Khi còn bé Điền Miêu Miêu một lòng muốn làm đặc công không tình cảm nên lúc tất cả các bạn trong lớp đều thầm mến lớp trưởng hoặc lớp phó bằng tuổi thì cô đã hết lòng học võ với sư phụ Giang.
Sau này lớn lên một chút mới biết không thể làm đặc công nhưng đồng thời cô cũng có áp lực phải học cao lên nên lúc đó chỉ một lòng muốn học đại học mình muốn, nhìn các bạn nam cùng lớp nhiều hơn cũng khiến cô cảm thấy lãng phí thời gian.
Sau đó cô thi đậu đại học thành công rồi bắt đầu... nghiện game.
Nói tóm lại, cô hoàn toàn tránh được tất cả những giai đoạn có thể khiến người ta rung động.
Không ngờ bây giờ già đầu rồi đi bán đồ nướng ở cửa Bắc chợ đêm lại rơi vào tay một người bán cơm chiên. 🙂
Cô cảm thấy chuyện này không thể trách mình mà phải trách Lăng Sấm đẹp trai quá.
Để giảm bớt cảm giác đắm chìm trong tình yêu, cô đã chuẩn bị đăng nhập vào trò chơi sau một thời gian dài vắng bóng.
Thời gian chơi game của cô giảm đi đáng kể sau khi bắt đầu đi làm, tới lúc mở quầy hàng ở cửa bắc chợ đêm thì ngày nào cũng mệt mỏi đến mức muốn lăn ra ngủ nên không còn sức để chơi game.
Không ngờ vừa cầm điện thoại lên đã nhận được tin nhắn của Tần Ngạn: "Nghe nói hôm nay Đinh Dao chạy tới cửa Bắc chợ đêm tìm Lăng Sấm rồi hả bà chủ Điền?"
Điền Miêu Miêu nhìn thời gian, đã mười hai giờ rưỡi rồi mà luật sư Tần còn đang lên mạng: "Đã muộn vậy rồi mà luật sư Tần còn tăng ca à?"
Tần Ngạn: "..."
Rõ ràng là anh đến để hóng chuyện nhưng lại bị người ta đâm một nhát xuyên tim.
Tần Ngạn: Chẳng phải cô vẫn chưa ngủ sao, cũng vậy thôi
Tần Ngạn: Trở lại chuyện chính, tôi thấy có người nói chuyện của Đinh Dao với Lăng Sấm trong nhóm bạn học, chắc cô không biết Đinh Dao là hoa khôi khoa bọn tôi, lúc đại học toàn bị đồn là một đôi với Lăng Sấm.
Điền Miêu Miêu:...Luật sư Tần nhiều chuyện ghê.
Tần Ngạn: "..."
Điền Miêu Miêu: Nhưng anh cứ hỏi thẳng Lăng Sấm về chuyện cô ấy với Lăng Sấm chẳng phải sẽ nhanh hơn sao?
Tần Ngạn:...Tôi đến hỏi cô vì Lăng Sấm không nói gì cả.
Thuận tiện nói cho cô biết chuyện Đinh Dao và Lăng Sấm bị đồn là một cặp.
Điền Miêu Miêu: À, anh ấy đã không muốn nói thì tôi cũng không nên nói gì.
Tần Ngạn: "..."
Nếu tất cả mọi người trên thế giới đều giác ngộ như bà chủ Điền thì cả thế giới sẽ mất đi niềm vui buôn chuyện mất!
Điền Miêu Miêu: Muộn rồi, tôi đi ngủ đây, luật sư Tần tiếp tục tăng ca đi.
Tần Ngạn:... [Mỉm cười]
Quả nhiên người Lăng Sấm thích cũng đáng ghét y như Lăng Sấm. 🙂
Điền Miêu Miêu nói đi ngủ nhưng còn chưa đóng giao diện tin nhắn với Tần Ngạn. Cô nhìn câu nói "bị đồn là một đôi với Lăng Sấm" của anh ấy rồi nhớ lại cô gái mình đã nhìn thấy trước xe đồ ăn Lăng Sấm vào hôm nay.
