Hòa Vi biết Yến Hoài lâu như vậy, ngày hôm qua là lần đầu tiên cô thấy Yến Hoài phát giọng nói.
Anh không thường dùng WeChat để nói chuyện, thời điểm nhắn tin nói chuyện phiếm đều rất ngắn gọn, nếu có thể dùng hai chữ để nói rõ câu chuyện, anh tuyệt đối sẽ không dùng ba chữ.
Khi giọng nói kia gửi lại đây, Hòa Vi đang ở trong phòng hóa trang của phim trường tháo trang sức.
Vốn đầu tư của bộ phim thanh xuân này không có cách nào so sánh với bộ phim của Trình Diễm, nên phòng hóa trang cũng đơn sơ không ít, chuyên viên trang điểm là một cô gái trẻ kỹ thuật thì miễn cưỡng có thể chấp nhận, chỉ phụ trách trang điểm không phụ trách tháo trang sức.
Tối hôm qua thời điểm quay phim xong, đã hơn 10 giờ.
Phòng hóa trang còn lại hai người Hòa Vi cùng Phùng Ninh, tuy rằng cô và Yến Hoài vẫn còn đang trong thời kỳ bình tĩnh, nhưng cũng không đến mức tin nhắn anh gửi đến lại không xem, thấy không có người ngoài, Hòa Vi cũng không lấy tai nghe, trực tiếp click mở cái giọng nói kia.
Cứ như vậy hai giây, trước khi click mở, cô cho rằng sẽ không có nội dung đặc biệt gì.
Sau khi click mở, tiếng “Vợ yêu” vừa phát ra ngoài, Phùng Ninh đứng bên cạnh giúp cô tháo trang sức xong đang đổ nước tẩy trang tay liền run lên, thiếu chút nữa đổ mất nửa chai.
Hòa Vi: “…”
Bên trong di động, thanh âm người đàn ông rất thấp, tiếng tín hiệu hỗn loạn rất nhỏ “tư kéo” cùng nhau truyền tới, như là một dòng điện lưu, theo lời nói chui vào tai Hòa Vi, khơi dậy một cảm giác ngứa ngáy.
Tay cô cũng đi theo mà run lên, không chịu khống chế mà nghe lại giọng nói kia một lần nữa.
Sau đó giọng nam trầm thấp lại vang lên lần nữa.
Tốc độ nói của Yến Hoài không nhanh, âm điệu rất thấp, âm cuối lại thả nhẹ.
Hòa Vi chậm nửa nhịp mới nhớ tới Phùng Ninh vẫn đang ở đây, vội vàng ấn tắt màn hình di động, quay đầu nhìn về phía cô ấy.
Phùng Ninh nhìn cô bằng ánh mắt ái muội mà cười cười, một bộ dáng “Em đều hiểu”, sau đó đậy lại nắp chai nước tẩy trang.
“…”
Sắc mặt Hòa Vi bình tĩnh, nhưng trong lòng sớm đã có hàng vạn âm thanh đang kêu gào.
Loại người như Yến Hoài, dịu dàng lên thật sự là muốn mạng người.
Rõ ràng đang trong thời kỳ bình tĩnh… anh lại muốn quyến rũ cô.
Khóe miệng Hòa Vi căng ra, biểu tình không được tốt, sau đó chờ Phùng Ninh vừa quay đầu, cô lại bật sáng màn hình, lưu giọng nói kia lại.
Lại kéo lên trên, tất cả đều là tin nhắn của Yến Hoài gửi lại đây.
Thời gian rảnh của anh không nhiều lắm, vốn dĩ một ngày cũng không được mấy tin, nhưng mấy ngày trôi qua, khi kéo lên cũng có đến vài trang tin nhắn.
Hòa Vi cảm thấy mấy tin nhắn này đều phải lưu lại.
Lần sau Yến Hoài còn dám đối xử như vậy với cô, cô sẽ lấy lịch sử trò chuyện này ra ném lên mặt anh!
