâm vào rách ra rất lớn, làm cho toàn bộ âm hộ và háng nàng đều lộ ra ngoài.
Thật là dâm......
Hai tay Đàm Khả Ngải ôm mặt, không dám mở mắt vì hành vi dâm đãng của mình. Không thể tin được! Cái người vừa rồi làm tình lại chủ động, nhiều thủ đoạn, lẳng lơ đến vậy lại chính là bản thân nàng.
Nàng dùng ngón tay cắm vào hoa huyệt mình, móc sạch tinh dịch trong âm hộ, tắm rửa cơ thể sạch sẽ, lại xịt thêm xịt chút nước hoa vị đào lên vùng kín của mình. Nàng soi gương trong phòng tắm, nhìn bản thân gợi cảm quyến rũ trong gương, bỗng hơi không dám nhận.
Đàm Khả Ngải thở một hơi, hai chú thỏ bự trước ngực dựng thẳng, hạ thể lõa lồ, chỉ mặc một chiếc áo thun bằng vải bông rồi ngẩng đầu ưỡn ngực ra khỏi phòng tắm.
Nữ thần chắc chắn sẽ bị thu hút cho mà xem! Đàm Khả Ngải đỏ mặt nghĩ đến.
Khi ra khỏi phòng tắm, Đàm Khả Ngải còn cố tình đi từng bước thật quyến rũ, như là đang đi catwalk trên sàn chữ T vậy. Mỗi một bước đi, rừng cây nhỏ và xuân huyệt đều sẽ rời khỏi hoa viên thần bí, mang theo hương mật đào mê người.
Thế mà lại không hấp dẫn được lực chú ý của Ngụy Lam?
Đàm Khả Ngải hơi nản lòng chui vào chăn bông, nghi ngờ lực hấp dẫn giới tính của mình.
Khi Ngụy Lam đi tắm, Đàm Khả Ngải nhân cơ hội cởi sạch mình ra, rồi giấu áo thun của mình xuống gối. Hai núm vú dựng đứng chạm vào chăn bông, cơ thể trần truồng chạm vào chăn bông làm nàng thoải mái đến mức muốn rên rỉ.
......
Ngụy Lam chui vào chăn bông, khoảng cách giữa hai người khoảng chừng nửa mét.
Đàm Khả Ngải tính là chờ đến sau khi Ngụy Lam ngủ rồi sẽ lăn đến cạnh cô, ôm đối phương ngủ với cơ thể trần xuồng, xong việc sẽ ôm đối phương triền miên gì gì đó. Đàm Khả Ngải cắn môi dưới, nghĩ đến hình ảnh ấm áp đó thì rung động từ trong linh hồn, âm hộ dưới thân cũng bị kích động rỉ ra hai giọt mật nước. Đàm Khả Ngải căng thẳng trong lòng, không muốn làm bẩn giường, bèn rút hai tờ khăn giấ vờ như lau mũi nhưng thực tế lại lén lau nơi riêng tư của mình, trong lòng thầm hy vọng Ngụy Lam không phát hiện.
Ngụy Lam mở đèn đầu giường, lật sách văn học, dường như không để ý đến tình huống bên phía Đàm Khả Ngải.
Đàm Khả Ngải phấn khích chờ đợi, tâm trạng nôn nóng lộ rõ ra ngoài. Rõ ràng nằm chăn mỏng nhưng lại khiến nàng cảm thấy như mình đang ở trong một chiếc lồng hấp lớn, cả người toát mồ hôi nóng.
Thời gian không ngừng trôi qua, Ngụy Lam vẫn không có ý bỏ sách xuống. Đàm Khả Ngải đau nhức, cả người kiệt sức vì phải đóng phim hành động tình cảm suốt đêm, ríu cả mắt lại. Chưa ngủ được vài giây thì lại bất ngờ mở mắt, cứ tự tra tấn bản thân lặp đi lặp lại như vậy.
Trong cơn buồn ngủ, Đàm Khải Ngải nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.
Đột nhiên, cửa phòng bị người ta đá văng một cái "rầm." Phú thương T tức sùi bọt mép vọt vào, hùng hổ mắng: