“Căn bản là vậy, nhà anh nguy hiểm như vậy, ba ba anh động chút liền đánh người, thật dọa người.” Tuyết Vi phiền não ngồi dậy từ trên giường, bày ra vẻ mặt vô tội.
Hoàng Phủ Minh liền lạnh lùng nhìn chằm chằm cô vài giây, tùy theo, khuôn mặt tuấn tú tiến đến trước mặt cô: “cô đã thấy, chỉ là mặt ngoài. Nhà tôi…… khác xa so với trong tưởng tượng của cô còn muốn dọa người hơn, vậy cô, còn có trở về hay không?!”
Anh muốn ám chỉ cái gì?
Nhìn gương mặt này vô cùng nghiêm túc, Tuyết Vi biết, anh nhất định không phải hù dọa chính mình.
Nhưng……
Nhà họ Hoàng Phủ đáng sợ, còn đáng sợ hơn so với Nhà họ Tuyết các cô sao? Cô ở cái nơi tràn đầy yêu ma quỷ quái này đều có thể sống 8 năm, cũng không tin sống không nổi ở Nhà họ Hoàng Phủ!!
“Hoàng Phủ Quân Trường, nếu nói như vậy, vậy nhà anh, tôi cần thiết đi trở về! Khiêu chiến nguy hiểm…… Mới là phong cách của tôi!!” Tuyết Vi nhếch môi cười, trên mặt hiện tự tin.
Tuyết Vi đột nhiên có loại cảm giác mình trúng kế hả? “này, Hoàng Phủ Quân Trường, nói trước, trở về thì trở về. Nhưng mà…… Tôi không kết hôn với anh!!” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Tôi cũng không nghĩ tới kết hôn.” Hoàng Phủ Minh đứng thẳng người, đôi tay giao nhau ôm trước người.
“Vậy anh……?” Tròng mắt cô vừa chuyển, một tàn niệm nhanh chóng hiện lên trong óc: “Ha, rốt cuộc tôi lý giải, khi đó anh cho rằng phân báo cáo chữa trị kia là của tôi, làm sao còn có lòng tốt nhắc nhở tôi như vậy, mục đích chân chính nhà các người kiểm nghiệm thực nghiêm khắc.”
Khi đó Tuyết Vi vẫn luôn đều rất hiếu kì, vì sao người đàn ông này vẫn luôn nhắc nhở mình. Sau lại biết được anh chính là Hoàng Phủ Minh, cô cũng nghĩ tới vấn đề này.
Bây giờ sao……
“hả?”
“anh muốn lưu tôi và chị của tôi cùng nhau ở bên người kiềm chế lẫn nhau, do đó kéo dài hôn kỳ của anh hả?!”
Thông minh!
Hoàng Phủ Minh trầm mặc không nói cười, lại cho cô đáp án tốt nhất.
“Thì ra là thế ……” Khó trách anh đột nhiên dọn đi ở đại viện quân khu!
Thật là không nghĩ tới, cô sẽ ăn ý với Hoàng Phủ Minh như vậy.
Một người không muốn kết hôn, kéo dài hôn kỳ; một người là vì mượn dùng thế lực Nhà họ Hoàng Phủ, do đó được lực chắn. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Thực tốt, vô cùng tốt!!
Mục đích nhất trí, kế tiếp chính là ‘thao tác động thủ’! Nếu kéo dài một hai năm, hắc hắc hắc hắc, cô liền sướng như lên mây!
“này, lúc này xem như anh chiếm hết tiện nghi ha, có thể chính đại quang minh một chân dẫm hai chiếc thuyền.” Tuyết Vi nổi lên vui đùa Hoàng Phủ Minh.
Đôi mắt anh vừa chuyển, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “nếu cô không muốn, chúng ta có thể lập tức kết hôn.”
“Cắt, thiếu tới. Nếu tôi đáp ứng anh, anh nói tôi tự luyến; nếu tôi không đáp ứng anh, anh khẳng định sẽ nói tôi chơi đúng không? Tôi đã trúng kế của anh, lần này, mới không trúng đâu.” Tuyết Vi đắc ý dào dạt cười.
Nhưng cô nào có biết, Hoàng Phủ Minh nói những lời này……
Căn bản là không có nói giỡn.
Nếu cô đáp ứng, anh lập tức liền mang cô đi Cục Dân Chính đăng ký.
Đương nhiên……
Ý Hoàng Phủ Minh vốn không muốn kết hôn, cũng không phải không muốn cưới Tuyết Vi, chỉ là……‘ thời cơ chưa tới ’ mà thôi!! Thơ_Thơ_diendanlequydon
“này này, có phải bị tôi nói trúng rồi hay không? Có phải hay không? Có phải hay không??” Thấy Hoàng Phủ Minh lâm vào bên trong trầm tư, Tuyết Vi xấu xa nở nụ cười.
Anh chỉ phải bất đắc dĩ gật đầu: “Đúng vậy, cô đoán đúng rồi……”
“Ha, quả nhiên tôi đã nhìn thấu anh. Anh là người đàn ông xấu xa!!! Hắc, vẫn là tôi thông minh.”
