Nửa Là Mật Ngọt, Nửa Là Đau Thương

Chương 39: Thật Thật Giả Giả



Lúc Giang Quân về đến nhà, Viên Soái vẫn chưa trở về, cô nhớ tới tối hôm qua hình như anh từng nói hôm nay phải cùng đồng nghiệp ở tổng bộ nước Mỹ mở cuộc họp qua điện thoại. Xem ra hôm nay không thể lấy được đáp án rồi, cô nghĩ, chỉ đành nhàm chán tới phòng sách chơi trò chơi phân tán tinh lực, trò chơi rất cũ, viên gạch đầu tiên khi cô học tài chính. Lúc trước khi cô vừa tới Mỹ chính là học toán học ứng dụng, dự định sau khi tốt nghiệp sẽ vào viện nghiên cứu hoặc là làm giảng viên gì đó. Có một lần Viên Soái đến thăm cô, lôi kéo cô chơi trò chơi này, cô thua đến tối tăm mặt mũi, tức đến đỏ mắt, hiếm có bỏ mấy đêm đọc tri thức liên quan, cứ thế qua qua lại lại, cảm thấy hứng thú với tài chính, không để ý lời khuyên bảo của thầy hướng dẫn, đi học MBA cùng trường. Lúc nghỉ hè lại hưởng ứng lời kêu gọi của ông cụ Viên Soái, dấn thân đến GT thực tập, bắt đầu cái nghề gọi là Investment Banker, mà Capitalism lại trở thành phần mềm phải cài trong máy tính của cô. Lúc buồn bực, chán nản, chơi một lúc, tiêu khiển tuyệt hảo.

"Làm gì đấy?" 12 giờ, Viên Soái gọi điện thoại đến kiểm tra.

Cô tiện tay bán ra cổ phiếu nắm giữ, nhìn thấy con số trong ô tài chính tăng lên, lười biếng nói, "Chơi trò chơi đây"

"Lại là Capitalism?"

"Ừm"

"Đồ nhà quê, cũng đã bao nhiêu năm rồi" Anh cười nói, "Anh đã mua bản mới nhất rồi, ở trong ngăn kéo, em tìm xem"

"Không nói sớm" Cô nghiêng cổ kẹp điện thoại, kéo một ngăn kéo ra, "Anh xong việc rồi?"

"Vẫn chưa, 9 giờ rưỡi mới bắt đầu, sớm rồi. Lẻn ra gọi điện cho em, em ngủ trước đi, đừng chờ anh... Tìm được chưa, ở cùng chỗ với đĩa XP đó"

"Thôi đi, trong ngăn kéo nào cũng có đĩa XP, anh thật sự là chép đĩa CD chứ......." Cô bỗng nhiên ngẩn ra, từ trong trong đống đồ vật linh tinh rút ra bức thư in logo MH, cẩn thận mở ra, chữ ký tay Juno. Jiang ở bên dưới chữ in thẳng tắp giương nanh múa vuốt đặc biệt rõ rang. Cô hít thật sâu một hơi "Thư đề cử em đưa cho Sally sao ở chỗ anh?"

Anh dường như cũng ngây ra một lúc "Nói thừa, đại tiểu thư em lần đầu tiên trịnh trọng như vậy viết thư cho anh, anh còn không xem như bảo vật cất kỹ sao, không nói nữa, em tìm kỹ xem, trong ngăn kéo của phòng sách, anh đi họp đây"

Giang Quân hoàn toàn ngốc rồi, cô ngơ ngác nhìn bức thư kia, bản gốc ở chỗ Viên Soái, vậy bức của MH kia là thế nào, cô suy nghĩ cả buổi cũng không nắm được trọng điểm, chỉ là hiểu được một điểm, việc này với anh Viên Viên của cô không có liên quan. Cô tâm tình tốt, thay một cái váy, trang điểm nhẹ, vừa ra đến cửa, gọi điện cho DU, nói với anh thư là giả, cô cầm bản gốc hướng về phía đèn treo, tràn đầy đắc ý, nói "Dấu ấn cũng không nhìn rõ, còn dám khua chiêng giống trống muốn bạo động, lần này em một cái cũng sẽ không bỏ qua"

Viên Soái không tập trung nhìn ông chủ trong video, anh biết Giang Quân đã biết trong MH có người lấy thư đề cử của cô rêu rao, cũng chắc chắn có người nói với cô chuyện bản gốc, cô có nghi ngờ anh hay không, anh không biết. Anh đã sớm nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy, cho nên đã chuẩn bị tốt mọi thứ.

Bức ở MH kia là bản sao in màu sau khi quét, anh giao nó cùng với một số văn kiện không quan trọng khác cho người của phòng thư ký đi tiêu hủy. Giống như anh mong muốn, bức thư rất nhanh thông qua tay người có lòng giao cho bên MH, mọi thứ đều giống như bản gốc, chỉ là dấu ấn chống giả có vấn đề. Chỉ là đám người kia nóng lòng lật đổ Giang Quân và DU, làm sao sẽ chú ý khác biệt thật nhỏ này chứ?

Anh không muốn tổn thương Giang Quân, chỉ là thật sự không muốn cô tiếp tục ở lại MH, ở bên cạnh DU. Anh biết đây là một nước cờ hiểm, nhưng cùng cô dây dưa nhiều năm như vậy, không chút tiến triển, hiện giờ lại nguy cơ trùng trùng, anh đành phải ra hạ sách này, ép Giang Quân rời khỏi MH, ít nhất khiến DU nghi ngờ với cô.

Hiện giờ xem ra phương pháp này không dùng được, DU đối với cô yên tâm trăm phần trăm mới có thể nói cho cô biết tình hình cụ thể và chi tiết. Anh đã nghĩ thông suốt rồi, Giang Quân không muốn rời khỏi MH không có vấn đề gì, cô muốn làm thế nào cũng được, chỉ cần cô ở bên cạnh anh là tốt rồi.