Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 253



Chương 253

Cố Mặc Đình nâng khóe miệng lên, trong mắt bởi vì sự quan tâm của Tiêu Diệp Nhiên và càng ngày càng trở nên mềm mại.

Lúc này Cố Thanh Chiêu và Tống An Kỳ đã xử lý xong chuyện đó, cũng đi đến trước mặt của hai người bọn họ.

Cố Thanh Chiêu trừng mắt nhìn cặp vợ chồng trẻ tình cảm nồng nàn, hơi có chút bất lực mà nói: “Em nói này anh cả, chị dâu, hai người liếc mắt đưa tình xong chưa đó?”

“Xong rồi, cậu làm hộ hoa sứ giả cũng rất được việc đó, nào, cho cậu phần thưởng nè.”

Tiêu Diệp Nhiên cười tủm tỉm đưa một ly nước trái cây qua, lộ ra vẻ tán thưởng nồng đậm.

Cố Thanh Chiêu nhận lấy uống một ngụm, biến sự phẫn uất thành thức ăn: “Đáng chết, em nhất định phải nhanh chóng tìm phụ nữ mới được, như thế này mới sẽ không bị đẩy ra làm bia đỡ đạn.”

Tiêu Diệp Nhiên cười cười, không để ý đến anh ta, lại nhìn về phía Tống An Kỳ: “Cậu không sao đấy chứ?”

Tống An Kỳ gật đầu, cũng ngồi xuống theo: “Không có việc gì đâu, lúc nãy cậu Cố Thanh Chiêu đã trút giận giúp cho tớ rồi, cảm ơn nha.”

Tiêu Diệp Nhiên bắt đầu tức giận trách móc: “Khách sáo cái gì chứ, dù sao cậu ấy cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, việc khẩn cấp bây giờ là nhanh chóng gặp được chú với dì, tìm ra chứng cứ chứng minh bọn họ trong sạch. Về phần những chuyện khác, chờ sau này rồi nói sau.”

“Ở bên phía cục cảnh sát, Dương Thiên Thiên có người quen biết, chỉ sợ cần Tiêu Tiêu hỗ trợ nói một tiếng mới có thể gặp ba mẹ của tớ được.” Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Tống An Kỳ cắn cắm môi dưới, sắc mặt có chút ảm đạm.

Đây là lần đầu tiên cô ấy cảm giác được không có thân phận, không có địa vị đau đớn biết bao nhiêu.

Tiêu Diệp Nhiên không nói chuyện, cô cũng biết được sự bất lực trong lòng của Tống An Kỳ.

Có điều Cố Mặc Đình ở bên cạnh lại thản nhiên nói: “Không cần tìm cô ấy đâu, tôi đã chào hỏi với bên phía cục cảnh sát rồi, chờ một lát nữa cơm nước xong xuôi thì cô có thể trực tiếp đi đến đó.”

Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ đều giật mình, sau đó liền cảm kích nói: “Cảm ơn anh, tổng giám đốc Cố.”

Cố Mặc Đình nhẹ nhàng gật đầu: “Cô là bạn của Diệp Nhiên, không cần phải khách khí.”

Khoảng một giờ chiều, sau khi bốn người bọn họ ăn cơm trưa xong thì cùng nhau rời khỏi nhà hàng.

Sau đó Cố Thanh Chiêu đưa Tống An Kỳ đến cục cảnh sát, Cố Mặc Đình thì phụ trách đưa Tiêu Diệp Nhiên về công ty đi làm.

Kết quả, Tiêu Diệp Nhiên vừa mới trở về phòng làm việc không bao lâu lại bị Lina kêu ra ngoài thu thập tin tức.

Sau khi tin tức về diễn viên trẻ Tần Mạn Ny được tung lên trên mạng đến buổi trưa, một đống scandal tiếp theo không ngừng bị cư dân mạng tung ra, lực ảnh hưởng đã đạt đến trình độ vô cùng kinh hoàng.

Tin tức càng ngày càng rầm rộ, gần như đã đạt đến xu thế không thể ngăn cản được.

Nhưng mà Tần Mạn Ny làm người trong cuộc, từ đầu đến cuối cô ta không hề nói ra nửa lời nào, trông giống như là bốc hơi khỏi cuộc đời này.

Bây giờ mấy chục phóng viên của các tòa soạn dốc hết toàn bộ sức lực mà mở một cuộc tìm kiếm kịch liệt, hi vọng là có thể tự mình phỏng vấn được Tần Mạn Ny.

Mà chuyến đi này của Tiêu Diệp Nhiên đương nhiên cũng là vì mục đích này.

Có điều, muốn tìm một người cố ý trốn đi, cho dù bạn có bản lĩnh ngất trời thì căn bản cũng không thể nào tìm được.