Nương Nương Nàng Không Muốn Cung Đấu

Chương 168: Không thích hợp



Nhưng Vãn Đông cảm thấy Võ An Hầu lão phu nhân làm như vậy cũng chỉ có thể tạm thời bảo vệ Ôn Vũ Vi thôi, nếu bà qua đời thì cuối cùng hôn sự của Ôn Vũ Vi vẫn do Võ An Hầu phu nhân làm chủ. Trừ khi trước lúc lâm chung lão phu nhân có thể quyết định xong hôn sự của Ôn Vũ Vi, tốt nhất là gả luôn đại tiểu thư ra ngoài, nếu không cũng chẳng có ích gì.

Khương Mạn nghe lời của Vãn Đông, hỏi: "Vậy ngươi để chân dung của Ôn đại tiểu thư vào đây, là vì cảm thấy nàng ấy thích hợp với đại ca ta sao?"

Vãn Đông gật đầu, nói: "Nô tì biết được Ôn đại tiểu thư có tài cưỡi ngựa bắn cung rất giỏi, cầm kì thi họa cũng tinh thông hết cả. Tính tình tuy không quá mềm mỏng, nhưng lại thông minh lương thiện, có ân báo ân. Quan trọng hơn là hội săn mùa thu năm ngoái chủ tử đã giúp Ôn đại tiểu thư một lần, nếu lần này chủ tử lại giúp người ta giải quyết khốn cảnh trước mắt, vậy chắc chắn Ôn đại tiểu thư sẽ vô cùng cảm kích người."

Nói như vậy thì sau này nếu Ôn Vũ Vi gả cho Tuyên Bình Hầu, nàng ta sẽ đứng về phía chủ tử vô điều kiện, về sau sẽ không có chuyện Tuyên Bình Hầu vì người bên gối mà nảy sinh mâu thuẫn với chủ tử và Nhị Hoàng tử.

Khương Mạn trầm ngâm, chớp chớp mắt, nói: "Vậy để ta xin thái hậu nương nương mời Ôn tiểu thư vào cung gặp mặt một lần đi."

Khương Mạn hiểu ý của Vãn Đông, chỉ là thật ra nàng cũng không mong chuyện này, nàng chỉ là cảm thấy tình cảnh của Ôn Vũ Vi có chút giống với nàng và Khương Phù năm đó, thậm chí còn thảm hơn, bởi thủ đoạn của Võ An Hầu phu nhân cao thâm hơn Viên thị nhiều, nếu Ôn Vũ Vi xứng đáng thì nàng cũng có thể giúp một phen.

Về phần rốt cuộc Ôn Vũ Vi và Khương Lãng có đến với nhau không thì nàng còn phải suy nghĩ nhiều hơn.

"Trừ Ôn Vũ Vi ra còn ai thích hợp không?" Khương Mạn hỏi.

Vãn Đông lấy ba bức họa khác ra, nói: "Trừ Ôn đại tiểu thư, còn có cháu gái của Xương Bình Hầu, cháu gái của An Quốc công và nhị tiểu thư nhà Binh bộ Thượng thư mới nhậm chức Lý đại nhân."

Xương Bình Hầu phủ là nhà mẹ đẻ của thái hậu nương nương, bây giờ Khương Mạn đang qua lại khá thân thiết với thái hậu, đương nhiên cũng được tính là thân cận với phủ Xương Bình Hầu, nếu Khương Lãng cưới cháu gái của Xương Bình Hầu thì quan hệ giữa hai bên đã thân càng thêm thân.

Về phần An Quốc công và Lý đại nhân mới nhậm chức Binh bộ Thượng thư, trước mắt hai người này đều đang là đại thần được Vĩnh An đế trọng dụng.

Khương Mạn nhìn ba bức chân dung Vãn Đông đưa, trầm mặc hồi lâu.

Những người Vãn Đông đề cử đều xuất phát từ góc độ lợi ích, chọn những người có lợi nhất cho nàng và Nhị Hoàng tử, nhưng Khương Mạn thật sự không có suy nghĩ mượn hôn sự của Khương Lãng để tính toán này kia.

Không nói Khương Mạn không muốn để Nhị Hoàng tử tranh vị trí kia, nếu sau này Nhị Hoàng tử lớn muốn tranh thì cũng là chuyện sau này, bây giờ Vĩnh An đế long thể khang kiện, lúc này mưu tính những chuyện này cũng chỉ làm Vĩnh An đế không vui thôi.

Hơn nữa Khương Lãng là võ tướng, võ tướng vốn khiến quân vương dễ dàng nảy sinh những nghi ngờ không đáng có, nếu Khương Lãng lại kết thân với những trọng thần, thì cho dù bây giờ Vĩnh An đế không mang tâm nghi kỵ, về sau sớm muộn cũng sẽ không tín nhiệm Khương Lãng nữa.

Nói đi nói lại, trước mắt nàng đang là phi tần được sủng ái nhất lục cung, Nhị Hoàng tử cũng được Hoàng thượng yêu thương hơn Đại Hoàng tử, còn Khương Lãng lại là trọng thần được Vĩnh An đế trọng dụng, nếu sau này Nhị Hoàng tử lớn lên không hứng thú với vị trí kia thì không sao, nhưng nếu nó thật sự muốn thì bọn họ cũng chỉ cần cẩn thận những bước đi hiện tại, lúc đó vị trí kia sẽ dễ về tay hơn là bắt đầu trù tính từ hiện tại.

