Trước khi Hòa Vi trả lời Yến Tình, cô lên Baidu tìm hiểu một chút về thương hiệu K&G này.
Kỳ thật đối với nhãn hiệu này cô có chút ấn tượng, nhưng không được coi là quá hiểu biết, chỉ biết đó là một nhãn hiệu xa xỉ trong nước.
Thông tin trên Baidu rất đầy đủ, Hòa Vi nhanh chóng lướt qua nhanh như gió, cuối cùng cũng có hiểu biết đại khái.
Nhãn hiệu K&G này được sáng lập từ rất sớm, đưa ra thị trường trong nước cũng được hơn mười năm rồi, là một thương hiệu nổi tiếng.
Click mở danh mục người phát ngôn, trong suốt mười mấy năm hoạt động, người phát ngôn của họ không đổi quá nhiều, về cơ bản tầm ba bốn năm mới thay đổi một lần, số lượng không nhiều lắm, mấy người đại diện chủ yếu đều là người Âu Mỹ.
Xem toàn bộ xuống dưới, quả nhiên không có ai là người Trung Quốc.
Hòa Vi không hiểu.
Hơn nữa nếu cô nhớ không lầm, trong bữa tiệc đêm nay, không có ai là người làm việc cho nhãn hiệu này.
Hòa Vi tắt trình duyệt, ăn ngay nói thật trả lời: 【 Chị Tình, em thật sự không làm gì cả. 】
Yến Tình cũng không đuổi theo hỏi cho bằng được, chỉ nhắn tin nhắc cô ngày mai đến văn phòng cô ấy một chuyến, sau đó giục cô nhanh chóng đi nghỉ ngơi.
Hòa Vi lại kiểm tra di động một lần, xác định không có tin tức khác mới ấn tắt màn hình.
Vừa vặn lúc này cửa phòng tắm mở ra.
Hòa Vi đặt điện thoại lên trên tủ đầu giường, sau đó giương mắt nhìn về phía người đàn ông đang đi tới mép giường kia.
Yến Hoài vừa tắm xong, lúc này trên người còn mang theo hơi ẩm, áo ngủ lỏng lẻo treo trên người, lộ ra một mảng lớn đường cong của cơ ngực.
Nam sắc trước mặt, Hòa Vi càng nghĩ càng tức giận.
Đến bây giờ khóe miệng cô vẫn còn đau, không phải vì cô giúp Yến Hoài nên bị đau, đơn giản nó chỉ là vết cắn khi anh hôn cô.
Hòa Vi giơ tay sờ lên khóe miệng, Yến Hoài đã bước nhanh tới gần, anh chỉnh đèn bàn xuống tối một chút, tầm mắt dừng ở trên bàn tay đang che miệng của cô, “Còn đau không?”
Hòa Vi trở mình, không muốn để ý đến anh.
Mỗi lần giúp anh làm loại chuyện này, kỳ thật cô đều không muốn để ý đến anh.
Yến Hoài xốc chăn, lên giường, “Anh xoa cho em.”
“Lăn.”
Người đàn ông phía sau trầm thấp cười một tiếng, ngay sau đó đèn bị anh tắt đi, cả căn phòng chìm vào trong một màu đen.
Mặc dù Hòa Vi đang trợn tròn mắt, nhưng cô thấy không rõ lắm, cô cảm giác được Yến Hoài nhích lại gần, tay mới vừa đặt lên eo cô, Hòa Vi lại đột nhiên xoay người đối diện anh.
Trong đêm tối, đáy mắt người đàn ông như một ngôi sao sáng, một đôi mắt sáng ngời.
Hòa Vi theo cảm giác của mình, tiến lại gần hôn lên môi anh, đồng thời, đùi phải nhẹ nâng lên, từ dưới cẳng chân của anh hướng lên trên, cọ sát khiến vạt áo ngủ xốc lên cao.
