Cái này, cái này, cái này... Nữ thần đang mời nàng tắm chung! Không đồng ý thì có còn là người không?! Đôi tay nắm lại thành quyền đặt trên đùi của Đàm Khả Ngải run rẩy, nàng cố ý vắt đùi phải lên trên chân trái rồi đong đưa chân phải một cách thoải mái. Nàng vờ như là già đời lắm, mỉm cười tự nhiên với Ngụy Lam: "Chị đi tắm trước đi, tôi nghiên cứu mấy món đồ chơi này một chút."
Khóe môi Ngụy Lam cong thành một vòng cung, cười nhạt nói: "Được."
Đàm Khả Ngải bị giật điện trước nụ cười nhạt của nữ thần, sống lưng lại tê dại.
Bên này Ngụy Lam đã vào phòng tắm, Đàm Khả Ngải nóng ruột như là kiến bò trên chảo nóng vậy. Kính trong phòng tắm đều là thủy tinh trong suốt, chỉ có một lớp rèm mờ, có thể thấy dáng người Ngụy Lam đang cởi quần áo mờ mờ, ánh mắt Đàm Khả Ngải không khống chế được dính chặt lên lớp kính.
Cần cổ thiên nga thon dài, bờ vai thon gầy, khuôn ngực cong cong.... Dường như có thể nhìn thấy giọt nước trượt theo đầu vú nhô lên.
Đàm Khả Ngải nuốt một cái ực, nuốt xuống nước bọt không ngừng trào ra trong miệng.
......
Tấm rèm trong phòng tắm được kèo hờ ra, hai gò má trắng nõn của Ngụy Lam giờ đã hơi ửng hồng vì hơi nước bốc lên.
"Đẹp không?" Ngụy Lam nhìn vào mắt Đàm Khả Ngải, hỏi rất nghiêm túc, như thể đang hỏi có biết làm bài toán này không?!!! Đàm Khả Ngải không kịp rút tầm mắt về, hoảng loạn lướt qua đáy mắt. Nàng nhanh chóng giả vờ cúi đầu ho khan, nói: "Cũng không tệ lắm."
Nên cũng bỏ lỡ ý cười lướt qua trong mắt Ngụy Lam.
Ngụy Lam kéo rèm cửa sổ lại, trong lòng Đàm Khả Ngải có một tảng đá rơi xuống, nhưng không dám tiếp tục nhìn về phía phòng tắm.
......
"Em đi tắm đi!" Ngụy Lam mặc áo choàng tắm màu trắng bước ra khỏi phòng tắm, bàn tay vuốt vuốt mái tóc dài ẩm ướt hơi rối, đôi chân thon dài di chuyển thấp thoáng dưới chiếc áo choàng tắm, có vẻ vô cùng gợi cảm. Cô vòng qua người Đàm Khả Ngải, mang theo một hương thơm thanh mát, "Đừng căng thẳng, tôi sẽ không nhìn em tắm."
Đàm Khả Ngải máy móc gật gật đầu, cảm giác mình bị trúng hàm sa xạ ảnh, gương mặt đỏ như trái cà chua.
*Hàm Xa Xạ Ảnh là một loại ám khí xuất hiện trong "Bích Huyết Kiếm" và "Lộc Đỉnh Ký". Trong "Bích Huyết Kiếm", nó là món ám khí độc môn của Ngũ Độc giáo.
Nàng hốt hoảng đứng lên, gần như là vọt vào trong phòng tắm. Ở trong phòng tắm nhanh chóng tắm xong, lắc lắc đầu không để bản thân nghĩ lung tung. Nhưng trong đầu nàng thường xuyên xuất hiện vóc dáng uyển chuyển của Ngụy Lam, vùng kín lại ướt nhẹp lần nữa, hại nàng phải rửa sạch ba bốn lần.
Ủa alo, sao sữa tắm này rõ ràng không giống với mùi thơm trên người Ngụy Lam vậy?