Ngẫm lại liền cảm thấy hả giận không ít.
Nhưng mà Hòa Vi vẫn không để ý đến anh.
Buổi tối khi đi ngủ, bên tai cô tất cả đều là thanh âm Yến Hoài gọi cô “Bảo bối” cùng “Vợ yêu”, giọng nói này vòng qua vòng lại mười mấy vòng trong đầu cô, vì thế tới gần 1 giờ sáng Hòa Vi mới ngủ được.
Buổi sáng lại dậy sớm lên máy bay, kết quả của việc ngủ không đủ giấc chính là, đáy mắt cô có nhiều hơn một tầng quầng thâm.
Vừa rồi khi ở hậu trường trang điểm, chuyên viên trang điểm còn đánh thêm một lớp phấn phía dưới đôi mắt cô để che dấu đi.
Còn hơn mười phút nữa mới bắt đầu ghi hình, người dẫn chương trình kéo ghế dựa ngồi xuống ở bên cạnh cô, dường như là bởi vì Hòa Vi lần đầu tiên đến, sợ cô khẩn trương, nên tìm đề tài cùng trò chuyện với cô: “Tối hôm qua mấy giờ ngủ a?”
Người dẫn chương trình họ Tống, là MC kim bài của nhà đài, ngày thường mọi người đều gọi anh là Tống ca.
Hòa Vi nâng mắt, “Hơn một giờ.”
Tống ca cũng đứng lên, chỉ kịch bản phía dưới nói: “Ngủ muộn như vậy, là nghiên cứu kịch bản sao?”
Hòa Vi gật gật đầu.
Tối hôm qua cô thật sự ngủ không được, cuối cùng xác thực có cầm kịch bản lên đọc.
Hơn nửa đêm, Hòa Vi bởi vì câu “Vợ yêu” của Yến Hoài, làm cho tức giận muốn phấn đấu một lần.
Tống ca vỗ vỗ bả vai cô, “Cố lên, khẳng định sau này cô sẽ thành công.”
Khóe mắt Hòa Vi hơi cong, cười nói cảm ơn.
Người dẫn chương trình phải lên sân khấu trước khách quý để bắt đầu ghi hình, lại nói vài câu, Tống ca liền bước lên sân khấu.
Bối cảnh cùng ánh đèn đều đã chuẩn bị tốt, mặt khác bốn người MC đang nói lời dạo đầu.
Hòa Vi có chút khẩn trương, thừa dịp chưa lên sân khấu, nhanh chóng hít sâu vài hơi.
Cô tuy rằng là diễn viên, cũng từng đóng quảng cáo, thậm chí còn quay mấy kỳ 《 Cùng đi du lịch 》, nhưng loại chương trình như 《 Xem gì thứ 7 》 này vẫn là lần đầu tiên đến.
Nó không giống như《 Cùng đi du lịch 》 chỉ có mấy vị khách bọn họ, mà dưới khán đài có tới mấy ngàn người đang ngồi xem, nhất cử nhất động của cô đều bị người khác nhìn chăm chú.
Hòa Vi mới vừa dùng sức nắm chặt ngón tay, đằng trước nhân viên công tác đã đón mấy người bọn họ lên sân khấu.
Mở màn là một tiết mục ca hát của 5 người, Hòa Vi đơn độc hát vài câu, một bài hát kết thúc, người xem dưới khán đài vỗ tay sôi nổi.
Hòa Vi nghe thấy dưới sân khấu truyền đến thanh âm kêu gọi nhiệt liệt, cơ bản đều là gọi “Tô Mộc” và “Phó Thừa Ngọc”.
Đây là tên hai người đàn ông mà Hòa Vi gặp mặt đều cảm thấy không thoải mái, nên khi tên hai người họ lọt vào lỗ tai, cô theo bản năng giơ tay sờ sờ lỗ tai.