Yến Hoài duỗi tay đè đôi chân đang lộn xộn của cô, thấp giọng: “Đừng nháo.”
Thật tốt, thanh âm thay đổi rồi.
Hòa Vi lại tiếp tục cọ xát, sờ soạng lên người anh, cảm giác được chỗ nào đó đang biến đổi, lúc này cô mới cảm thấy mỹ mãn mà thu chân trở lại, hừ nhẹ nói: “Chịu đựng đi.”
Hầu kết Yến Hoài động đậy, đáy mắt càng trầm xuống.
Anh đã nhìn ra, Hòa Vi trách anh xuống tay không có chừng mực, cho nên bây giờ mới cố tình hành hạ anh.
Rốt cuộc Yến Hoài đã hiểu rõ, lại một lần nữa nhích lại gần ôm cô vào trong lồng ngực, tay vòng qua bả vai cô, “Tức giận?”
Hòa Vi phiền muộn: “Lần sau tự anh…”
Yến Hoài nâng ngón trỏ di chuyển trên môi cô, thừa dịp cô mở miệng mà tiến vào từ khóe môi, “Anh tự làm làm sao được?”
“…”
Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, cô cảm giác hương vị nào đó lại phảng phất từ dưới cổ họng xông lên, Hòa Vi nhíu mày, hàm răng cử động, cắn mạnh vào ngón tay đang quấy phá này.
Cô dùng sức, cho nên ít nhiều vẫn có thể cảm giác được đau đớn, Yến Hoài cũng không nhúc nhích, một bàn tay khác gác ở trên bụng nhỏ của cô, “Bụng còn đau không?”
Hòa Vi nói mơ hồ không rõ mà nhả ra mấy chữ.
Không đau.
Rốt cuộc uống thuốc điều trị vẫn khác, bắt đầu từ tháng trước, trong mấy ngày có hành kinh bụng cũng không còn đau như lúc trước.
Yến Hoài “Ừ.” một tiếng, lửa nóng ở nơi nào đó đang dần bình phục từng chút một, “Ngủ đi.”
Hòa Vi không nói nữa, hàm răng lại nghiến một cái.
Tuy rằng hôm nay cô không uống rượu, nhưng vẫn rất mất sức, lúc này lại nằm trong ngực Yến Hoài một cách thoải mái, cho nên nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Yến Hoài vất vả hơn rất nhiều so với cô.
Vốn dĩ anh đã bị Hòa Vi gọi lửa thức dậy, lúc này ôn hương nhuyễn ngọc nằm trong ngực, muốn ngủ cũng không dễ dàng.
Nhưng anh biết Hòa Vi ngủ trong lòng anh, thì chất lượng của giấc ngủ sẽ tốt hơn, cho nên mặc dù phải nhẫn nhịn, anh cũng vẫn ôm cô một đêm.
Hai giờ chiều ngày hôm sau, sau khi Hòa Vi rời khỏi phim trường, cô trực tiếp lái xe đến Hoa Ảnh.
Thời điểm bước vào văn phòng Yến Tình, Yến Tình đang nói chuyện điện thoại, gật đầu ý bảo cô tự mình ngồi xuống, sau đó tiếp tục trao đổi với đối phương.
Hòa Vi vô tình nghe người khác nói chuyện điện thoại, nhưng Yến Tình không muốn cô phải tránh đi, cô lại không được thể bịt hoàn toàn hai lỗ tai lại, cho nên hoặc nhiều hoặc ít cũng nghe được vài câu.
Hình như nói về cô, bởi vì cô nghe thấy Yến Tình nhắc tới K&G vài lần với đầu kia điện thoại.
Ước chừng qua ba bốn phút, Yến Tình mới tắt điện thoại, tùy tiện gác tay ở trên bàn, nói thẳng: “K&G gọi điện thoại tới.”
Hòa Vi gật đầu, “Vừa rồi không cẩn thận nghe được ạ.”
