Ở Ký Túc Xá Coi Trai Đấu Kiếm Bị Bạn Cùng Phòng Phát Hiện

Chương 22: Chương 22





WXID123456: Tối hôm qua biểu diễn Hoàng Tử Vui Vẻ ở trường tiểu học trực thuộc, tập luyện cả một tuần, cuối cùng kết quả coi như cũng hài lòng.

Sau khi tiết mục kết thúc, nhóm chúng tôi ở hậu trường tán gẫu với mấy bé học sinh cảm thấy hứng thú với kịch nói.

Có mấy bé học sinh muốn xem thử trên lá vàng người tôi.

Khẳng định không phải vàng thật, là dùng giấy bạc tô màu vàng lên làm thành vàng.

B mặc quần áo lông chim toàn thân màu đen, trang điểm mắt cũng là màu đen, nhưng đường cong nhu hòa, không quá khoa trương.
Các bé học sinh tuổi cũng không lớn, B sẽ ngồi xổm xuống kiên nhẫn chia sẻ tiểu tiết biểu diễn với các em.

Dịu dàng săn sóc, là tác phong trước sau như một của cậu ấy.

Không hiểu sao, nhớ tới đêm hôm đó lúc tôi mượn rượu tỏ tình B có nói, nói rằng cậu ấy bỉ ổi lạnh lùng vô tình, không quý trọng giá trị sinh mạng.

Đó là một phiên bản hoàn toàn khác của cậu ấy, giống như gió lạnh đêm đông, sẽ cho người ta không kiềm được run rẩy.
Nhưng bây giờ thấy cậu ấy cười cười nói nói với đám trẻ con, ngay cả trang điểm mắt màu đen đều bị cậu ấy khiến cho càng nhu hòa.

Cậu ấy càng giống cây ngân hạnh mùa thu, mùa xuân ấm áp.

Tôi đi tới, đứng sau lưng cậu ấy, hai tay khoác lên vai cậu ấy.

Cậu ấy quay đầu dịu dàng cười với tôi, lại tiếp tục tán gẫu với mấy bạn nhỏ.
Mặc kệ như thế nào, tôi đều chấp nhận tin tưởng B.

Cậu ấy là chim yến của tôi, chim yến hiền lành.
Buổi tối, chúng tôi cùng mọi người trong nhóm cùng nhau ăn cơm, uống một chút rượu.

Lúc tàn tiệc, tôi không có say nhiều như lần trước, nhưng vẫn nóng đầu, mặt đỏ bừng, tay sờ lên nóng nóng.

Cái mũ cashmere màu đen tôi mua cùng kiểu với B lần trước đã về, tôi và B đội mũ về trường học.
Chậm rãi đi tới cổng tây, từ xa trông thấy ký túc xá nam có mấy ngọn đèn sáng, tôi dừng bước lại.
B hỏi tôi sao vậy.


Tôi kéo tay cậu ấy, làm cậu ấy xoay người xa cách hướng trường học, giải thích: "Chúng ta đi thuê phòng đi! Hôm nay hai người họ đều ở ký túc xá." Tâm tư thuê phòng giấu đầu lòi đuôi, nói xong tôi có chút ngượng ngùng cúi đầu xuống.
B hơi sửng sốt, rồi sau đó cầm ngược tay tôi, cong đôi mắt xinh mỉm cười: " Được."
Tôi và B hai người lần đầu tiên tới nhà nghỉ, ở hơn nửa đêm, trên người còn có mùi rượu.

Lúc ở quầy lễ tân, tôi luôn cảm thấy chị lễ tân cứ ý vị thâm trường nhìn trộm hai chúng tôi, nhưng chắc có lẽ là tôi có tật giật mình.

Nói không chừng chúng tôi bởi vì uống rượu về trễ quá, qua giới nghiêm rồi, chỉ có thể ngủ chung ở bên ngoài.

Nhưng, chúng tôi đặt là phòng giường lớn, không phải phòng giường đôi, anh em tốt ngủ chung vẫn có hơi kỳ kỳ nhỉ.

Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn giải thích không thông.
B thì mặt đầy thản nhiên, sau khi tôi và cậu ấy vào thang máy, cậu ấy nâng mặt tôi lên, hôn một cái lên mặt tôi, môi lành lạnh, thật thoải mái.

Cậu ấy nói tiếp: "Mặt cậu càng đỏ hơn rồi, xấu hổ?" Bị trêu, tôi thẹn quá hóa giận, đập một cái trên cánh tay cậu ấy.
"Chuyện này rất bình thường, sau này lúc bọn họ ở ký túc xá, chúng ta chỉ có thể ra ngoài..." Cậu ấy mập mờ nhìn tôi một cái, không nói hết câu phía sau.
Cậu ấy không nói tôi cũng hiểu ý cậu ấy.

Sao mà sau khi chắc chắn quan hệ toàn thân cậu ấy đều thay đổi vậy, quý tộc văn nhã trước kia đi đâu rồi.

Tôi lấy tay sờ mặt mình một cái, quả nhiên càng nóng.

