Trí nhớ của Yến Hoài không kém như vậy, kỳ thật anh đối với Ôn Lăng có chút ấn tượng.
Rốt cuộc đặt ở trên người bất cứ một người đàn ông nào, thấy một người phụ nữ rất giống vợ mình, đều không thể thật sự một chút ấn tượng cũng không có.
Ôn Lăng và Hòa Vi giống thì có giống, nhưng mà chỗ giống nhau của hai người chỉ thể hiện ở hình dáng gương mặt, khi tách ra thì thấy giống, nhưng ghép lại với nhau lại hoàn toàn thay đổi.
Giọng nói không giống nhau, khí chất không giống nhau, ngay cả ánh mắt khi nhìn anh cũng không giống.
Tầm mắt Yến Hoài chỉ dừng lại trên gương mặt kia không đến một giây, sau đó lại thu hồi rơi trên người những vị khách quý, Ôn Lăng liền mở miệng tự giới thiệu: “Yến tổng… tôi là Ôn Lăng, là nghệ sĩ của Hoa Ảnh.”
Cô ta không nói mình là bạn gái của Yến Thần, bởi vì mấy ngày hôm trước, sau khi biết Yến Thần không thể tấn công được, Ôn Lăng đã sớm dừng lại để tránh tổn hại.
Rốt cuộc thì Yến Thần không thật lòng với cô, cho nên hai người cũng coi như tan rã trong vui vẻ, kết thúc rất sạch sẽ lưu loát.
Ôn Lăng và Hòa Vi giống nhau, thời điểm xuyên qua đều tự mang theo một hệ thống, nhưng mà hệ thống của cô ta so với hệ thống ngốc nghếch của Hòa Vi thì cấp bậc lại càng thấp, cho nên chuyện nhân vật như Yến Thần này không thể quyến rũ được đều là sau khi cô thất bại nhiều lần mới biết được.
Nhưng mà cũng may cô ta có gương mặt này của nguyên chủ, không có cách nào hạ gục Yến Thần, nhưng vẫn còn một người chất lượng tốt hơn đó là Yến Hoài.
Hai anh em nhà này đều yêu Hòa Vi sâu sắc, việc này đối với Ôn Lăng là một chuyện tốt.
Đàn ông sao, hoặc nhiều hoặc ít sẽ có lúc đầu óc nóng lên, chờ ngày nào đó Hòa Vi chọc cho Yến Hoài không vui, hoặc là chờ tới khi hai người không gặp mặt nhau, cơ hội của cô ta sẽ đến.
Ôn Lăng lên kế hoạch rất hoàn hảo, cho nên sau khi biết Yến Hoài nhận lời mời tới Paris, cô ta cũng đi theo tới đây.
Đây là một show diễn thời trang không quá lớn, minh tinh trong nước cùng người trong giới không ít, Ôn Lăng muốn một vị trí trong danh sách khách quý là chuyện quá đơn giản.
Hôm nay cô ta tới sớm, trước tiên xem hết danh sách khách quý một lần, không phát hiện tên Hòa Vi, trong nháy mắt cô ta lại càng có tự tin.
Mà vừa rồi Yến Hoài nghe điện thoại rõ ràng là của Hòa Vi, chính bởi vì biết đó là Hòa Vi, cho nên Ôn Lăng mới cố tình gọi tên anh, có thể khiến cho hai người trở nên mâu thuẫn thì càng tốt.
Dù sao cô ta cũng có hai ngày, thời gian vừa đủ.
Rốt cuộc thì đó chỉ là một nhân vật cần tấn công, Ôn Lăng vẫn cảm thấy tự tin, lúc này thấy sắc mặt Yến Hoài lạnh nhạt, cô ta cũng không bị giảm mất tính tích cực, ngược lại cong mắt cười mà bỏ thêm một câu: “Yến tổng, chúng ta đã gặp qua, anh không có ấn tượng sao?”
Yến Hoài dừng lại, nghiêng đầu liếc mắt nhìn cô ta một cái, “Bạn gái Yến Thần?”
Thực tốt.
Ý cười của Ôn Lăng càng sâu, cô ta nhớ rõ lúc trước hệ thống có nói Hòa Vi là bạn gái cũ của Yến Thần, hai người mới vừa chia tay không bao lâu thì Yến Hoài và Hòa Vi liền ở bên nhau.
Nói không chừng người này chính là thích người phụ nữ của em trai mình, đáy mắt Ôn Lăng vì kích động mà lóe sáng, vội vàng giải thích nói, “Là… nhưng mà chúng tôi đã chia tay.”