Nhìn trên mặt Tuyết Vi dào dạt tươi cười, Hoàng Phủ Minh xem có chút say mê. Anh thật sự có chút hối hận, sau khi chuyện phát sinh không có lại đây tìm cô về trước tiên ……
Rõ ràng, anh vẫn luôn tin tưởng cô.
Chỉ là……
Tuyết Vi câu kia ‘ tôi không yêu anh……’ mới có thể làm Hoàng Phủ Minh chậm chạp chưa động……
“mấy ngày nay cô đều ở nơi này hả?”
“Đúng vậy.”
Một giường đơn nhỏ, hai người song song tựa vào ở trên vách tường.
“Làm sao không trở về nhà?” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Cùng tình huống của anh giống nhau.” Chỉ là bất đồng, rốt cuộc cô không thể quay về cái nhà kia.
“A, cô là một cô gái, ba ba cô cũng thật nhẫn tâm đuổi cô ra hả?”
“Ai nha, thực bình thường.” Tuyết Vi nhẹ nhàng cười bâng quơ.
Hoàng Phủ Minh xoay mặt qua, ra vẻ nghiêm túc nhìn về phía cô: “Muốn hay không ở với tôi đi?”
“hả? Cái đề nghị này không tồi nha. Dù sao chúng ta cũng không phải ‘ lần đầu tiên ’, thuận đường còn có thể ‘ làm cái gì ’. Anh nói đúng không?” Tuyết Vi cũng rất nghiêm túc nhìn về phía Hoàng Phủ Minh.
“ừm, một phách có thể, chạy nhanh theo tôi đi.” Nói xong, Hoàng Phủ Minh liền kéo tay cô.
Tuyết Vi khinh thường ném ra: “Thôi đi, chiếu theo loại tình huống này phát triển đi xuống, chúng ta liền biến thành pháo hữu.”
“hả? Chẳng lẽ bây giờ không tính sao?”
“hả?” Tuyết Vi sửng sốt, khuôn mặt nhỏ nhân tức giận đỏ lên, đỏ bừng. “anh cảm thấy như vậy??”
“A, trêu chọc cô.” Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ nở nụ cười, sủng nịch nhéo mũi cô: “cô thật đúng là không biết trêu chọc.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“cắt, đừng chạm vào tôi!!” Lạnh lùng mở tay anh ra, cô tức giận xoay đầu vặn tới một bên. “này, nói chính sự đi.”
“Chính sự hả?” Đôi mắt Hoàng Phủ Minh vừa chuyển: “Nơi này là ký túc xá, lại chỉ có một nam một nữ, dưới tình huống như vậy…… cô cảm thấy thích hợp nói chính sự sao??”
Vừa nghe lời này, Tuyết Vi theo bản năng bưng kín ngực: “anh, anh muốn làm gì?”
“cô nói đi?”
Giây tiếp theo……
Anh kéo Tuyết Vi qua, liền đem cô phác gục ở trên giường.
“Hoàng Phủ Minh, anh thật đúng là coi tôi như pháo hữu sao?? Chạy nhanh, tránh ra!!!” Tuyết Vi hơi hơi giãy giụa hai cái.
Anh ra vẻ nghiêm túc tự hỏi một lát, theo sau cười mê người nói: “Tôi bắt cô làm …… bạn gái tôi.” Nói xong, môi anh liền đè ép xuống phía dưới ……
Bốn phiến môi giao hợp ở bên nhau.
Tuyết Vi không có bất luận khả năng tránh né gì, chỉ có thể toàn bộ tới đón tiếp nụ hôn này thình lình xảy ra. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Chỉ một lát sau, khuôn mặt nhỏ của cô liền nhiễm một mạt rặng mây đỏ. Tuy đôi tay không ngừng chống cự như cũ, lại dần dần trở nên vô lực.
Không biết là bởi vì đêm khuya; hay là nguyên nhân gì khác. Nụ hôn này mê hoặc nhân tâm như vậy, gọi người cầm lòng không đậu bị lạc trong đó, tìm không thấy phương hướng……
“ưm ưm …… Dừng tay, Hoàng…… Hoàng Phủ Minh, anh đừng, anh đừng…… ưm…… Thật quá đáng……”
gian phòng lớn cỡ bàn tay, bầu không khí tràn đầy nùng liệt ái muội.
Quần áo Tuyết Vi bất chỉnh nằm ở trên giường, hô hấp, ngực cô kịch liệt phập phồng, thân mình nhỏ cũng vặn vẹo theo, sứ mệnh đẩy đầu người đàn ông nằm ở ngực cô ra……
“Yêu tinh!” Trong lúc Hoàng Phủ Minh vô tình nhìn đến biểu tình cô treo ở trên mặt, bụng dưới tức khắc trở nên vô cùng căng chặt.
Vẫn là lần đầu tiên anh có loại này bởi vì bộ dáng một cô gái, thân thể liền có loại cảm giác muốn nổ mạnh.