Tay lạnh như nước đá, để lên mặt đang nóng bừng ngược lại cũng thoải mái, vì vậy tôi duy trì tư bưng mặt thẳng đến phòng.
Sau khi cắm thẻ từ, phòng nhất thời sáng rỡ.

Tim tôi đập thình thịch thật nhanh, trên đường đi còn không có khẩn trương, bây giờ tỉnh rượu cũng tương đối, mới phát hiện chân đều có hơi mềm.
Chúng tôi trước sau đi tắm, rửa đi mùi rượu.

Tôi nằm ở trên giường, hai chân khẩn trương quấn vào nhau, dòm ngó cơ thể mơ hồ của B dưới màn nước.

Bởi vì là kính đục, không thể nào thấy rõ mỗi một đường cong, nhưng nguyên nhân chính là loáng thoáng, mà càng cám dỗ.

Giọt nước đầy đặn nện lên kính, giống như nện vào lòng tôi.


Tay tôi đè lên ngực trái, kỳ vọng có thể xoa dịu trái tim đang nhảy quá nhanh.
B lau tóc ra khỏi phòng tắm, trần người trên, quanh hông quấn khăn màu trắng.

Giọt nước chưa lau khô chảy qua đường cong cơ bắp thon dài của cậu ấy.

Mặt tôi nóng như mới uống rượu xong vậy.

Tôi kéo chăn, che nửa mặt, hy vọng có thể giấu màu đỏ trên mặt.
B đi tới mép giường, cúi người xuống, khều một nhúm tóc của tôi.

Tôi bối rối chui vào trong chăn.
"Tóc còn ướt, sấy chút đi, coi chừng bị cảm." B nói xong đi lấy máy sấy tóc, tôi cũng bóp tóc mình, đúng là ướt nhẹp.

B cầm máy sấy tóc, ngồi ở mép giường.
Bởi vì trên quần áo đều là mùi rượu, tôi cũng không mang theo đồ mặc, trong chăn đang trần truồng, cái gì cũng không mặc, tôi đưa lưng về phía cậu ấy, che kín chăn ngoan ngoãn ngồi.
Gió ấm áp cùng bàn tay rộng lớn của cậu ấy êm ái ma sát tóc tôi.

Tóc mái hơi dài, bị gió thổi thỉnh thoảng phủ lên mắt.

Tôi dứt khoát nhắm mắt lại, một lòng hưởng thụ.
Rất nhanh tóc đã sấy khô, phải đáp lễ, tôi cũng giúp B sấy tóc.

Cậu ấy ngồi xếp bằng trên giường, đối diện tôi.

Lúc này tôi mới phát hiện không đúng, vốn dĩ hai tay tôi đều ở trong chăn, giữ chăn.

Bây giờ phải đưa ra tới mới có thể sấy tóc, như vậy trong quá trình chăn nhất định sẽ tuột xuống.
"Cậu đưa lưng về phía tôi đi." Tôi che kín chăn kêu B xoay người, như vậy thì dù nửa đường có tuột xuống, B cũng không nhìn thấy.
Cậu ấy xoay người, sau gáy hướng về phía ta.


Tôi dùng nách kẹp chăn, dùng một tư thế mất tự nhiên giúp cậu ấy sấy tóc.

Lần trước cậu ấy mới cắt tóc, tóc ngắn hơn tôi, sờ lên xù xù.
Tiếng gió quá lớn, chúng tôi cũng không nói chuyện.

Tôi ở trong gió ấm vén tóc cậu ấy ra, còn rất nhiều, sau này chắc sẽ không đầu hói đâu ha.

Ngượng ngùng thừa nhận, mép tóc của tôi có hơi cao, hiu hiu, là cái kiểu mép tóc hình chữ M, trông rất dễ bị hói.

Vì giấu mép tóc, tôi chỉ có thể để mái suốt thôi.

Hiu hiu, hy vọng B vẫn chưa phát hiện mép tóc nguy hiểm của tôi, nếu không thì thật là mất mặt.
Suy nghĩ vơ vẩn, chỉ một lát sau, tóc cậu ấy cũng khô, nhưng tôi không để ý, cậu ấy gọi tôi một tiếng tôi cũng không nghe thấy.

B quay đầu, tôi mới nhận ra, tắt máy sấy tóc.
Nhưng nhìn ánh mắt của cậu ấy rủ xuống, tôi nhìn theo tầm mắt cậu ấy, đậu móa! (╯°Д°)╯ Chăn tuột xuống hết rồi, nằm trên đùi, vòng eo đều lộ ra hết.

Tôi hốt hoảng để máy sấy tóc qua một bên, vội vàng kéo một góc chăn.

B đến gần hơn, nhìn chằm chằm vào mắt tôi, để thấp giọng: "Bên trong cái gì cũng không mặc sao?"
Tôi thật sự cái gì cũng không mặc, mỗi ngày đều phải thay quần lót, tôi cũng không muốn mặc quần lót bẩn lên giường, vì vậy dứt khoát trần truồng chui vào chăn.

Nhưng bây giờ B hỏi, tôi ngượng ngùng nghiêng ra sau.
Tôi lui một tấc, cậu ấy tiến một tấc.