Cô ấy có ngoại hình ưa nhìn, tính tình tốt, trai xinh gái đẹp như này bị đồn là một cặp cũng là chuyện bình thường, không phải giờ cô và Lăng Sấm cũng vậy sao?
... Từ từ, cô đang nghĩ gì vậy?
Điền Miêu Miêu đỏ mặt, khóa màn hình rồi ném điện thoại sang một bên.
Đêm đó cô lại mơ mình với Lăng Sấm yêu nhau, hai người còn đi chơi ở công viên giải trí nữa. Sáng hôm sau tỉnh dậy Điền Miêu Miêu đã suy nghĩ sâu sắc hơn về bản thân mình so với ngày hôm trước.
Chắc gần đây cô kiếm tiền không được tích cực nên mới luôn nghĩ tới chuyện hẹn hò đàn ông.
Vậy nên hôm nay cô đã lấy thêm ít thịt và đồ ăn, dự định bán đến mười hai giờ mới nghỉ.
Advertisement
Điền Đậu Đậu sụp đổ khi thấy cô như vậy: "Hôm nay là thứ hai mà chị chuẩn bị nhiều món như vậy làm gì?"
Điền Miêu Miêu chính trực nghiêm nghị nói: "Hôm qua đóng quầy sớm nên hôm nay phải bù đắp lại đúng không?"
Điền Đậu Đậu: "..."
Chị gái cậu quả là tư bản đạt chuẩn!
Điền Miêu Miêu lái chiếc xe đồ ăn nhỏ màu hồng đỗ ở chỗ cũ đúng sáu giờ tối. Lăng Sấm ở bên cạnh còn chưa tới mà Giang Thận ở đối diện đã bày quầy rồi, trông thấy Điền Miêu Miêu tới, Giang Thận bỏ một ít buffet vào túi rồi đi đến xe đồ ăn của Điền Miêu Miêu: "Miêu Miêu, tôi có kho mấy món mới, cô nếm thử giúp tôi đi."
Điền Miêu Miêu nhìn buffet trong tay anh, giọng nói chứa đầy sự ngạc nhiên: "Nhanh như vậy đã tung ra món ăn mới?"
"Ừm, mấy món trước bán rất chạy, có khách nói muốn ăn món khác nên tôi thử làm thêm mấy món nữa." Giang Thận đưa buffet trong tay cho cô: "Còn phải nhờ mọi người đóng góp ý kiến giúp nữa."
Điền Đậu Đậu xuống xe đồ ăn, nhìn Giang Thận rồi nói: "Với tay nghề của anh Giang thì không cần ý kiến của bọn em đâu!"
Gian hàng của Giang Thận ở ngay đối diện với họ nên có thể thấy được buffet anh bán đắt hàng như thế nào, giờ ba quầy hàng nổi tiếng nhất ở cửa Bắc chợ đêm chính là cơm chiên của anh Sấm, quầy đồ nướng của họ và quầy buffet của Giang Thận.
Nghe cậu nói như vậy, Giang Thận cười nói: "Đồ kho khác nhau cũng ướp khác nhau, mọi người cứ nếm thử trước đã."
"Vậy thì em không khách sáo nữa." Điền Đậu Đậu thích ăn món này, bình thường cậu sẽ lấy tiền của mình đến quầy hàng của Giang Thận mua một ít để thỏa mãn cơn thèm, hôm nay Giang Thận mời họ dùng thử sản phẩm mới nên cậu rất tích cực. Cậu lấy buffet trong tay Điền Miêu Miêu, trở lại xe gọi Chúc Tinh: "Anh Giang làm ít món mới nhờ chúng ta nếm thử."