Khóe miệng Yến Hoài hơi cong lên khiến người ta rất khó nhận ra, “Sau đó?”
Dừng nửa giây, anh giống như không có hứng thú nghe Ôn Lăng trả lời, lại nói tiếp một câu: “Tôi đối với người phụ nữ của anh ta không có hứng thú.”
Ôn Lăng: “?”
Chẳng lẽ lúc trước Hòa Vi không phải người phụ nữ của Yến Thần sao?
Căn bản không đợi cô ta xác minh xem Yến Hoài đang nói dối hay là hệ thống xảy ra vấn đề, Yến Hoài đã xoay người, cũng không quay đầu lại mà trở về bàn dành cho khách quý giữa sân khấu.
Ôn Lăng nhanh chóng hỏi hệ thống: “Ngươi xác định Hòa Vi là bạn gái cũ của Yến Thần sao?”
Hệ thống này càng nói lắp hơn hai chữ “Xác định.” mà nói tới nói lui, ước chừng phải bảy tám giây mới nói xong.
Ôn Lăng: “…”
Mẹ nó, rốt cuộc thì hệ thống này có tác dụng gì.
-
Kỳ thật Hòa Vi rất tin tưởng Yến Hoài.
Nhưng mà cô không tin được Ôn Lăng, biết cô ta bám theo tới Paris, liền đoán được chắc chắn cô ta chuẩn bị xuống tay với Yến Hoài.
Ôn Lăng và cô đều là người xuyên vào trong sách, chắc hẳn cũng biết trước cốt truyện, nói không chừng cấp bậc hệ thống của cô ta còn cao hơn hệ thống ngốc nghếch của cô, muốn dùng thủ đoạn lại càng dễ dàng hơn.
Sau khi hỏi hệ thống, nó ấp úng, rõ ràng nó đang nghe theo chỉ thị của chủ hệ thống, nên có nhiều việc nó không được nói cho cô biết.
Hòa Vi đã hoàn toàn hết hy vọng, mí mắt cô nhảy không ngừng, hôm nay khi chụp quảng cáo trạng thái có chút không được tốt, thời điểm đặt son môi màu nhạt lên môi của bạn diễn, còn thiếu chút nữa là đưa lên mũi anh ta.
Cũng may buổi tối nhà sản xuất và đạo diễn phải tham dự một bữa tiệc, vì vậy nhiệm vụ quay chụp ngày hôm nay không quá nặng nề, hơn 5 giờ chiều đã kết thúc.
Hòa Vi vừa muốn đi tẩy trang, đã bị nhà sản xuất gọi lại, “Vi Vi, buổi tối có thời gian không?”
Nhà sản xuất là người đàn ông trung niên ngoài 40 tuổi, có một cô con gái gần bằng tuổi Hòa Vi đang theo học tại Trung Quốc, có thể là bởi vì cô không khác con gái ông là mấy, cho nên trong khoảng thời gian hợp tác này vẫn luôn giúp đỡ cô, khi hướng dẫn chỉ bảo cô thì ông luôn kiên nhẫn hơn so với những người khác, thỉnh thoảng cũng sẽ hỏi cô về văn hóa tập tục của người Trung Quốc.
Tuy rằng cả quốc tịch và ngôn ngữ đều bất đồng, nhưng hai người nói chuyện với nhau lại ngoài ý muốn rất hài hòa.
Hòa Vi rất thành thật mà gật đầu.
Nhà sản xuất vỗ bả vai cô cười nói, “Đêm nay cùng đi ăn một bữa cơm chứ?”
Ông vừa nói vừa giơ tay chỉ mấy người còn đang bận việc ở phim trường, “Có một vài người là người quen đã từng hợp tác, có mấy người là bạn của tôi, còn có hai bản kế hoạch quảng cáo cho Trung Quốc, thuận tiện tôi sẽ giới thiệu mấy người bọn họ cho cô.”
Nhà sản xuất chỉ mấy người quen có cả nam và nữ, mặc dù thời gian hợp tác không được tính là quá dài, nhưng mối quan hệ vẫn rất ổn, ở chung với bọn họ cô còn cảm thấy hòa hợp hơn nhiều so với mấy vị khách mời trong chương trình truyền hình thực tế trước kia, Hòa Vi suy nghĩ vài giây, sau đó gật đầu đáp ứng.
Không có cách nào cự tuyệt, những trường hợp như thế này là chuyện bình thường trong giới giải trí.