Cậu ấy đè chăn lại, "Tôi có thể cho rằng cậu đang dụ dỗ tôi không?"
A a a a a, chuyện kiểu này tại sao phải hỏi ra chứ.

Hơn nữa, tôi cũng không phải cố ý.

Tôi ủy khuất nhìn ánh mắtt rõ ràng cất giấu dục vọng của cậu ấy.
Cậu ấy kề sát gò má tôi, hơi nóng phả lên lỗ tai tôi, "Tôi cũng là đàn ông."
"Nhịn, không, nổi." Cậu ấy nhấn mạnh ba chữ.

Người tôi run lên, lấy dũng khí, mơ hồ không rõ nói: "Vậy, thì không cần nhịn..."
Cậu ấy nghiêm túc nhìn vào mắt tôi, trịnh trọng đặt trên môi tôi một nụ hôn nhẹ nhàng.

Tay cậu ấy tiến vào trong chăn, bởi vì tay kéo chăn của tôi đã không còn sức, vẫn còn đang khẽ run.

Cậu ấy dừng lại trên eo tôi, dịu dàng vuốt ve, quá dịu dàng, giống như nựng mèo vậy, tôi thật sự muốn phát ra tiếng ưng ưng như mèo con.

Vuốt ve một lúc, eo đột nhiên nhột nhột, người không khỏi giật bắn.

Lần giật bắn này nhắc nhở tôi lát nữa sẽ xảy ra cái gì, tôi một lần nữa cảm thấy khẩn trương, tay sau lưng nắm chăn, kéo ra mấy nếp gấp.
Đây là lần đầu tiên, có phải rất đau hay không, hơn nữa không có gel bôi trơn, phải làm sao? Chẳng lẽ làm đại? Vậy cái mông có hỏng mất không ta.

Mặc dù tôi duyệt phiến vô số (Khum phải, nhưng trong phim người ta đơn giản khuếch trương một chút, là có thể trực tiếp tiến vào cảnh chính rồi.

Trung gian khẳng định đã cắt đi quá trình khuếch trương chính thức, cho nên rốt cuộc nên làm thế nào.

Chỉ có thể gửi hy vọng vào B rồi, cậu ấy khẳng định đã làm đủ bài tập rồi ha, vậy cậu ấy có khẩn trương không?
Tôi ngước mắt nhìn B, tay cậu ấy tạm thời rời eo tôi, tôi mới phát hiện tay cậu ấy cũng hơi run, hóa ra cậu ấy cũng sẽ khẩn trương.

Tôi bỗng dưng không sợ nữa, không sao hết không sao hết, chúng tôi tiến từng bước, từ từ tìm hiểu là được.

Lần này không được thì còn lần sau mà, cũng sẽ có một lần thành công thôi.
B đột nhiên đứng dậy, từ trong túi áo lấy ra một cái hộp nhỏ.

Tôi nhìn một cái, trên vỏ hộp màu trắng nhìn thấy mấy chữ đen tươi sáng thiệt to "Gel bôi trơn".
Tôi kinh ngạc hỏi cậu ấy sao lại có cái này.
B mở vỏ hộp, tự nhiên trả lời: "Vừa rồi lúc tụi mình đến cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn vặt, tôi thuận tiện lấy một hộp." Cậu ấy đọc hướng dẫn mấy lần, giương mắt hỏi tôi, "Chắc cậu không dị ứng với cái này chứ? Mặc dù thành phần chủ yếu của nó là nước, vì lý do an toàn vẫn nên hỏi một chút."
"Tôi...!không phải thể chất dị ứng, sẽ không có vấn đề." Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nghe âm thanh mở vỏ hộp, cái mông nhỏ của tôi đột nhiên kẹp chặt...!Không đúng, bây giờ nên thả lỏng.

Tôi lén sờ mông mình hai cái, an ủi nó, kêu nó thả lỏng không cần phải sợ, chắc sẽ không đau lắm đâu.
Cậu ấy lấy ra lòng bàn tay không ít chất lỏng trong suốt, "Có hơi lạnh." Cậu ấy nói, khẽ chạm, làm ấm áp nó.

Cái mông nhỏ của tôi lần nữa kẹp chặt, ta chỉ có thể một lần nữa sờ nó, trấn an nó.
Lúc B một tay vén chăn lên, cái mông nhỏ của tôi thứ ba lần kẹp chặt.

Chuyện bất quá tam, nhất định phải thả lỏng, nhất định phải thả lỏng.

Tôi theo phản xạ lấy tay che chở cái mông và hoa cúc bại lộ trong không khí.
"Trưởng ký túc xá, mở chân ra chút." Cậu ấy một tay đẩy ra hai chân đang khép lại của tôi.
Lòng bàn chân tôi run rẩy, nhưng vẫn cố gắng mở ra thành hình chữ M, như mép tóc của tôi vậy (Mé, sao phá game vậy)
Tay tôi vẫn che hoa cúc nhỏ, dù sao đây là lần đầu tiên bị người khác nhìn thấy, nó cũng sẽ xấu hổ (⁄ ⁄>⁄ ω ⁄⁄ ω ⁄.