Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 402: Lại rớt vào bẫy rập của Hoàng Phủ Minh



Editor: Thơ Thơ
Sau lưng, đột nhiên truyền đến một tiếng quen thuộc.

Tuyết Vi theo bản năng quay đầu lại……

Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh mỉm cười từ bên trong xe đậu ở địa điểm đối diện đi xuống ……

“anh?!” Thân mình ngẩn ra, mắt phượng nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Minh thưởng thức cái CD kia ở trong tay.

Đang xem xem người đứng phía sau anh ……

Tuyết Vi liếc mắt một cái liền nhận ra người đàn ông kia đúng là người đàn ông ở hội đấu giá cùng mình tranh đoạt CD!

Đáng chết! Thơ_Thơ_ddlqd

Cô xem như hiểu rõ, có vẻ người đàn ông kia là do Hoàng Phủ Minh phái tới?!

Khó trách thủ hạ của cô sẽ dễ như trở bàn tay đã bị bắt toàn bộ!!!

“Muốn CD sao?” Hoàng Phủ Minh chậm rãi dựa nghiêng trên đầu xe, ngón tay xuyên qua lỗ giữa cd, nghiền ngẫm chuyển động lên.

“anh nói đi?!” Nếu không cô làm gì muốn ra giá như vậy đi giành CD này?! Nghĩ, Tuyết Vi dừng một chút, tiếp tục nói: “Hoàng Phủ Quân Trường, rõ ràng Tà Nguyệt chính là em trai của anh, anh muốn đĩa nhạc của anh ta không phải chuyện dễ như trở bàn tay, cần gì phải hao tổn tâm cơ phái người tới đoạt với tôi?”

“nhưng không giống nhau. CD này ……” mắt sâu không thấy đáy nhìn đĩa nhạc trong tay: “Chính là ý nghĩa phi phàm. Cái này xem như tín vật đính ước của anh và vợ của anh, anh đương nhiên nhất định phải đoạt được!”

Tín vật đính ước sao?

A, so với nói nó là tín vật đính ước chi bằng nói…… CD này là một cái biến chuyển tình cảm của cô đối anh ……

‘ anh lộn trở lại giác đấu tràng, chính là vì…… Lấy cái CD này về …… Cho tôi……? ’

‘ lần sau, đừng làm rớt mất. ’

‘ khóc cái gì? ’

‘ tôi không khóc!! Anh ngu ngốc sao? Vì một cái CD, liền chạy về nơi nguy hiểm như vậy?!!! ’

‘không phải cô thực để ý cái CD này sao?! ’

‘ Đúng, tôi thực để ý cái CD này, nhưng mà, so với cái CD này, tôi càng thêm để ý……’ Thơ_Thơ_ddlqd

Từng màn bốn năm trước như là chuyện xưa trở về ở trong óc Tuyết Vi, cặp mắt phượng của cô không hề có độ ấm cũng dần dần hòa tan, cả người dường như lần thứ hai về tới tình cảnh năm đó ……

Hoàng Phủ Minh nhìn đăm đăm vẻ mặt cô chuyển biến, đứng thẳng thân thể, chậm rãi đi tới trước mặt cô: “Tuyết tiểu thư, cô để ý đĩa nhạc này như vậy, nên không phải là…… Vì nhìn vật nhớ người chứ?!”

Ký ức nháy mắt kéo về.

Tuyết Vi cưỡng chế nhu tình trong mắt, khinh thường cười nói: “A, sao có thể, tôi bất quá chính là muốn mua tới, huỷ hoại nó mà thôi!!!”

“Như vậy ……” ánh sáng chứa ở trong mắt dần dần trở nên không có độ ấm, hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh trầm xuống: “vậy không bằng tôi giúp cô huỷ hoại nó!” Ngôn ngữ lạnh băng rơi xuống, anh ‘ rắc ’ một tiếng…… Liền bẻ gãy CD cầm trong tay kia!

Một hình ảnh dường như một lần lại một lần đánh sâu vào Tròng mắt Tuyết Vi.

Cô quả thực không thể tin được, Hoàng Phủ Minh sao có thể thật sự ra tay?!

Không phải anh nói sao? CD này là tín vật đính ước. Một khi đã như vậy, anh làm sao có thể nhẫn tâm thật làm hỏng nó như vậy?! Hay là nói……

Anh bất quá chính là nói mà thôi. Kỳ thật, anh cũng không có để ý ý nghĩa CD này như vậy?!

Trong lòng nổi lên từng trận chua chát, vành mắt Tuyết Vi cũng từng vòng nổi lên hồng, cô nắm chặt nắm tay, u oán trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Minh một cái, quay đầu liền phải rời đi……

Ai ngờ.

Hoàng Phủ Minh một phen liền bắt được cổ tay cô, mặt lạnh lùng cũng khôi phục nhu tình dĩ vãng chỉ bày ra với cô: “CD Kia là đồ phục chế, cái thật ở trong xe anh.”
……

Thời gian, đông lại một khắc, khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi bi thương tức khắc trở nên vô cùng cứng đờ. Thơ_Thơ_ddlqd

Thân thể nhỏ chậm rãi, chậm rãi chuyển về phía Hoàng Phủ Minh.