Nhà sản xuất cho cô một động tác, lại nói cho cô thời gian cùng địa điểm, sau đó nhanh chóng bận bịu với công việc của chính mình.
Địa điểm ăn uống nằm ngay gần khách sạn mà Hòa Vi đang ở, băng qua đường cái là có thể đến.
Thời gian là 8 giờ tối.
Hòa Vi về khách sạn trước một chuyến, thay quần áo, sau đó tô lại son môi một lần nữa, cuối cùng mới thoa một lớp son dưỡng lên bên trên, lúc này cô mới cảm giác thoải mái hơn không ít.
7 giờ rưỡi, Hòa Vi xuất phát từ khách sạn, đi thẳng đến nơi đã hẹn trước.
Thời điểm cô tới nơi, trong phòng bao đã có tốp năm tốp ba người đang ngồi rồi, đây đều là những người Hòa Vi có quen biết, sau khi chào hỏi từng người xong, cô tìm một vị trí dựa vào tường khó nhìn thấy và ngồi xuống.
Mấy người trên bàn cơm đã nói chuyện rôm rả, Hòa Vi nghe không hiểu ngôn ngữ của bọn họ, phiên dịch lại không có ở đây, cho nên cô cũng dứt khoát yên lặng, không tham dự vào câu chuyện của bọn họ.
Cách thời gian bữa tiệc chính thức bắt đầu còn chưa tới hai mươi tới phút nữa, Hòa Vi lấy di động ra nhắn tin cho Yến Hoài: 【 Kết thúc chưa? 】
Sau khi gửi tin nhắn qua, Hòa Vi một bên chờ anh trả lời, một bên mở Weibo ra xem.
Có thể là do hôm nay là sinh nhật cô, vì thế lượt like của bức ảnh cô đăng tối hôm qua cao chưa từng thấy, ngay lập tức sẽ đột phá con số trăm vạn.
Vừa vlick mở bình luận liền thấy, mấy diễn viên đã từng hợp tác với cô đều bình luận chúc cô sinh nhật vui vẻ, Hòa Vi tranh thủ giây phút rảnh rỗi này, đi trả lời bình luận của những người mà cô quen biết.
Xác định không bỏ sót ai, cô mới đỏ mắt rà soát Weibo.
Quả nhiên chủ đề ngày sinh nhật của cô đã xuất hiện, không biết liệu nó có đi lên theo thời gian hay không, nhưng hiện tại vị trí của nó không quá cao, Hòa Vi cũng không tiếp tục để ý, mà kéo lên trên, sau đó thấy được tin tức Tô Mộc và một người phụ nữ thần bí cùng vào khách sạn.
Sở dĩ gọi là người phụ nữ thần bí, bởi vì diện mạo và thông tin cá nhân một chút cũng không rõ.
Mặt Tô Mộc còn có chút rõ ràng, tuy rằng tư thế của hai người không quá thân mật, nhưng chắc chắn nó vượt qua hành vi của những người bạn bình thường.
Vừa click mở bình luận liền thấy, quả nhiên các bạn gái của Tô Mộc đã nổ tung.
Vốn dĩ Hòa Vi cảm thấy không có gì, bất cứ một minh tinh nào bị chụp ảnh thân mật với người khác phái, đoán chừng fans hâm mộ của họ đều rối tinh rối mù lên, chẳng qua Tô Mộc lại đặc biệt lợi hại——
【 Có búa lấy búa, Bạn có thể nhìn ra cái gì từ bức ảnh này? 】
Hòa Vi: “…”
Cái này còn chưa được tính là búa sao?
Tiếp tục xem xuống dưới, không ngờ loại tin tức này cũng có người kéo cô xuống nước.
@ Tô Mộc tiểu áo bông: 【 Mong rằng các ngôi sao nữ hãy tự soi gương đi, có thời gian thì mài giũa một chút về kỹ thuật diễn không được sao, sao lúc nào cũng phải lôi kéo những người khác để lăng xê, ha hả, nhưng đừng học nữ diễn viên nào đó, chỉ đóng một bộ phim liền cho rằng mình đã chiếu sáng nửa bầu trời, nhân vật chính còn chưa nói gì đã vội vàng làm sáng tỏ. 】
Người này ám chỉ đại khái lần trước cô đăng Weibo “Không phải tôi nha, đừng có nói bừa nha.”
Hòa Vi cảm thấy, loại fan não tàn này không chỉ có không có đầu óc, mà đôi mắt cũng không sử dụng được, lúc trước bài báo kia rõ ràng chỉ đích danh cô, cảm xúc của người hâm mộ không giống mấy người này, chỉ có truyền thông và cộng đồng mạng là nghi kỵ lung tung, không thấy cô làm sáng tỏ là lại nháo nhào lên.
