Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 134: Cầm lòng không đậu hôn



Editor: Thơ Thơ 

Khi môi bọn họ còn có mấy cm liền phải chạm vào cùng nhau ……

Một bóng dáng từ trước sô pha thoảng qua, bầu không khí ái muội cứ như vậy bị đánh vỡ. mắt Hoàng Phủ Minh nghiêm khắc chợt lóe, đột nhiên nhìn về phía bóng dáng kia ……

Chỉ thấy, tay trái Tà Nguyệt cầm một lọ nước khoáng, mẹ nó nửa người ở trước TV, nghiền ngẫm cười nói: “Xin lỗi, em khát nước, lại đây lấy nước. Hai người các người…… Tiếp tục.”

‘ bá ’ lập tức, Tuyết Vi như ở trong mộng mới tỉnh, quả thực khuôn mặt nhỏ hồng từ cổ tới lỗ tai rồi, thần kinh phản xạ cách Hoàng Phủ Minh rất xa……

Mới vừa, mới vừa phát sinh chuyện gì?!

‘thình thịch ’ trái tim kịch liệt phập phồng, sợ đối diện ánh mắt Tà Nguyệt kia tràn ngập hư ý, cô vội vàng cúi thấp đầu.

Mà Hoàng Phủ Minh liền như vậy không nói một lời trừng mắt Tà Nguyệt.

“Làm gì? Anh sẽ không cho rằng là em cố ý đi? Sao có thể chứ?” Tà Nguyệt bày ra vẻ mặt vô tội.

Nhưng rốt cuộc anh có phải cố ý hay không, Hoàng Phủ Minh có thể nhìn không ra sao?! Thơ_Thơ_diendanlequydon

Phòng khách này lớn như vậy, anh hoàn toàn có thể từ nơi khác đi nhà ăn, ai biết, anh liền cố tình đi qua trước mặt hai người, ngốc tử đều hiểu được sao lại thế này.

“Nguyệt, lần sau em ra khỏi phòng có thể mặc quần áo vào trước hay không?!”

“A, Anh hai, chẳng lẽ em cởi truồng hay sao?!” Nói xong, Tà Nguyệt đúng lý hợp tình xoay một vòng tròn ở trước mắt Hoàng Phủ Minh.

Chọc Hoàng Phủ Minh dứt khoát: “anh nói chính là áo trên!!!”

Hả……

Tuyết Vi vẫn luôn trầm mặc không nói lúc này mới phát hiện, Hoàng Phủ Nguyệt vậy mà để trần nửa thân mình ra tới. Dáng người hoàn mỹ bại lộ không thể nghi ngờ, hai khối cơ ngực, bốn khối cơ bụng mười phần gợi cảm đáng chú ý.

“Được rồi. Sorry, Anh hai, em nơi nào sẽ biết chị dâu vậy mà đam mê thân thể em như vậy. Về phòng trước.” Ném xuống những lời này, Hoàng Phủ Nguyệt đắc ý dào dạt liền rời đi.

Hoàng Phủ Minh vừa thấy đôi mắt Tuyết Vi, lại đuổi theo phía sau người Hoàng Phủ Nguyệt.

“Xem đủ rồi chưa?!”

“A? Hả……” Bị vạch trần không lưu tình chút nào như vậy, Tuyết Vi ngượng ngùng cúi thấp đầu xuống. Thơ_Thơ_diendanlequydon

“Thật cho tôi mất mặt!!”

“này!!” Hoàng Phủ Minh nói như vậy cô cũng có thể không muốn. “Cái gì kêu tôi làm cho anh mất mặt??”

“cô nói đi?”

“Hừ, anh sợ cái gì, dù sao tương lai tôi chỉ là nhị phòng của anh mà thôi, muốn sĩ diện, tìm vợ anh tranh đi!!!” Tuyết Vi châm chọc Hoàng Phủ Minh.

Làm anh không khỏi nhớ tới đêm qua đã phát sinh những cái đó, thái độ lập tức liền trở nên nhu hòa xuống dưới: “Còn tức giận hả?”

“Ai cần anh lo!!!” Khó chịu liếc mắt một cái.

Hoàng Phủ Minh chỉ phải nổi lên khuôn mặt tươi cười: “những cái đó đều là lời nói lúc giận dỗi mà thôi.”

“Đó là chuyện của anh, dù sao anh tưởng thật rồi!!”

Nhìn bộ dáng Tuyết Vi không buông tha, anh cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười, nếu đổi lại cô gái khác, anh đều sẽ không vô nghĩa tới hai câu, xoay người liền chạy lấy người, nhưng đối mặt Tuyết Vi thì sao?

A, anh là thật không có biện pháp với cô gái này!

Con ngươi sâu không thấy đáy vừa chuyển, Hoàng Phủ Minh chậm rãi tiến đến bên cạnh cô: “cô, không phải là đang ghen chứ?” Thơ_Thơ_diendanlequydon

‘ lộp bộp! ’

Lòng Tuyết Vi nặng nề mà trầm xuống, khuôn mặt nhỏ lúc hồng lúc trắng. “Ai, ai, ai ghen tị??” Khẩn trương nhìn về phía anh: “Tuyết Vi tôi sẽ ăn dấm của anh sao? Hừ, sao có thể!!”