Nhìn vẻ mặt anh cười xấu xa, cô đột nhiên nhíu mày: “Hoàng Phủ Minh, thảo anh!!!” Hoàn toàn không màng ánh mắt mọi người quanh mình, giống như là điên rồi đấm đánh thân thể Hoàng Phủ Minh.

“được, được, đừng đánh, đừng đánh……” Anh vừa ôn nhu cười, vừa tránh né Tuyết Vi ngược đánh.

Nhưng cô là thật bị Hoàng Phủ Minh chọc đến có chút nóng nảy, căn bản liền không có ý tứ dừng tay, sợ là hôm nay cô không đánh chết anh, đều không thể bình phục oán khí trong lòng.

Một hồi lâu đi qua, Hoàng Phủ Minh bị cô đánh thật sự khó có thể ngăn cản, chỉ phải một phen nắm lấy cổ tay cô, bất đắc dĩ cười nói: “Rõ ràng để ý quá khứ chúng ta như vậy, vì sao không chọn cùng anh một lần nữa ở bên nhau chứ?”

Tuy Nói, trêu chọc Tuyết Vi như vậy, đích xác có chút không chánh đạo. Nhưng anh bị thái độ Tuyết Vi không nóng không lạnh tra tấn cũng vô cùng thống khổ.

Ngẫm lại, cô từ khi trở về, không phải đối với anh lạnh lùng, chính là nhiệt tình trào phúng. Thật vất vả hai người có hâm nóng, ai ngờ, hôm sau vừa tỉnh, anh liền thành đối tượng một * đêm * tình * của cô?

Nếu không phải Hoàng Phủ Minh biết được CD này đang bị bán đấu giá, muốn thử xem cô rốt cuộc có phải còn để ý cảm tình của bọn họ hay không, cũng sẽ không vòng quanh chơi cô như vậy.

Bất quá……

Kết quả vẫn là làm anh vô cùng vui vẻ!

“A, cái này thật đúng là buồn cười, tôi muốn CD này cùng anh một lần nữa ở bên nhau có cái gì liên hệ sao?!” Vẻ mặt Tuyết Vi lạnh lùng, một phen ném tay anh ra, dường như không có việc gì nói: “tôi chỉ là đơn thuần thích Tà Nguyệt mà thôi, mới có thể để ý CD này như vậy.”

Ai…… Lại tới nữa! Thơ_Thơ_ddlqd

Anh nên làm sao đối phó người phụ nữ khẩu thị tâm phi này bây giờ?

Hoàng Phủ Minh thở ra một hơi, đôi tay chậm rãi ‘ cắm ’ vào túi tiền: “Hóa ra là như thế này, vừa lúc, trong chốc lát anh hẹn Nguyệt ăn cơm, vậy không bằng cùng nhau đi.”

“Không đi!” Bọn họ ăn cơm, giữ cô đánh rắm?!

“Không phải em nói thích nó sao? Hay là nói…… Này chỉ là một cái cớ của em?” Hoàng Phủ Minh hài hước nở nụ cười.

Tuyết Vi lập tức xấu hổ ho khan hai tiếng: “Ai, ai nói là lấy cớ. Đi liền đi, đi!” Nói xong, liền cùng Hoàng Phủ Minh lên xe ……

Mắt nhìn bọn họ dần dần đi ra xe, toàn bộ hành trình Ly Tiểu Tiểu đều ở một bên xem diễn bất đắc dĩ liếc mắt: “Chị Vi Vi thật là, lại trúng bẫy rập của anh rể! Ai……”

nhà ăn Michelin ba sao.

“Hoàng Phủ Quân Trường, đã lâu không thấy, mời……” Sớm, giám đốc nhà ăn liền chờ đợi ở trước cửa nhà ăn, vừa thấy Hoàng Phủ Minh đến, anh lập tức nhiệt tình mời bọn họ tới chỗ đã chuẩn tốt.

Hoàng Phủ Minh cực thân sĩ ‘ kéo ’ ra ghế dựa một bên cho Tuyết Vi.

Mới vừa ngồi xuống, một người khui rượu liền mở ra một chai rượu vang đỏ năm 87, giám đốc phụ trách nghênh đón đứng ở bên bàn ăn, cung kính nói: “Hoàng Phủ Quân Trường, lúc trước ngài gọi đồ ăn chúng ta ước chừng 5 phút sau lục tục đi lên cho ngài.”

“ừ.”

“Vị tiểu thư này là……?” Tên giám đốc kia mỉm cười chỉ chỉ Tuyết Vi.

Hoàng Phủ Minh trầm mặc một lát, nhu tình nhìn Tuyết Vi liếc mắt một cái, chậm rãi nói: “Cô ta là vợ của tôi.”

“hả? Vợ ngài rốt cuộc đã trở lại sao?? Ha hả, tôi không quấy rầy ngài dùng cơm, chúc ngài cùng vợ ngài dùng cơm vui vẻ.” Nói xong, tên giám đốc kia lễ phép cúc cung liền bước nhanh rời khỏi bàn ăn.