Còn không cẩn thận nghe được——
Yến Tình lúc này mới ngẩng đầu nhìn cô, tầm mắt dừng lại trên khóe miệng Hòa Vi tầm nửa giây: “Miệng cô…”
Nói xong cũng không đợi Hòa Vi trả lời, lại tự mình bỏ thêm một câu, “Tôi hiểu tôi hiểu.”
“…”
Thật ra thỉnh thoảng Yến Tình cũng sẽ nói giỡn, đặc biệt là sau khi biết quan hệ giữa Hòa Vi và Yến Hoài, cô đối xử với Hòa Vi dù nhiều dù ít thì vẫn có một chút khác biệt.
Trước kia cô chỉ là một người đại diện, hiện tại giống như còn nhiều hơn một thân phận đó là chị gái.
Nhưng mà hôm nay cô gọi Hòa Vi lại đây là có chính sự, lời vui đùa cũng chưa nói được mấy câu, lại nhanh chóng quay trở lại quỹ đạo vốn có: “Bởi vì tối hôm qua là lần đầu tiên họ gọi điện thoại cho tôi, cho nên tôi muốn biết trong bữa tiệc đêm qua, có phải cô đã gặp người của K&G hay không?”
Hòa Vi cẩn thận hồi tưởng một lần, sau đó lắc đầu.
Tối hôm qua trước khi bữa tiệc bắt đầu, Trình Diễm đã giới thiệu qua mọi người với cô, xác thật không hề xuất hiện nhân vật lớn như vậy.
Đáy mắt Yến Tình khó nén khỏi kinh ngạc, “Xác định không có?”
Sợ Hòa Vi không hiểu, cô ấy kiên nhẫn giải thích nói: “Lần này K&G muốn chọn một người phát ngôn là người Châu Á, thoạt nhìn thì có vẻ như là cố ý dành cho cô.”
Yến Tình đem nội dung vừa trao đổi trong điện thoại nói hết ra, “Hơn nữa lần này ngay cả thử vai cũng không cần thử, chỉ cần cô đồng ý tiếp nhận, bên kia có thể lập tức ký hợp đồng.”
Hòa Vi: “…”
Hạnh phúc tới quá nhanh tựa như gió lốc, khiến cô trở tay không kịp.
Yến Tình vẫn cảm thấy không đúng lắm, “Cô cẩn thận nghĩ lại, có phải bên đó có người thích cô hay không a?”
Hòa Vi vẫn lắc đầu, mới vừa lắc một cái, cô lại đột nhiên nhớ tới người của bất động sản Tiểu Khai ngày hôm qua, do dự vài giây, cô nói tên người nọ ra khỏi miệng.
Rõ ràng Yến Tình biết người này, vừa nghe đến tên này liền nhíu mày, “Ngày hôm qua anh ta làm gì cô?”
“Anh ta nói nếu em uống một chén rượu, anh ta sẽ cho em một cái quảng cáo.”
“Cô uống?
“…Yến Hoài uống thay em.”
Cuối cùng Yến Tình cũng hiểu.
Lần này K&D chọn người phát ngôn không phải hướng về phía Hòa Vi, mà là hướng về phía người em trai tâm tình bất định kia của cô.
Tuy rằng địa ốc Tiểu Khai không phải thái tử gia của K&G, nhưng lại là cháu trai duy nhất của chủ tịch K&G, nhà bọn họ neo người, chỉ có duy nhất một độc đinh, cho nên hầu hết các yêu cầu của anh ta mọi người đều cố gắng đáp ứng.
Trách không được ngay cả vị trí người phát ngôn cũng bỏ ra được.
Hòa Vi chỉ cần nghe cô nói như vậy, là có thể cảm giác được tầm quan trọng của việc này, cô nhẹ nhàng chớp mắt, không xác định nói: “Chị Tình, có phải em không nên nhận vị trí này hay không?”