Bên kia MC bắt đầu giới thiệu vài người.
Có thể là vì chiếu cố người mới, cho nên người thứ nhất được tự giới thiệu chính là Hòa Vi.
Cô tự giới thiệu đơn giản vài câu, không hề có hành vi chiếm sóng.
Tống ca lại theo cô nói vài câu, sau đó mới chuyển hướng sang nữ khách quý bên cạnh.
Người khác mới vừa giới thiệu xong, Hòa Vi liền nghe thấy thanh âm hệ thống: “Ký chủ, xét thấy gần đây biểu hiện của cô rất tốt, chủ hệ thống có một chút thay đổi đối với quy tắc.”
Ánh mắt Hòa Vi sáng lên, lập tức hỏi: “Không ngược chứ?”
“… Không, không phải.”
Hệ thống bị cô hỏi thiếu chút nữa quên mất nên nói cái gì, tạm dừng hai giây mới tiếp tục nói: “Về sau cho dù không thể tiêu trừ điểm ngược, ký chủ cũng sẽ không bị trọng sinh nữa, nhưng mà ký chủ bị ngược một lần, giá trị may mắn cũng sẽ đi theo mà giảm xuống một điểm: Tương ứng, nếu ký chủ tiêu trừ ngược điểm một lần, giá trị may mắn cũng sẽ tăng lên một điểm.”
“Giá trị may mắn là một nhân tố quan trọng ảnh hưởng tới ký chủ.”
“Chủ hệ thống nói, vì không để cho ký chủ thả lỏng mà mê muội mất cả ý chí, lại gia tăng thêm một mục tiêu.”
“Trước 25 tuổi ký chủ cần phải nhận được giải thưởng Kim Tượng, cũng chính là đoạt được giải thưởng ảnh hậu quốc tế.”
Hòa Vi: “…”
Giải thưởng Kim Tượng sáng lập nhiều năm như vậy, nữ diễn viên trước 25 tuổi đạt được giải thưởng này cũng mới chỉ có một người.
Mà đó là chuyện của 20 năm trước.
Hòa Vi cảm thấy chủ hệ thống chỉ là thay đổi phương thức làm khó cô thôi.
Cô hỏi một câu: “Nếu không lấy được?”
Hệ thống lại bắt đầu nói lắp: “Vậy lại tiếp tục trọng, trọng sinh.”
Quả nhiên, chẳng qua là lùi lại thời gian trọng sinh thôi.
Hòa Vi lại hỏi: “Hiện tại giá trị may mắn của tôi là bao nhiêu?”
“Một… Một.”
Hòa Vi: “…”
Nhìn không ra, nguyên chủ vẫn là quỷ xui xẻo.
Hệ thống lại giải thích nói: “Ký chủ khả năng đã quên, giá trị may mắn này là lần trước giá trị ghen tuông của Yến Thần đạt tới mười chuyển hóa mà ra, khen thưởng tương ứng chính là được 《 Cùng đi du lịch 》mời tham gia.”
“Nhưng mà ký chủ cũng không cần hiểu lầm, khen thưởng chỉ là cung cấp cơ hội, cụ thể ban tổ chức có sử dùng cô hay không, cuối cùng vẫn là muốn thử thách ký chủ!”
Hòa Vi: “…”
Hệ thống: “Thời điểm ký chủ chủ động làm tăng giá trị may mắn, có thể tăng cường độ ngược Yến Thần nha!”
Khóe miệng Hòa Vi khẽ nhấp, không để ý tới hệ thống ngốc nghếch này nữa.
Mà vài phút qua đi, trên sân khấu MC đã giới thiệu tới người cuối cùng rồi
——
“Thừa Ngọc năm nay hai mươi ba đi, có hay không nghĩ tới khi nào tìm bạn gái a?”
Phó Thừa Ngọc cách cô rất xa, lạnh nhạt đáp: “Còn chưa có nghĩ tới.”
Phía dưới một đám fans bắt đầu ồn ào.