Cho nên ba người Vãn Đông đề cử không thích hợp, đương nhiên nếu Khương Lãng thích thì lại là chuyện khác.

"Còn ai không?" Khương Mạn nói: "Có ai gia thế bình thường nhưng ưu tú không?

Vãn Đông lắc đầu, những người bọn họ tìm hiểu đều là những quý nữ nhà cao cửa rộng.

Khương Mạn nhức đầu, nói như vậy trước mắt trong những người này thì người thích hợp nhất là Ôn Vũ Vi. Tuy Ôn Vũ Vi là trưởng nữ của Võ An Hầu phủ, nhưng bản thân lại không được Võ An Hầu yêu thương, cũng không có huynh đệ cùng mẹ, Võ An Hầu phủ bây giờ cũng bắt đầu suy tàn, chức quan hiện tại Võ An Hầu nắm giữ không có thực quyền gì, chỉ là một quan viên nhàn tản mà thôi.

"Vậy trước tiên cứ gặp Ôn Vũ Vi thử xem, các ngươi cũng đi hỏi thăm thêm xem có ai ưu tú mà gia thế bình thường không." Khương Mạn nói.

Vãn Đông hơi chần chừ, nhưng vẫn đáp lời, tuy nàng không rõ vì sao chủ tử phải làm như vậy, nhưng nàng biết nếu chủ tử đã quyết định thì nàng chỉ cần nghe theo là được.

Khương Mạn dùng bữa trưa xong liền đi Từ Ninh Cung.

Sau khi thỉnh an thái hậu xong, Khương Mạn trực tiếp nói lý do mình tới đây.

Thái hậu nghe Khương Mạn muốn gặp trưởng nữ của Võ An Hầu, cũng không hỏi Khương Mạn mắn gặp Ôn Vũ Vi làm gì mà trực tiếp truyền lệnh xuống, còn sai người xuất cung truyền ý chỉ của bà ngay, lệnh Ôn Vũ Vi ngày mai tiến cung.

Võ An Hầu phủ đột nhiên nhận được tin thái hậu muốn Ôn Vũ Vi tiến cung thì mọi người đều có nghi hoặc như nhau, nữ quyến nhà họ đã nhiều năm không được triệu vào cung riêng, vì sao đột nhiên thái hậu lại muốn triệu Ôn Vũ Vi chứ?

Võ An Hầu nhìn trưởng nữ của mình đứng trước sóng gió cũng không run sợ, nhíu mày nói: "Con có biết vì sao thái hậu triệu con vào cung không?"

Ôn Vũ Vi cúi đầu cụp mắt, nói: "Con không biết."

Võ An Hầu nhìn bộ dạng của Ôn Vũ Vi, đột nhiên thấy tức giận, đứa con này của hắn ngoài mặt thì cung kính, nhưng kỳ thật chẳng thèm để hắn vào mắt.

"Mày......" Võ An Hầu vừa định răn dạy Ôn Vũ Vi vài câu thì Võ An Hầu phi nhân ngăn lại, "Hầu gia, ngày mai đại tiểu thư còn phải tiến cung đấy."

Võ An Hầu nghe vậy, hắn nghiêm mặt phất tay, nói với Ôn Vũ Vi: "Còn ngẩn người ở đây làm cái gì? Không mau đi sửa soạn để mai tiến cung đi!!"

"Vậy con xin lui xuống trước." Ôn Vũ Vi đáp một tiếng rồi ra khỏi nhà chính.

Trở lại Thấm Tuyết viện nơi Võ An Hầu lão phu nhân ở, lão phu nhân vội lôi kéo tay Ôn Vũ Vi, quan tâm hỏi: "Trong chỉ nói gì thế? Sao còn phải gọi con đi tiếp chỉ?"

Kỳ thật Võ An Hầu lão phu nhân là cáo mệnh phu nhân, theo lý bà cũng phải ra tiếp chỉ, nhưng trước đó Khương Mạn đã nhắc tới với thái hậu, lúc tuyên chỉ không cần lão phu nhân ra tiếp, cũng bớt ảnh hưởng đến sức khỏe của lão phu nhân.

Ôn Vũ Vi ngồi lên chiếc ghế bên cạnh Võ An Hầu lão phu nhân, nói: "Tổ mẫu yên tâm, không phải chuyện gì xấu, là thái hậu gọi cháu ngày mai tiến cung."

Võ An Hầu lão phu nhân nghe vậy lại lo lắng: "Sao tự dưng thái hậu nương nương lại triệu con tiến cung? Sẽ không phải là nữ nhân kia lại đâm sau lưng con đấy chứ?"

Ôn Vũ Vi an ủi lão phu nhân, nói: "Cháu thấy lúc nghe chỉ bà ta cũng kinh ngạc lắm, hẳn là không phải do bà ta, hơn nữa bà ta cũng không có năng lực ấy." Thái hậu nương nương cũng không phải người mà kế mẫu "tốt" của nàng có thể chạm tới.