Chúc Tinh vừa nghe thấy hai từ "Anh Giang" đã lập tức cảnh giác. Tuy cô công nhận tay nghề của Giang Thận nhưng Giang Thận tuyệt đối không được phá CP Lăng Đan Miêu Dược của cô!
Cô không thử buffet Giang Thận đưa mà hướng mắt ra nhìn hai người đứng bên ngoài. Giang Thận đưa buffet xong không rời đi ngay mà đứng trước xe đồ ăn của Điền Miêu Miêu nói chuyện.
"Gần đây thấy cô với ông chủ Lăng rất thân thiết, hai người đang hẹn hò à?" Giang Thận hỏi nửa đùa nửa thật.
Điền Miêu Miêu nghe anh hỏi vậy lập tức xấu hổ: "Sao anh Giang cũng nói vậy? Đều do mọi người ship CP lung tung thôi."
Giang Thận khẽ cười, nhìn cô nói: "Đừng căng thẳng, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi."
Đang nói chuyện, Điền Đậu Đậu từ trong xe đồ ăn thò đầu ra giơ ngón tay cái với Giang Thận: "Món mới của anh Giang ngon lắm! Chắc chắn sẽ được hoan nghênh!"
"Vậy thì tốt rồi." Giang Thận nhìn cậu, "Đừng ăn hết một mình, để dành cho chị gái cậu nữa."
"Em biết em biết, em chia cho chị ấy một chút rồi." Điền Đậu Đậu nói xong lại rụt về ăn tiếp.
"Vậy tôi không quấy rầy cô mở quầy nữa." Giang Thận lại nhìn Điền Miêu Miêu, cười nói với cô: "Hôm khác mời cô ăn cơm."
"Hả?" Điền Miêu Miêu ngẩn người như không hiểu tại sao Giang Thận lại đột ngột muốn mời mình ăn.
Giang Thận nói: "Tôi bán ở đây cũng lâu rồi, buôn bán cũng không tệ lắm nên cũng kiếm được ít tiền, đáng lẽ nên mời mọi người đi ăn một bữa mới phải."
Anh ấy nói "mọi người" nên Điền Miêu Miêu hỏi: "Em với Điền Đậu Đậu hả?"
"Ừm, hai người tự quyết định thời gian."
"Vậy thì không ổn đâu."
Giang Thận nhìn cô, cong môi cười: "Nếu cô cảm thấy không ổn thì có thể chọn mời lại."
Điền Miêu Miêu: "..."
Được rồi.
Giang Thận vừa đi, Chúc Tinh liền vội vàng tiến lên hỏi Điền Miêu Miêu: "Ông chủ Giang nói gì với chị vậy?"
Điền Miêu Miêu nói: "À, anh ấy nói buôn bán không tệ nên muốn hôm nào mời chúng ta đi ăn."
Chúc Tinh: "!"
Cô biết ngay ông chủ Giang cũng có ý với chị Miêu Miêu!
Sau khi Lăng Sấm đến, cô bé cứ thường xuyên nhìn về hướng xe đồ ăn của Lăng Sấm muốn nói tin tức này cho anh biết. Nhưng quầy đồ nướng bán rất chạy nên cô bé và Điền Đậu Đậu căn bản không có thời gian rời khỏi lò nướng.
Cô bé không có thời gian đi tìm Lăng Sấm nhưng Điền Miêu Miêu lại tranh thủ lúc rảnh rỗi đến nói chuyện với Lăng Sấm.
"Hôm nay anh đổi ý à?" Cô hỏi mà không cần suy nghĩ.
Lăng Sấm ngẩng đầu nhìn cô: "Cái gì?"
"Đến công ty bạn học làm." Điền Miêu Miêu nói: "Nói không chừng sau một ngày một đêm anh lại đổi ý thì sao?"
Lăng Sấm cười hỏi cô: "Em muốn anh đổi ý hay sợ anh đổi ý?"