Đôi mắt Hòa Vi không cố tình nhìn sang bên kia, nhưng lỗ tai lại lặng yên không một tiếng động dựng lên.
Về cơ bản các vấn đề MC hỏi đều có kịch bản, cô ẩn ẩn cảm thấy ban tổ chức vì hấp dẫn người xem, sẽ hỏi Phó Thừa Ngọc về mối tình đầu.
Cái ý niệm này mới vừa đến không tới nửa phút, bên kia nữ MC đã hỏi ra miệng: “Nghe nói Thừa Ngọc có một mối tình đầu, lúc trước vì sao lại ở bên nhau a?”
“Cô ấy xinh đẹp, hơn nữa rất đáng yêu.”
Hòa Vi: “…”
Thật đúng là một nghệ sĩ đủ tư cách.
Thật ra MC cũng có chừng mực, biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, nên sau khi đề tài này mang lại hiệu quả không khí xong, rất nhanh chóng lại bị cô chuyển sang vấn đề khác.
Phần mở đầu của chương trình được xem như rất thuận lợi.
Hòa Vi hoàn toàn là người mới, cũng không biết có phải do lúc trước sự kiện “Người chống lưng” nháo đến ồn ào huyên náo hay không, mà những người trong ban tổ chức đều rất chiếu cố tới cô.
Buổi chiều 3h bắt đầu diễn tập ghi hình, tới 8 giờ tối là đã hoàn toàn kết thúc.
Rạng sáng Hòa Vi phải lên máy bay, sau khi đi ăn uống nhận sự tiếp đón của mấy người MC xong, ngay cả trang điểm cũng chưa tẩy, cô vội vàng lôi kéo Phùng Ninh hấp tấp mà ra sân bay.
Dù sao cũng là bay trong nước, 12 giờ chiều máy bay, không đến hai giờ liền đến Đồng Thành.
Đầu óc Hòa Vi choáng váng cảm giác như não trướng lên, vừa xuống máy bay, mới đi được vài bước, càng khiến cho đầu cô choáng váng hơn đó là câu nói từ trong miệng Phùng Ninh nói ra——
“Chị Vi Vi, chị nhìn thấy hot search hôm nay chưa?”
Hòa Vi ngủ không đủ giấc, hiện tại lại đang là nửa đêm, cô không có tinh thần, thanh âm so bình thường cũng yếu đi không ít: “Hot search gì?”
Cô lười lấy di động ra xem.
Phùng Ninh từng câu từng chữ đọc rõ ràng: “Bạn gái trong mối tình đầu của Phó Thừa Ngọc, chia tay sau nhiều năm đã sớm tìm được niềm vui mới.”
Tiêu đề đơn giản, nhưng mà kéo tên Phó Thừa Ngọc theo, nên nháy mắt nhiệt độ liền không đỡ được.
Hòa Vi nhíu mi: “Vì sao lại có hot search này?”
“Em nhìn xem…”
Phùng Ninh click mở hot search, đọc vài phút, cuối cùng cô ấy tổng kết nói: “Chính là do bạn tốt của Phó Thừa Ngọc đã đăng lên Weibo, nói vài câu về bạn gái trong mối tình đầu của người này.”
Tựa hồ là nhìn ra Hòa Vi cảm thấy hứng thú với đề tài này, Phùng Ninh tự giác đọc thông tin mà tài khoản Weibo kia đăng lên: “Vốn dĩ chuyện này Thừa Ngọc vẫn luôn không cho tôi nói, nhưng hôm nay sau khi xem diễn tập ghi hình chương trình《 Xem gì thứ 7 》 xong, cảm thấy có vài lời tôi không nhịn được, mọi người cứ coi như tôi say rượu, uống say phát điên, ngày mai tôi sẽ xóa sạch. Lúc trước bạn gái trong mối tình đầu của Thừa Ngọc theo đuổi cậu ấy trong một khoảng thời gian dài, sau đó hai người họ ở bên nhau, về sau không thể hiểu được vì lý do gì mà cô ấy nhận một trăm vạn từ mẹ của Thừa Ngọc và đề nghị chia tay, khoảng thời gian trước thời điểm Thừa Ngọc ở DuBai, đúng lúc tôi cũng ở bên kia, tiện đường đi gặp cậu ấy một lát.”
