Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 484



Tiêu Diệp Nhiên lắc đầu: “Không phải, là bạn tốt của tôi vì giúp tôi xả giận nên mới làm như vậy”

Ngôn Húc gật đầu: “Bạn tốt của cô thật sự rất có lòng” “Đương nhiên r( iêu Diệp Nhiên kiêu ngạo nhướng mày: “Tôi và cô ấy làm bạn rất nhiêu năm, tình cảm rất tốt”

Nhìn thấy dáng vẻ hào hứng của cô khi nhắc đến người bạn tốt của mình, ánh mắt của anh ra bất giác trở nên dịu dàng.

Thực ra bọn họ cũng đã quen biết rất nhiều năm.

Anh ta nhìn cô với một ánh mắt rất sâu, trong lòng thầm nói.

Ánh mắt của anh ta quá chuyên tâm, Tiêu Diệp Nhiên bị nhìn đến mức có chút ngại ngùng, đột nhiên nhớ đến những lời Thanh Chiêu nói.

“Chị dâu, em cảm thấy cái tên Ngôn Húc kia thích chị” Bân đầu cô còn cảm thấy Thanh Chiêu nói linh tinh, nhưng bây giờ bị anh ta nhìn chăm chăm như vậy, sự cảnh giác của phụ nữ lại bị đánh thức.

Cô đột nhiên cảm thấy có thể Thanh Chiêu nói không sai. Cô khẽ ho một tiếng, giả vờ không để ý nói: “Ngôn Húc, anh không bận sao?”

Ngôn Húc mặt không biến sắc nhìn cô: “Cô muốn ra lệnh đuổi khách sao?”

“,„” Đã bị nhìn ra!

Tiêu Diệp Nhiên cười, lập tức phủ nhận: “Không có, tôi không có ra lệnh đuổi khách”

Ngôn Húc nhướng mày: “Tôi không bận, nên tôi có thể ở đây thêm một lúc.”

Tiêu Diệp Nhiên lúng túng mỉm cười: “Anh muốn ở bao lâu thì ở” Chỉ cần đừng nhìn tôi chằm chằm như vậy có được không!

Nhưng anh ta dùng ánh mắt sâu sắc kia nhìn cô, nhìn thấy sự hoảng loạn trong lòng cô, đặc biệt là sự không thoải mái.

Cô muốn cúi đầu giả vờ đọc sách, nhưng ánh mắt của anh ta quá kịch liệt, cô muốn giả vờ như không nhìn thấy cũng không được, làm cho cô không tập trung đọc được. Sau đó, cô thật sự không có cách nào, chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn anh, dùng giọng nói bất lực nói với anh: “Ngôn Húc, anh có thể đừng dùng ánh mắt nhìn nữ chính trong phim truyền hình của anh để nhìn tôi được không?” Thấy cô bất lực như vậy, Ngôn Húc không khỏi bật cười: “Sao vậy? Không quen sao?”

Nói thừa, đương nhiên là không quen rồi!

Đương nhiên Tiêu Diệp Nhiên không nói thẳng ra như vậy, cô nở nụ cười, nửa đùa nửa thật nói: “Anh nhìn tôi như vậy, nếu như bị người khác nhìn thấy sẽ bị hiểu nhầm là anh thích tôi đó”

Nói xong, cô dè dặt nhìn anh ta, thực ra cô nói như vậy cũng chỉ muốn thăm dò anh ta thôi, xem anh ta có thích cô giống như Thanh Chiêu và cô đang nghi ngờ không. Căn phòng lại rơi vào im lặng, im lặng đến mức khiến Tiêu Diệp Nhiên có chút ngượng ngừng. Được rồi, nói chuyện bừa bãi như vậy, ngộ nhỡ Ngôn Húc không thích cô, vậy thật sự rất xấu hổ.