Lấy danh tiếng hiện tại của cô,hoàn toàn không gánh nổi một thương hiệu lớn.
“Vì sao lại không nhận?” Yến Tình tỏ vẻ không sao cả mà nhún vai “Nhận thì khẳng định là muốn nhận, cơ hội tốt như vậy không có lý do gì lại từ chối, nếu được K&G lựa chọn, khẳng định sẽ có tác dụng tăng độ nổi tiếng của cô lên.”
“Nói cách khác không cần gắng sức, đây chính là thẻ bài nổi tiếng, nếu như cô tiếp nhận lời mời này, giá trị con người có thể trực tiếp tăng thêm vài lần.”
Yến Tình cảm thán nói: “Yến Hoài quả nhiên không phải một bình dấm chua đơn giản.”
“…”
Ha ha vừa ghen tuông một chút, liền dễ như trở bàn tay tặng cô một hợp đồng quảng cáo.
Yến Tình biết cô đang băn khoăn việc gì, đây giống như giai đoạn mà người mới nào cũng phải trải qua—— lo lắng danh tiếng của mình không xứng với cơ hội ngay trước mắt.
Nhưng có người trời sinh đã may mắn, huống chi, có thể danh tiếng có thể thay đổi nhanh chóng.
Yến Tình mở notebook ra nhìn, bởi vì sợ đầu óc hỗn loạn, cho nên từ trước đến nay cô đã có thói quen ghi nhớ tất cả, vừa rồi thời điểm gọi điện thoại, những thông tin quan trọng, mấu chốt đã được cô ghi vào giấy, cô nhìn mấy dòng chữ phía trên, nhắc lại từng điều khoản cho Hòa Vi: “Lần này người phát ngôn của K&G sẽ quay quảng cáo đồ thu đông, thời gian đại khái vào khoảng giữa tháng 10, tuy rằng thời gian còn chưa được xác định cụ thể, nhưng ít nhất cũng phải sau tháng 10.”
Yến Tình: “Hiện tại cách tháng 10 còn ba tháng nữa, trong ba tháng này, bộ phim thanh xuân của cô đã quay xong rồi, gameshow cũng ghi hình xong rồi, 《 Hoàng Nữ 》 cũng bắt đầu phát sóng… Không nói lập tức liền nhảy lên một tầng cao mới, nhưng ít nhất tên tuổi có thể được nhắc tới không ít.”
Hòa Vi thở dài một hơi, “Chị Tình, em nhận.”
“Thế này mới đúng.” Yến Tình cười một cái, “Cũng coi như là A Hoài uống rượu thay cô để đổi lấy.”
Hòa Vi: “…”
Hẳn là uống rượu thay cô để đổi lấy.
-
Ngày Hòa Vi ký hợp đồng cùng K&G, vừa vặn đúng ngày 《 Cuối cùng cũng chờ được em đến》 phát sóng tập đầu tiên.
7h30 phút tối ngày 7 tháng 7, Hòa Vi đúng giờ ngồi canh ở bên cạnh máy tính, hôm nay công chiếu tập đầu tiên, cô còn chuẩn bị một bịch bắp rang, mất gần một giờ, mới xem hết toàn bộ tập đầu tiên.
Thời điểm trên máy tính đang quảng cáo mấy cảnh đặc sắc trong bộ phim, đúng lúc Yến Hoài từ phòng tắm đi ra.
Vừa nhìn thoáng qua màn hình máy tính liền bắt gặp đúng cảnh Hòa Vi đang hôn môi vai nam số 2, người đàn ông đưa mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, sau đó tầm mắt xoay chuyển, dừng trên khóe miệng Hòa Vi, một lúc lâu cũng không dời đi.
Yến Hoài đột nhiên nghĩ tới hình ảnh nào đó mấy ngày hôm trước, ánh mắt anh u ám, thanh âm có chút nghẹn: “Bảo bối——”