Đúng, cô căn bản là không có ghen.

Cô chỉ là chán ghét hết thảy người cùng Tuyết Phỉ Nhi và Nhà họ Tuyết có dính liếu thôi!! Đúng, chính là như vậy!!

Nhưng, nghe Hoàng Phủ Minh nói thế, trong mắt không khỏi xẹt qua một ánh sáng mất mát, giây lát lướt qua……

“bây giờ tôi ghen tị!!” Một khuôn mặt tuấn tú ra vẻ âm trầm kéo xuống dưới.

Tuyết Vi nghi hoặc quay đầu: “anh ăn dấm cái gì??”

“cô nhìn thân thể em trai tôi như vậy, chẳng lẽ…… Tôi không có sao?!” Nói xong, anh kéo tay nhỏ Tuyết Vi ấn ở trên ngực mình.

Xuyên thấu qua áo sơmi hơi mỏng, Tuyết Vi cảm giác được rõ ràng độ ấm trên người anh truyền tới lòng bàn tay có bao nhiêu nóng cháy.

Hai khối cơ ngực phập phồng quyến rũ rắn chắc mà giàu có co dãn như vậy.

Ở bàn tay to của anh lôi kéo, tay nhỏ của cô một đường kéo dài tới cơ bụng sáu khối. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Mỗi một góc cạnh đều rõ ràng như vậy; mỗi một khối cơ bụng đều no đủ như vậy, chọc Tuyết Vi lập tức liền sa vào trong đó, không cách nào tự kềm chế, phảng phất như say……

Ai nha nha, quá có xúc cảm, thật sự là quá có xúc cảm!

Cô rốt cuộc có thể quang minh chính đại sờ sờ cơ bắp anh. Nếu…… Nếu…… Nếu anh có thể cởi quần áo vậy càng hoàn mỹ!!!

Đang nghĩ ngợi tới.

“Muốn tôi cởi quần áo cho cô sờ sao?” Hoàng Phủ Minh một lời nói toạc ra huyền cơ.

Cô nôn nóng cơ khát gật gật đầu: “phải, phải, hả……” Mà khi đối diện mặt anh cười xấu xa, Tuyết Vi nháy mắt thanh tỉnh lại.

Đáng chết!!

Thật…… Thật tm mất mặt!!

“Cắt, ai, ai muốn sờ anh?” Cô ra vẻ khinh thường, khuôn mặt rời khỏi, rút tay mình về, giọng nói lạnh lùng: “Hừ, thân thể của anh, tôi đã sớm chơi ngán rồi!!”

Vừa nghe lời này, Hoàng Phủ Minh ôm Tuyết Vi một phen, ôm cô, để cô ngồi ở trên hai chân mình: “cô gái này, chiếm tiện nghi còn giả ngu đúng không?!!” Thơ_Thơ_diendanlequydon

“Ai, ai chiếm tiện nghi của anh? Rõ ràng là anh, là chính anh lôi kéo tay của tôi, buộc tôi sờ anh.” Lời nói đúng lý hợp tình rơi xuống, nhận thấy được tư thế ngồi xuống này rất là ái muội, cô hoảng loạn lắc lư hạ thân: “này, thả tôi xuống dưới.”

“ý tứ cô chính là muốn nói tôi chiếm tiện nghi của cô sao?” Đôi tay Hoàng Phủ Minh ôm eo cô, làm lơ Tuyết Vi kháng nghị.

“Căn bản là anh chiếm tiện nghi của tôi.” Thân mình lần thứ hai trước sau lay động.

“Hừ, cô gái này chính là miệng lợi hại!!”

Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ nở nụ cười. Tất cả đề tài trong nháy mắt này đột nhiên im bặt, hoàn toàn phát sinh chính là bầu không khí kia vô hình ái muội.

Tuyết Vi ngồi ở trên hai chân Hoàng Phủ Minh quả thực như đứng đống lửa, như ngồi đống than: “này, anh, rốt cuộc khi nào anh mới bằng lòng thả tôi xuống dưới?!!” Eo nhỏ mảnh khảnh không an phận vặn vẹo lên.

Anh khó nhịn nhíu mày: “Đừng nhúc nhích!!”

“mẹ nó dựa vào cái gì tôi phải nghe anh??? Thả tôi xuống dưới, thả tôi xuống dưới nhanh lên!!” Kháng nghị trước sau lay động đứng lên.

Chọc cho Hoàng Phủ Minh buồn bực. “Cô gái, là cô cố ý đi?!!”

“Cái gì cố ý……?? Hả……” Mơ hồ cảm thấy được giống như có thứ gì đỉnh thân mình mình, khuôn mặt nhỏ của cô nháy mắt trở nên đỏ rực: “anh, anh lưu manh, vậy mà …… vậy mà ……?? Nhanh lên thả tôi xuống dưới!!” Lại là một phen không thành thật lay động. 

Thân thể và thân thể không ngừng phát sinh ma xát, Hoàng Phủ Minh chỉ cảm thấy bụng dưới càng thêm căng chặt lên. Rơi vào đường cùng, anh chỉ phải đè lại bả vai cô: “nếu cô còn náo loạn, tôi thật không xác định, bước tiếp theo tôi sẽ làm chuyện gì?!”