Đột nhiên có người vỗ vai cô, cô quay đầu lại nhìn thấy một đôi mắt trong suốt.
"Cô tìm ai sao?" Đối phương cười nhẹ hỏi.
Cô sửng sốt, sau đó lắc đầu: "Không có, tôi đang tìm nhà vệ sinh."
Cô nhìn xung quanh, bất đắc dĩ cười cười: "Ở đây quá lớn, tôi cũng không biết nhà vệ sinh ở đâu. Cô biết không?" Đối phương gật đầu: "Tôi biết, tôi đưa cô đi"
Tống An Kỳ cũng không từ chối: "Vậy làm phiền cô, cảm ơn"
Nhà vệ sinh ở trong góc hội trường, không ồn ào náo. nhiệt như bên ngoài, có vẻ vô cùng yên tĩnh.
Tống An Kỳ cũng không vội đi vào nhà vệ sinh, ánh mắt cô sáng rực nhìn cô gái.
Đối phương bị cô nhìn chăm chằm đến mức sợ hãi trong lòng, cho răng mặt mình dính thứ gì, lập tức đưa tay sờ mặt, nhưng không thấy có gì.
Vì thế cô ta cẩn thận mở miệng hỏi: "Vì sao cô lại nhìn tôi như thế?"
Tống An Kỳ không trả lời, mà tiếp tục nhìn cô ta một lúc lâu mới hỏi: "Cô là Thân Ngải Hân?"
Người đó sửng sốt, sau đó gật đầu: "Ừ, tôi là Thân Ngải Hân, sao vậy?"
"Ân nhân." Hai mắt Tống An Kỳ sáng lên, lập tức ôm lấy cô ta.
Hành động của cô làm cho Thân Ngải Hân dọa sợ, cho rằng mình gặp bệnh nhân tâm thần, giấy giụa muốn đẩy cô ra.
"Tôi là bạn thân của Tiêu Diệp Nhiên, Tống An Kỳ"
Thân Ngải Hân nghe thấy ba chữ "Tiêu Diệp Nhiên" thì cứng lại, chỉ nghe cô tiếp tục nói: "Cô ấy không tiện tham gia hoạt động này, cho nên cô ấy nhờ tôi đến đây gặp cô, nói với cô là cô ấy muốn gặp cô."
Tống An Kỳ buông cô ta ra, sau này lùi lại cười giải thích nói: "Chuyện video lần trước, nếu không có cô giúp đỡ thì bây giờ mọi người còn hiểu lầm Diệp Nhiên là người lòng dạ độc ác”
"Không có gì" Thân Ngải Hân nhàn nhạt nói. "Đối cô mà nói thì không có gì, nhưng đối với Diệp Nhiên lại là ơn cứu mạng. Cho nên cô ấy muốn gặp mặt cảm ơn cô”
"Không cần..." Thân Ngải Hân xua tay, cô ta từng làm hại Tiêu Diệp Nhiên, chuyện video chỉ là muốn chuộc tội, cô ta không đáng nhận được lời cảm ơn.
"Mặc kệ, cô nhất định phải đi gặp cô ấy, nếu không cô ấy rất đau lòng”
Tống An Kỳ nói xong thì nói địa chỉ với cô ta, còn dặn dò cô ta nhất định phải đi, lúc này cô mới rời đi.
Thân Ngải Hân đứng trong nhà vệ sinh, cô ta nghĩ những lời Tống An Kỳ, tâm trạng rất phức tạp.
Tống An Kỳ đi ra nhà vệ sinh lại nhìn xung quanh hội trường, mọi người đang nhìn về phía sân khấu.
Có lẽ lễ trao giải sắp bắt đầu rồi.
Đây là một điểm nhấn khác trong buổi lễ do Đường Hải tổ chức —-Lễ trao giải hằng năm.
Gần khu vực sân khấu có bày mấy chục bàn tròn, khăn trải bàn màu trắng gạo, trên đó đặt một lọ hoa tươi, các loại điểm tâm và bộ n tỉnh xảo.
Tống An Kỳ thấy mọi người đã tìm được chỗ ngồi xuống thì xấu hổ đứng đó không biết nên đi đâu, cũng không biết ngồi ở đâu.