Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 348: Một thế hệ người mới thay thế người xưa



Editor: Thơ Thơ

“Đích xác.” Hoàng Phủ Minh vốn không thích cùng Dạ Phi Nhã Lệ ngồi cùng bàn ăn cơm, hơn nữa bây giờ thêm một Tuyết Khả Duy, anh càng là……

“thái độ của anh đối với chị cả của em, thật ra rất ngoài ý muốn của em.” Tuyết Vi chuyển động đôi mắt, mỉm cười nhìn về phía Hoàng Phủ Minh.

“chuyện quá khứ đã qua, bây giờ mọi người đã kết hôn, anh không hy vọng cuối cùng hai gia đình đều không thoải mái!”

Nghe Hoàng Phủ Minh dứt khoát lưu loát trả lời, Tuyết Vi thật hận không thể vỗ tay trầm trồ khen ngợi anh.

Sợ là Hoàng Phủ Minh cũng cảm giác được Tuyết Khả Duy vẫn cố ý với anh. Cho nên, lấy thái độ vô tình như vậy qua lại.

Nhưng……

Nếu nói là vô tình sao?

Rồi lại có tình.

Rốt cuộc, Tuyết Khả Duy đã chết tâm cũng là có thể cùng Hoàng Phủ Sâm sinh hoạt.

Đối với hai gia đình mà nói đích xác đều là một chuyện tốt.

A, đều nói người đàn ông xử lý cảm tình không tốt, nhưng Tuyết Vi xem ra, người đàn ông nhà cô mỗi lần đều có thể đem chuyện phương diện cảm tình xử lý phi thường tốt.

Mau, chuẩn, tàn nhẫn, không ướt át bẩn thỉu, dứt khoát lưu loát!

*

“Hoan nghênh quang lâm.” Ở dưới nhiều chỗ suy xét, cuối cùng Tuyết Vi chọn ở hoàng thành lựa chọn áo cưới làm một bộ ảnh cưới cao cấp.

Nơi này tổng cộng có ba tầng lầu, không đếm được áo cưới. Đợi Tuyết Vi cùng Tuyết Khả Duy tiến vào, mấy nhân viên cửa hàng nhiệt tình nghênh đón.

“Xin hỏi, hai vị tiểu thư, ngài có cái gì yêu cầu trợ giúp sao?” Thơ_Thơ_lequydon

“tôi muốn định may một bộ áo cưới.”

“vậy được, thỉnh nhị vị cùng tôi lại đây một chút.” Được người phục vụ dẫn dắt, bọn họ đi tới chỗ nghỉ ngơi.

Người phục vụ lấy ra không ít quyển sách, đưa cho Tuyết Vi chọn lựa.

Tinh tế vừa thấy, mỗi bộ áo cưới có mỗi vẻ, thực sự làm người chọn hoa mắt.

“Ai da, này không phải đại thiếu phu nhân Nhà họ Hoàng Phủ sao, đã lâu không thấy.” Lúc này, chỉ thấy một nam một nữ bước nhanh đi tới trước mặt các cô.

Từ ăn mặc xem ra, đôi nam nữ này hẳn là không phải người thường.

“Ha hả, nhạc tiểu thư, muốn kết hôn sao?”

“phải, anh là vị hôn phu của tôi, La Khiêm, phó quan tham mưu tổng căn cứ Quân Khu Bạch Hổ.” Người phụ nữ mỉm cười giới thiệu người đàn ông bên cạnh mình.

Người đàn ông lễ phép gật gật đầu với Tuyết Khả Duy, Tuyết Khả Duy cũng hào phóng đáp lại.

“Hoàng Phủ thiếu phu nhân, bà đây là tới nơi này làm gì đó? Chẳng lẽ…… Muốn cùng đại thiếu gia một lần nữa phục chế ảnh cưới không thành?”

“tôi là bồi Em ba tôi lại đây.” Nói xong, Tuyết Khả Duy cười nhạt chỉ Tuyết Vi bên cạnh.

Tuyết Vi vừa muốn đứng dậy chào hỏi với bọn họ, người đàn ông kia lập tức đôi mắt chợt lóe: “Tuyết Vi?”

“Ông xã, anh quen biết em gái Hoàng Phủ thiếu phu nhân sao?”

“Ha hả, em thật là có mắt không thấy Thái Sơn. Bây giờ, toàn Quân Khu Bạch Hổ chúng ta ai không quen biết Tuyết tiểu thư chứ? Cô ta, chính là vợ sắp cưới của Hoàng Phủ Quân Trường chúng ta.”

“A??? Ai da, cô nhìn tôi một cái, chính là Quân Trường phu nhân, ở chỗ này có thể gặp được ngài thật là vinh hạnh của tôi.” Người phụ nữ nhiệt tình cùng Tuyết Vi chào hỏi. Thơ_Thơ_lequydon

Nhân viên cửa hàng ở bên hầu hạ vừa nghe, lập tức ngốc rớt, cái này cùng với Hoàng Hậu giá lâm có gì khác nhau?

Đảo mắt phía trước, cơ hồ toàn nhân viên làm việc ở cửa hàng đều vây quanh lại đây, nhiệt tình đón chào, ngay cả chủ tịch tập đoàn áo cưới này đều tự mình hiện thân hầu hạ, có thể thấy được địa vị Hoàng Phủ Minh ở hoàng thành cao bao nhiêu.

“Quân Trường phu nhân, ngài xem xem áo cưới này thế nào? Đây là mẫu mới của cửa hàng chúng tôi.”