Phùng Ninh dừng một chút, nuốt một ngụm nước miếng để nhuận giọng sau đó mới tiếp tục thì thầm: “Ngày đó tôi đụng phải mối tình đầu của cậu ấy, cô gái nhỏ nhưng thật ra lớn lên càng ngày càng xinh đẹp, tôi nghe Thừa Ngọc nói, cô ấy có bạn trai mới rồi.”
Bài đăng trên Weibo không ngắn, Phùng Ninh đọc mệt mỏi, tỉnh lược một đoạn trung gian vô dụng vô nghĩa, đọc thêm một đoạn tổng kết: “Hiện tại phụ nữ khả năng đều như vậy, vì tiền có thể từ bỏ tình yêu. Bạn trai mới của cô ấy tôi cũng gặp rồi, lớn lên giống nhau, thoạt nhìn tuổi cũng không nhỏ, nhưng mà nhìn thoáng qua có vẻ là người có tiền… Không bàn đến nữa, nói không chừng cô ấy thực sự rung động, hơn nữa người lớn tuổi khả năng sẽ càng chiều chuộng đi.”
Hòa Vi: “…”
…Cô ta là đang nói Yến Hoài lớn lên giống Phó Thừa Ngọc, tuổi lại lớn sao?
Khóe miệng Hòa Vi giật giật, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.
Một hồi lâu, thẳng đến khi ra khỏi sân bay, cô mới nhớ tới hỏi Phùng Ninh: “Phó Thừa Ngọc có đáp lại không?”
Phùng Ninh lắc đầu, “Khả năng đã ngủ hoặc cũng ở trên máy bay, còn không thì chưa nhìn thấy đi.”
Hòa Vi gật đầu, không tiếp tục đề tài này.
Hai người đi đến ven đường, còn đang tự hỏi là bắt xe taxi về nhà, hay là dứt khoát tìm một khách sạn gần đây ở một đêm, liền thấy một chiếc xe hơi màu đen đến gần.
Đèn xe mở, Hòa Vi híp mắt lại, mới miễn cưỡng thấy rõ Logo cùng biển số xe.
Bentley, biển số xe cũng rất quen thuộc.
Xe đã ngừng ở trước mặt hai người, cửa sổ xe mở ra, tài xế Tiểu Ngô thò đầu từ bên trong ra nói: “Hòa tiểu thư, tôi đưa hai người trở về.”
Hòa Vi nhìn thấy người nọ đang ngồi ở ghế phó lái, cúc ở cổ tay áo sơ mi mở ra, hơi kéo lên phía trên, lộ ra đường cong cánh tay thật xinh đẹp.
Khóe miệng cô khẽ mím, đứng im hai giây, sau đó vẫn mở cửa phía sau ra ngồi lên.
Tiểu Ngô hướng về hai cô gái phía sau gật đầu, thời điểm khởi động xe còn quay đầu nhìn người đàn ông ngồi ghế phó lái kia, nhắc nhở nói: “Yến tổng, ngài nghỉ ngơi trước một lát đi, buổi sáng còn phải lên máy bay đấy.”
Buổi sáng lên máy bay, hiện tại… Hòa Vi nhìn thời gian trên di động, hai giờ.
Tâm cô mềm nhũn, vừa nâng mắt, vừa vặn đối diện với Yến Hoài ở kính chiếu hậu.
Đáy mắt người đàn ông rất sâu,sau khi nhìn vài giây, Hòa Vi mới nghe thấy anh hỏi một câu: “Rất mệt sao?”