Đàm Khả Ngải co ro đi ra ngoài. Ngụy Lam mặc áo choàng tắm dựa vào giường, trong tay cầm một quyển sách dày. Đàm Khả Ngải nhìn từ xa thấy một chuỗi từ tiếng Anh dài ngoằng mà mình không biết, Ngụy Lam thấy nàng đi ra thì tiện tay khép sách lại, ánh mắt chuyển lên người Đàm Khả Ngải.
Đàm Khả Ngải bị nhìn như đứng đống lửa, như ngồi đống than, nàng căng thẳng đưa tay gãi chỗ này đến chỗ kia, chỉ muốn làm người vô hình. Thật ra nàng là người khá chủ động, nếu người khác nhìn chằm chằm thì nàng sẽ càng kiêu hãnh ngẩng đầu ưỡn ngực bước đi, nhưng bị Ngụy Lam nhìn chăm chú thì tay chân co quắp, như là một tiểu nhân ngư đi từng bước đều rất khó khăn.
Đàm Khả Ngải ngồi ở bên kia giường, cách Ngụy Lam đến một khoảng N. Trong lòng nàng nổi trống, giọng nói kẹt lại, nhưng vẫn không muốn giấu xuống đáy lòng, thế nên mở miệng hỏi: "Có muốn bắt đầu không?"
Ngụy Lam ngồi dậy dựa vào đầu giường, dưới ánh đèn lờ mờ, ánh mắt nhìn về phía Đàm Khả Ngải như bị nhiễm nhiệt. Cổ áo trên ngực Ngụy Lam mở rộng ra, lộ ra hai gò bổng đào trắng nõn, khe núi giữa hai bầu vú sâu hút chí ít thì đã hút linh hồn Đàm Khả Ngải vào khe vú này. Cô hé mở đôi môi đỏ mọng, nói: "Hôn tôi."
Tim Đàm Khả Ngải đập loạn, lỗ tai có thể nghe được cả tiếng mạch đập của mình. Nàng như bị thôi miên, bò về phía đối phương từng chút một, ghé sát vào bờ môi đỏ mọng của người kia.
Hôn lên đôi môi trong cõi mộng.
Hai mắt Đàm Khả Ngải nhắm lại, nụ hôn nhẹ nhàng mờ ảo, chỉ dám chạm nhẹ vào môi Ngụy Lam, như thể sợ làm đối phương đau, mà cũng như sợ mình sẽ tỉnh khỏi mộng.
"Như vậy không thể tính là hôn môi." Ngụy Lam nhìn bờ mi hơi run của Đàm Khả Ngải, ôm gáy đối phương để nụ hôn này sâu hơn.
Hơi thở quấn quýt, suy nghĩ của Đàm Khả Ngải bị nụ hôn của Ngụy Lam làm mất sạch. Nàng chỉ biết dù cơ thể nữ thần lạnh nhưng chiếc lưỡi lại nóng bỏng. Đầu lưỡi nóng hổi trơn trượt của đối phương thăm dò khoang miệng nàng, cướp đoạt hơi thở của nàng, nơi nó đi qua như lửa trên đồng có cháy lan ra, làm cho khoang miệng nàng đồng thời run rẩy. Đàm Khả Ngải hoàn toàn không thể kháng cự, chỉ có thể dùng hai tay đè lên xương quai xanh Ngụy Lam để mình không ngã xuống. Nàng thừa dịp môi Ngụy Lam rút ra thì nhanh chóng hô hấp.
"Híitttt....."
Nữ thần ghê quá.....
Đàm Khả Ngải nghĩ tới đây thì hơi nóng bốc lên cả người, phần thịt non dưới thân xoắn mạnh vào nhau, làm nàng không tự chủ được khép chân rên khẽ: "Ưmm..."
"... Làm, làm gì thế?" Hai mắt Đàm Khả Ngải đột nhiên bị dải voan mỏng bịt kín, ánh mắt bị che lại làm nàng bỗng chốc mất đi cảm giác an toàn, hơi thở cũng ngừng lại.
Hai tay Ngụy Lam vòng ra sau đầu nàng cột vải voan lại.