Giang Tuyết Lị cách Vân Diệp gần nhất, chịu ảnh hưởng cũng lớn nhất, mặt không tự giác nóng lên, càng thêm khẳng định ý nghĩ trong lòng.
Thiếu niên này nhất định sẽ là của cô ta!
Chỉ có cô ta mới có thể xứng đôi với nam sinh này.
“Đúng, tôi thích cậu, cho nên cậu đáp ứng làm bạn trai tôi?”
Giang Tuyết Lị miễn cưỡng ổn định cảm xúc, ngẩng đầu nhìn Vân Diệp, thần sắc mang theo vài phần đắc ý.
Giang Tuyết Lị nghĩ Vân Diệp hỏi như vậy chính là cũng có ý tứ với cô ta.
Mà Vân Diệp lại đứng thẳng người lại, đôi tay tùy ý cắm trong túi quần, lắc đầu, “Tôi có nói như vậy sao?”
……
Đây chính là * trần trụi trêu đùa.
Sắc mặt Giang Tuyết Lị trắng nhợt.
Cô ta ở trong trường học rất có danh tiếng, trước nay không có người nào không nể mặt cô ta như vậy.
Nhóm tiểu tuỳ tùng của Giang Tuyết Lị cũng không nghĩ tới Vân Diệp sẽ cự tuyệt, nhất thời trong lòng cũng nảy sinh chút tâm tư riêng.
Đè nén mừng thầm trong lòng, một người trong nhóm cau mày trừng mắt nhìn Vân Diệp, “Sao cậu có thể nói chuyện như vậy với đại tỷ của chúng tôi chứ……”
“Câm miệng!”
Giang Tuyết Lị rống lên với tuỳ tùng một tiếng, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên đã rút hết tà khí trở lại bộ dáng quý công tử trước mặt, chất vấn, “Vân Diệp, cậu có ý gì?”
Hiện tại Giang Tuyết Lị rõ ràng là thẹn quá hoá giận.
Vân Diệp biết mọi việc đều phải co giãn vừa phải, không thể làm quá mức, thấy thời cơ đã không sai biệt lắm, nàng mở miệng.
“Ở cao trung, tôi không có ý định quen bạn gái.” Đương nhiên vào đại học cũng không.
Bất quá chuyện này không thể nói ra.
Nàng nghĩ nghĩ lại bổ sung một câu, “Giai đoạn hiện tại trong lòng tôi chỉ có học tập.”
……
Một đôi tuấn nam mỹ nữ đứng chung một chỗ từ trước đến nay đều thu hút ánh nhìn, hơn nữa Giang Tuyết Lị lại là đại tỷ nổi danh trong trường.
Tuy rằng không ít người không biết thiếu niên đứng cùng Giang Tuyết Lị là ai, nhưng chỉ cần đứng ở đó thôi cũng đủ trở thành tiêu điểm rồi.
Vì thế không ít người ôm tâm tư bát quái làm bộ lơ đãng đi ngang qua bọn họ, sau đó đột nhiên không kịp phòng bị nghe được Vân Diệp nói một câu lời lẽ chính đáng như vậy.
Nhóm nam quần chúng: “……”
Trong lòng chỉ có học tập?
Tên này trang bức mãn cấp rồi a.
Bất quá Giang Tuyết Lị lại lý giải khác.
Nguyên lai không phải không thích cô ta, chỉ là hiện tại chỉ muốn học tập, không yêu đương a.
Tức giận toàn bộ tiêu tán, lại nổi lên hứng thú nồng đậm hơn.
……
Điều kiện gia đình của Giang Tuyết Lị không tồi, là con gái duy nhất trong nhà mọi người đối với cô ta hết mực cưng chiều, sau khi vô tâm học tập liền bắt đầu yêu đương, bởi vì tính tình phóng khoáng lớn lên cũng đẹp, cho nên trước giờ chưa từng thất bại.
Chỉ cần cô ta muốn, mặc kệ nam nhân đào hoa cỡ nào đều có thể dễ dàng nắm bắt trong tay.
Tìm tới Vân Diệp cũng chỉ là thích gương mặt của cậu ta mà thôi.
Nếu Vân Diệp đáp ứng cô ta, dựa theo quỹ đạo yêu đương của Giang Tuyết Lị cũng mau chóng chán ghét, chia tay.
Lại không nghĩ rằng Vân Diệp cùng những người khác không giống nhau, cậu ta cư nhiên cự tuyệt!
Không thể nghi ngờ chuyện này đã khơi dậy ham muốn chinh phục của Giang Tuyết Lị.
Chuyện tình cảm, vô luận nam hay nữ kỳ thật đều giống nhau, không chiếm được vĩnh viễn là tốt nhất, chung quy chính là một chữ ——
Tiện!
Giang Tuyết Lị lộ ra tươi cười tự tin, “Không quan hệ, tôi có thể chờ cậu, về sau cậu khẳng định là của tôi……”
“Nghe nói cô đã có bạn trai.”
Vân Diệp cắm một câu.
Giang Tuyết Lị trong lòng lộp bộp một tiếng.
Cô ta xác thật có bạn trai, chính là tên vừa giận dỗi kia.
Tuy rằng hiện tại Giang Tuyết Lị đối với hắn không còn cảm giác gì, hắn gọi điện thoại cũng lười nhận, nhưng bọn họ còn chưa có chia tay.
Hiện tại Vân Diệp hỏi tới là có ý tứ gì?