Đây là cái logic ma quỷ gì.
Hòa Vi còn muốn một hai phải làm cho bọn họ tức chết, vừa định khoác áo bào ra trận, Yến Hoài liền gửi tin nhắn lại đây: 【 Đi ăn với mấy người bạn. 】
Yến Hoài: 【 Trở lại khách sạn chưa? 】
Hòa Vi: 【 Nhà sản xuất mời mọi người đi ăn cơm, đoán chừng phải tối muộn mới trở về. 】
Yến Hoài: 【 Ở đâu? 】
Hòa Vi gửi một cái định vị qua.
Không tới nửa phút, Yến Hoài lại trả lời: 【 Đừng uống rượu, khi nào kết thúc gọi điện thoại cho anh. 】
Hòa Vi ngoan ngoãn đáp ứng “Vâng.”, còn không có thời gian để nói đến việc khác, những người khác đã lục tục vào phòng.
Nhân số trong phòng bao tăng lên, bầu không khí cũng tăng lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, Hòa Vi đứng dậy theo những người đến trước, sau khi chào hỏi xong mới lại ngồi xuống lần nữa.
Ở đây rốt cuộc chỉ có hai người Trung Quốc, phiên dịch cũng tới rồi, cho nên Hòa Vi ngẫu nhiên còn có thể nói mấy câu.
Nhà sản xuất ở trên bàn cơm cũng rất chiếu cố cô, nếu có thể giúp cô đẩy rượu liền đẩy, đẩy không được cũng không bắt cô phải uống hết.
Rốt cuộc Hòa Vi đã đáp ứng Yến Hoài sẽ không uống rượu, cho nên mỗi lần nâng ly rượu lên, cô chỉ nhấp một ngụm rất nhỏ.
Những người đàn ông đang ngồi đây đều là người đứng đắn, không hề có loại yêu cầu uống rượu trợ hứng, hơn nữa nhìn tuổi của cô gái nhỏ này cũng không lớn, cho nên đều không quá để ý.
Nửa bữa cơm trôi qua, Hòa Vi uống nước nhiều hơn uống rượu.
Mới hơn 9 giờ, Hòa Vi bởi vì lượng nước vào cơ thể quá lớn, nên lần thứ hai đi toilet.
Nhà hàng này thường xuyên tiếp đãi đạo diễn minh tinh, đặc biệt tầng cao nhất, gần như có thể treo một tấm biển “Giới giải trí.” ở trong thang máy.
Trên đường Hòa Vi đi toilet, còn gặp phải một người mẫu Pháp rất nổi tiếng.
Tên người nước ngoài tương tự nhau, hơn nữa rất khó nhớ, nên thật ra cô không nhớ rõ lắm người nọ gọi là gì, chỉ cảm thấy rất quen mắt, còn đang do dự có nên xin chữ ký hay không, thì người nọ đã đẩy cánh cửa của một phòng khác và bước vào.
Hòa Vi chỉ có thể từ bỏ, tiếp tục đi về hướng toilet.
Toilet ở cuối hành lang, Hòa Vi dựa vào phía tây của phòng bao để đi tới.
Có thể là bên này không có nhiều phòng bao, cho nên toilet cũng không có mấy người, Hòa Vi mất vài phút để giải quyết xong, sau đó bước ra ngoài, ở khu vực công cộng, ngắm mình trong gương.
Màu mắt hơi bay một chút, màu sắc trên môi cũng có chút không đều, Hòa Vi dứt khoát từ trong túi lấy ra khăn ướt và đồ trang điểm, tinh tế lau sạch khóe mắt cùng son môi.
Xong hết toàn bộ đã là hai phút sau, Hòa Vi ném khăn ướt vào trong thùng rác, hơi cúi đầu kéo khóa túi xách lại, bên cạnh đột nhiên có thêm một người.
Bởi vì tầm mắt đang nhìn xuống phía dưới, cho nên Hòa Vi liếc mắt một cái liền nhìn thấy đôi giày cao gót màu đỏ tươi của người phụ nữ, lại hướng lên trên, là mắt cá chân cùng cẳng chân mảnh khảnh trắng nõn.
Hẳn là một người phụ nữ rất xinh đẹp.
Hòa Vi nâng tầm mắt lên, sau đó khi nhìn thấy gương mặt của cô ta, cô cực kỳ muốn thu hồi suy nghĩ trước đó một giây.