"...Em chỉ quan tâm đến đồng nghiệp của mình một chút thôi." Bọn họ đều bày quầy ở cửa Bắc chợ đêm nên cũng coi như là đồng nghiệp, "Nhưng luật sư Tần nói hồi đại học hai người bị đồn là một cặp nên anh có đổi ý cũng là bình thường mà?"
Động tác làm cơm của Lăng Sấm dừng một chút: "Cậu ấy nói tôi với ai là một đôi?"
"Hình như tên là Đinh Dao?"
"..." Lăng Sấm cho cơm vào, đóng gói đưa cho khách hàng đối diện, sau đó nhìn Điền Miêu Miêu: "Cậu ấy nói em lúc nào?"
"Tối hôm qua," Điền Miêu Miêu nói thật, "Anh ấy hỏi anh nhưng anh không nói gì nên mới tới hỏi em. À nhưng mà anh yên tâm, em cũng không nói gì."
"... Đừng nghe cậu ấy nói bậy bạ, quan hệ của anh và Đinh Dao không phải như vậy." Lăng Sấm đang nghĩ chuyện này có thể tồi tệ hơn nên vẫn định giải thích thêm vài câu xem thì nhìn thấy vài doanh nhân đang đi về phía bên này.
Điền Miêu Miêu cũng nhìn thấy người tới, cô lập tức nghĩ tới sếp lớn muốn tới phát triển lúc trước: "Những vị sếp này lại muốn tới phát triển à?"
Cửa Bắc chợ đêm được yên tĩnh một thời gian sau khi vụ gian lận tài chính của Tập đoàn Hoành Thái nổ ra, nhưng như Lăng Sấm đã nghĩ trước đây, một Trần Bách Thái rời đi thì vẫn sẽ có những người khác muốn tiếp quản dự án này.
Vị sếp lần này trông trạc tuổi Trần Bách Thái nhưng trông có vẻ khó gần hơn Trần Bách Thái rất nhiều. Không biết lần trước Trần Bách Thái đến có giả vờ hay không nhưng rất thân thiện chào hỏi các chủ quầy, trên môi luôn nở nụ cười. Còn vị sếp lần này có vẻ rất không hài lòng với cửa Bắc chợ đêm, lông mày nhíu lại như thể có thể kẹp chết một con ruồi.
"Nếu tương lai chợ đêm tu sửa phải vứt hết mấy cái này đi, để ở đây thì ra thể thống gì." Anh ta vừa đi vừa xoi mói cửa Bắc chợ đêm, người đi sau anh ta cũng không ngừng gật đầu ghi từng cái anh ta nói vào.
"Ở đây sao còn có trẻ con làm bài tập?" Lông mày của vị sếp đi ở phía trước càng nhíu chặt hơn khi nhìn thấy Lương Tinh Tinh đang làm bài trước quầy hàng, "Nơi này là chỗ làm ăn, trẻ con thì đừng ở đây lộn xộn."
Anh ta vừa nói vừa nhìn chị Trương, hỏi chị: "Đứa bé này có của chị? Chị đi bán còn dẫn con theo làm gì? Lỡ có xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm?"
Anh ta nói xong còn chưa đợi chị Trương trả lời đã nói với người ghi chép ở sau lưng: "Chuyện này sau này phải ghi vào hợp đồng, nếu dẫn con theo mà xảy ra chuyện thì chúng ta sẽ không chịu trách nhiệm gì."
Quầy hàng của Giang Thận ở cạnh chị Trương, trước đây anh cũng có nghe nói đến chuyện nhà chị Trương nên cũng góp chút sức mọn, giờ thấy vị không biết nổi tên này lại ở đây chỉ tay năm ngón nên nhịn không được mà mỉa mai: "Quý ngài đây nói chuyện hợp đồng bây giờ vẫn còn hơi sớm nhỉ? Muốn phát triển cửa Bắc chợ đêm cũng phải có sự đồng ý của chủ quầy bọn tôi."