……
Giang Tuyết Lị muốn từ trên mặt thiếu niên nhìn ra chút gì đó, lại nghiền ngẫm dụng ý những lời này——
Bất quá Giang Tuyết Lị cũng không nhìn ra một chút tin tức hữu dụng nào.
Trên mặt thiếu niên trước sau đều mang mỉm cười ôn hòa thoải mái thanh tân.
Giang Tuyết Lị tuy rằng đối với bản thân rất tự tin, đầu óc cũng không phải ngu ngốc.
Mặc kệ là ai đều sẽ không thích người theo đuổi mình còn có người yêu.
Suy nghĩ minh bạch xong Giang Tuyết Lị vội vàng giải thích, cố gắng vãn hồi ấn tượng về bản thân không tới nỗi quá xấu.
“Tôi sẽ chia tay……”
“Sắc trời không còn sớm, tôi phải về nhà.”
Vân Diệp không để Giang Tuyết Lị nói hết lời.
Ngẩng đầu nhìn nhìn trời, lúc rời đi để lại một câu, “Tôi định thi vào Đại học Đế Đô”
Thanh âm thực nhẹ, nhẹ đến mức Giang Tuyết Lị đều hoài nghi có phải là mình nghe lầm hay không, nhưng câu nói kia thật sự rơi vào tai cô ta.
Cho nên……
Đây là ám chỉ?
Tỏ vẻ ở cao trung sẽ không quen bạn gái lúc sau lại nói, sẽ thi vào Đại học Đế Đô, cùng cô ta làm nên một đoạn giai thoại?
Giang Tuyết Lị tim không ngừng đập loạn lên, cuối cùng lại cảm thấy ngọt ngào thấm vào tim, nhìn bóng dáng thiếu niên một lúc lâu giơ lên khóe miệng, phảng phất làm một quyết định quan trọng.
Cho nên nói mỗi một cô gái đều che giấu một trí tưởng tượng phong phú, một ánh mắt, một câu nói đều có khả năng trong một giây não bổ thành mười vạn từ trong tiểu thuyết ngọt văn.( Không đồng tình quan điểm này của tác giả lắm nha :)) )
……
“Cô ta không có làm khó dễ cậu chứ?”
Mộc Tha nhìn thấy Vân Diệp đi tới liền chạy nhanh đến đón.
Vừa rồi tuỳ tùng của Giang Tuyết Lị vẫn luôn không cho cô tới gần, cho nên cô chỉ có thể xa xa mà nhìn, không nghe được chút âm thanh nào, tự nhiên cũng không biết đã xảy ra cái gì.
“Không có, đi thôi.”
Vân Diệp cười cười trấn an cô, mày hơi chau lại, trong lòng thở dài.
Vẫn là không xuống tay nặng được, cư nhiên còn khích lệ cô ta học tập.
Cũng không biết khi nào có thể sửa được tật xấu hay mềm lòng với nữ giới nữa.
Bất quá……
Cũng coi như là hả giận giúp nguyên thân.
Rốt cuộc thì có thứ gì khó chịu bằng cầu mà không được đâu?
Chỉ là hy vọng một phen biểu diễn vừa rồi của nàng có thể thành công, Giang Tuyết Lị cấp lực một chút biến nón xanh của tên kia thành sự thật.
Trong mắt Vân Diệp hiện lên một tia nghiền ngẫm, bất quá thực mau liền tiêu tán, ngay cả Mộc Tha ở bên cạnh đều hoàn toàn không phát hiện.
……
Giang Tuyết Lị cũng không phụ kỳ vọng của Vân Diệp.
Trước tiên cô ta hẹn tên bạn trai lưu manh của mình ra gặp mặt.
Lưu manh đáng thương đã lâu không gặp bạn gái của mình, chưa kịp hảo hảo thân thiết đã phải nhận tin dữ chia tay.
“Em nói em muốn làm gì?”
Dương Đằng cảm giác lỗ tai của mình xuất hiện vấn đề.
“Tôi muốn thi vào Đại học Đế Đô, gần đây đều phải ôn tập, anh cũng đừng làm phiền tôi, bằng không tôi sẽ không khách khí với anh.”
Giang Tuyết Lị không kiên nhẫn nói với Dương Đằng, người vừa thành công thăng chức thành bạn trai cũ, sau đó thật cẩn thận ôm sách mới mua rời đi.
Trên sách viết rất lớn, vì thế Dương Đằng nhìn thấy tên sách không phải 《 XX kia thật soái 》《X thiếu tuyệt ái ngọt thê 》, mà là 《 5 năm khoa cử 3 năm thi thử 》.
Dương đằng:?
Viết hoa dấu chấm hỏi.
Đại học Đế Đô là đại học tốt nhất cả nước, là nơi học bá tụ tập.
Cho nên Giang Tuyết Lị nghiêm túc?
Nhưng Giang Tuyết Lị vào được cao trung cũng là trong nhà tiêu tiền nhét vào, phỏng chừng tri thức tiểu học cũng chưa nắm được!
Dương Đằng cảm thấy nồng đậm tuyệt vọng đương nhiên cũng cảm thấy chuyện này quá mẹ nó kỳ quặc.
Vì thế rất nhanh nghe ngóng được tiền căn hậu quả.
……
“Vân Diệp?”
Nghe được tên này, trong đầu Dương Đằng nháy mắt hiện ra hình dáng một nam sinh cao trung gầy yếu.
Trên mặt hắn hiện lên một tia âm ngoan, mắng, “Tao thấy nó là muốn tìm chết.”