“Quân Trường phu nhân, không bằng cái này đi, tuy rằng là lão khoản, nhưng mà vẫn luôn là chủ đạo của cửa hàng chúng ta.” Hơn hai mươi người phục vụ vây quanh Tuyết Vi.

Tuyết Khả Duy lạnh lùng đứng ở một bên đôi tay vây quanh trước người, mắt lạnh nhìn một màn này, không khỏi nở nụ cười châm chọc. “Thật là một thế hệ người mới thế người xưa……”

Hãy còn nhớ rõ, lúc ấy cô và Hoàng Phủ Sâm kết hôn cũng chọn áo cưới ở cửa hàng này.

Lúc ấy Hoàng Phủ Sâm là Quân Trường Quân Khu Bạch Hổ, cô xuất hiện cơ hồ so với Tuyết Vi bây giờ không có sai biệt, mỗi người đều lộ ra sắc mặt a dua nịnh hót.
Nhưng bây giờ……

Có ai quan tâm cô là đại thiếu phu nhân Nhà họ Hoàng Phủ đâu?

“Chị cả, xin lỗi, làm chị bồi em lâu như vậy.” Lúc rời đi cửa hàng áo cưới, đã là buổi chiều. Tuyết Vi căn bản cũng chưa kịp cùng Tuyết Khả Duy giao lưu qua một câu, toàn bộ đều là đám người phục vụ kia mồm năm miệng mười, cô phiền đều phải phiền đến chết.

“A, cảm giác bị vây quanh như vậy thế nào?” Hai người mới vừa đi đến bãi đỗ xe ngầm, bước chân Tuyết Khả Duy đi trước lại đột nhiên dừng lại.

Tuyết Vi rũ xuống đôi mắt, nhàn nhạt nói: “Chị cả không phải đã hưởng thụ loại cảm giác này sao? Cần gì phải tới hỏi em?” Thơ_Thơ_lequydon

“Cũng đúng. Nhớ trước đây chúng ta đều ở Nhà họ Tuyết, mỗi lần đi ra ngoài, đám người thế tục kia đều sẽ cao tiếp xa nghênh chị và Em hai, mà căn bản không có người để ý tới em. Đến lúc chị kết hôn, bọn họ càng bại lộ sắc mặt đến mức tận cùng, chỉ kém quỳ xuống liếm giày cho chị, nhưng còn bây giờ thì sao? A……”

Tiếng cười Tuyết Khả Duy thập phần châm chọc.

Không phải Tuyết Vi nghe không ra, cô là tâm lý cô đơn.

Này cũng chẳng có gì lạ.

Ngẫm lại, Tuyết Khả Duy thân là đại tiểu thư Nhà họ Tuyết, mọi thứ đều ưu tú, hậu kỳ lại gả cho Hoàng Phủ Sâm làm vợ, tự nhiên là đường đời bằng phẳng.

Mà cô, vốn chính là con gái tư sinh không thể lộ diện, từ đầu đến cuối đều không có cảm thụ qua cảm giác được người vây quanh, cho đến khi sắp kết hôn cùng Hoàng Phủ Minh ……

“Đúng là bởi vì em cảm thụ mất mát, lòng người ấm lạnh, cho nên……”

“Cho nên, em phải gả cho Minh, đúng không?” Tuyết Khả Duy lạnh giọng chặn Tuyết Vi nói.

Cô cười nhạt lắc lắc đầu: “Cho nên, biểu hiện trước mắt này giả dối, em toàn cho là mây khói thoảng qua. Có được, không mừng; mất đi, không buồn.”

“Ha ha ha, đó là bởi vì em không mất đi, mới có thể nói phong khinh vân đạm như vậy. Khi em cảm thụ qua phù hoa, cũng chịu không nổi tịch mịch.”

Nhìn ở trên mặt Tuyết Khả Duy cười châm chọc, cùng với cô đơn chứa ở đáy mắt.

Tuyết Vi rõ ràng cảm giác được đáy lòng cô tịch mịch, đến nỗi chính mình, có thể có một ngày cũng tương tự mất đi vinh quang này lộ ra loại cảm giác tịch mịch này hay không, cô không biết.

Nhưng……

Cô tự nhận, chính mình đi vào địa ngục; hôm khác lên thiên đường, cho dù từ thiên đường rơi vào địa ngục, cũng chả sao cả. Thơ_Thơ_lequydon

“Chị cả, em xem, không bằng chị đi về trước nghỉ ngơi đi, em muốn đi dạo một mình.” Trên người Tuyết Khả Duy tối tăm, đã làm Tuyết Vi có chút chịu không nổi.

Cho dù đối với người chị này không có quá nhiều tình cảm, cô cũng không nghĩ bởi vì cái này tới kích thích Tuyết Khả Duy.

“Tùy tiện.” Nói xong, Tuyết Khả Duy lạnh lùng xoay người. Nhưng lúc vừa muốn cất bước đi trước ……

Chỉ thấy, phía trước ba mét chuyển biến, một chiếc xe taxi nhanh chóng chạy tới các cô. (xem nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn)

“A……” Tuyết Vi hít hà một hơi, muốn né tránh hiển nhiên là không kịp rồi.

Tuyết Khả Duy phản ứng nhanh nhạy hai tròng mắt chợt lóe, theo bản năng đẩy Tuyết Vi bên cạnh ……

“A ưm……” Thân thể lảo đảo té lăn quay trên mặt đất, vẻ mặt Tuyết Vi khẩn trương nhìn Tuyết Khả Duy.

Giây tiếp theo……

‘ rầm ’ một tiếng trầm vang phát ra, Tuyết Khả Duy bị đụng văng ra ước chừng ba mét.

“Chị cả!!!”