Ôn Lăng hướng cô cười cười, “Không ngờ cô cũng tới?”
Trong giọng nói của cô ta toát ra nửa phần thất vọng, còn có nửa phần trào phúng, “Là sợ chồng mình bị người khác cướp đi sao?”
Hòa Vi mở vòi nước rửa sạch tay, nhẹ “Hừ.” một tiếng xem như đáp lại, không tính toán nhiều lời.
“Vừa rồi tôi và Yến tổng mới nhắc đến cô đấy.”
Mí mắt Hòa Vi nhẹ nâng, đối diện với ánh mắt của Ôn Lăng từ trong gương.
Ôn Lăng giơ tay chỉ chỉ chính mình, tỏ vẻ không sao cả mà cười nói, “Lại nói tiếp, gương mặt này của tôi và cô thật đúng là giống nhau.”
Hòa Vi khóa vòi nước, cô cũng cười, “Cô muốn nói cái gì?”
“Tôi cũng không muốn cùng cô vòng quanh.” Ôn Lăng thu lại biểu tình lúc vừa rồi, hướng Hòa Vi bên này thầm thì, “Chắc hẳn cô cũng biết tôi không phải là Ôn Lăng trước kia đúng không?”
Hòa Vi không lên tiếng, rút vài tờ giấy ra lau tay.
Ôn Lăng: “Nếu ở thế giới này tôi thành công quyến rũ được một người, lập tức có thể đến thế giới tiếp theo.”
Hòa Vi vo giấy xoa thành một nắm.
“Vốn là muốn quyến rũ Yến Thần.” Ôn Lăng thở dài, “Kết quả còn chưa được một nửa, hệ thống nói cho tôi anh ta không thể hạ gục được, cho nên——”
Cô ta đè thấp thanh âm, “Tôi đã dời mục tiêu.”
Hòa Vi biết rõ còn cố hỏi: “Chuyển dời đến trên người ai?”
Ôn Lăng nhún vai, “Yến Hoài.”
Đáp án này nằm trong dự kiến, biểu tình trên mặt Hòa Vi không có nửa phần dao động.
Ôn Lăng nhìn thẳng vào đôi mắt cô “Hệ thống nói anh ta là đối tượng có thể quyến rũ, nếu như vậy, Hòa Vi… Vậy chỉ có thể thực xin lỗi cô.”
Mấy chữ “Thực xin lỗi.” này của cô ta rất không có thành ý.
Hòa Vi yên tĩnh vài giây, đột nhiên quay đầu nhìn cô ta, “Cô cũng không thể bị ngược phải không?”
Ôn Lăng nhướng mày, không đáp.
Hòa Vi coi như đấy là cam chịu, tiếp tục nói: “Nếu không cô cứ thử xem là cô hạ gục được Yến Hoài nhanh hơn, hay là tôi ngược cô nhanh hơn?”
Ngón tay cô gõ nhẹ lên túi xách, “Cô và Yến Hoài cứ ăn cơm với nhau đi, đêm nay có thể thử xem.”
Giọng nói vừa rơi xuống, Hòa Vi cũng không thèm nhìn sắc mặt Ôn Lăng, trước một bước rời khỏi toilet.
Kỳ thật khoảng cách từ toilet đến phòng bao không tính là xa, Hòa Vi sau khi vào trong phòng liền ngồi xuống, sau đó nhắn tin cho Yến Hoài: 【 Có phải anh và Ôn Lăng ăn cơm với nhau hay không? 】
Qua vài giây, Yến Hoài trả lời: 【 Ừ. 】
Ngay sau đó tin nhắn tiếp theo liền đến: 【 Làm sao vậy? 】
Hòa Vi không nói, chỉ là muốn sắp xếp ngôn ngữ, cô sắp xếp mất vài phút, mấy lần cứ gõ chữ trên khung chat sau đó lại xóa đi, xóa xong lại gõ lại, cuối cùng vẫn chưa nghĩ ra nên nói cái gì.
Mà cùng thời gian đó, Ôn Lăng đã về tới phòng bao bên cạnh.
Cô ta trang điểm lại một lần nữa, cả khuôn mặt thoạt nhìn vừa tinh xảo lại quyến rũ, phòng bao lục tục có người rời đi, Ôn Lăng thấy chỗ ngồi bên người Yến Hoài trống không, cho dù rất nóng vội, nhưng cô ta vẫn cố ra vẻ rụt rè mà ngồi cạnh, “Yến tổng, tôi kính anh một ly.”