Ở nhờ nhà cậu

Chương 1: Đến ở nhờ nhà Cậu



Hứa Khả ngẩng đầu nhìn căn biệt thự cao cấp trước mặt, nhổ mẩu thuốc trong miệng ra, căng da đầu đi đến ấn chuông cửa.

Đây là nhà của một người chú, tên Chu Đại.

Mẹ cô ly hôn rồi tái giá, Chu Đại là cậu của anh trai khác cha, khác mẹ của cô.

Một bác sĩ khoa chỉnh hình, là phú nhị đại, năm 33 tuổi mà đã làm trưởng khoa, bây giờ 35 tuổi, sống trong một căn biệt thự lớn nhất trong khu này, đứng trên đỉnh cao trong lĩnh vực y học.

Nghe nói lúc học đại học và thạc sĩ đều học trường y đứng đầu cả nước. Còn đến khi học tiến sĩ thì học trường y tốt nhất ở nước ngoài. Bởi vì từng phẫu thuật thành công một ca bệnh lớn mà thanh danh vang dội, được trả lương rất cao mới về bệnh viện trong nước nhậm chức.

Có tiền, sự nghiệp thành công, nhưng tính tình không tốt, có thói ở sạch nghiêm trọng.
Đây là tin đồn về Chu Đại mà Hứa Khả nghe được từ trong miệng của cha dượng.

Cô không có chút ấn tượng nào đối với người chú không có quan hệ huyết thống này, nếu không phải bị gia đình ép ở đây một thời gian, có lẽ cả đời này cô cùng Chu Đại sẽ không bao giờ gặp nhau.

Năm tiếng trước, tin nhắn cô gửi cho Chu Đại còn chưa được trả lời, cô nghe từ mẹ cô- người đã sớm là mẹ của nhà người khác nói, hôm nay Chu Đại nghỉ phép.

Đợi gần hai mươi phút, Hứa Khả bắt đầu nóng nảy, cô đập lên cửa vài cái, dáng vẻ chuẩn bị bỏ của chạy lấy người, cuối cùng thật trùng hợp, ngay lúc này cửa mở ra, giọng nói của Chu Đại từ bộ đàm truyền đến.

"Tự vào đi, mật mã cửa đã được gửi vào điện thoại, phòng cháu trên tầng hai, phòng thứ hai bên trái. Ngoại trừ tầng một cùng phòng của mình, những chỗ khác đều không được đi vào. Tôi chỉ có hai yêu cầu: Thứ nhất, yên lặng, cho dù tôi có ở nhà hay không cũng không được phép ồn ào; thứ hai, chăm chỉ, dọn dẹp vệ sinh sạch sẽ, nhất là khu vực công cộng, trừ mùi nước hoa ở phòng khách, trong nhà không được phép xuất hiện mùi gì khác."

Giọng nói trầm thấp, giàu từ tính, nghe trẻ trung ngoài dự đoán.

Nhưng những yêu cầu này...

Kẻ có tiền đều có thói quen xấu thật, còn nghĩ rằng cô muốn ở đây lắm à?

Hứa Khả trợn mắt, giẫm lên giày cao gót, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào, cố ý phát ra âm thanh.

Vào trong nhà, Hứa Khả thản nhiên liếc mắt nhìn quanh, rất sạch sẽ, gần như không có một hạt bụi.

Hứa Khả ngẩng đầu nhìn lên, thấy cửa sổ trên tầng đều mở, không bật đèn, nhìn không ra Chu Đại ở phòng nào, nhưng xung quanh đều có camera.

Cô xé một chiếc kẹo cao su nhét vào trong miệng, nhai vài cái lại nhổ xuống đất, cố ý dùng giày giẫm lên, sau đó làm mặt quỷ trước camera.

Chu Đại không ở tầng một, bên trong sạch sẽ như không có người ở, rất tối tăm, phảng phất như có mùi hoa đào.

Hứa Khả đi thẳng lên tầng hai, cửa phòng cô mở rộng, diện tích phòng ngủ rộng hơn so với nhà cô gấp hai lần.

Chăn cùng ga trải giường đều là màu trắng.

Đặt va ly cùng búp bê Tây Dương xuống, cô giang rộng hai tay nằm xuống giường nghỉ ngơi, êm quá.

Cô duỗi tay sờ, không khỏi cảm khái: "Quả nhiên là kẻ có tiền."

Người vợ đầu tiên của cha dượng cô là một thiên kim nhà giàu, cha dượng dựa vào nhà mẹ vợ làm giàu. Mẹ cô cũng không biết dẫm phải vận cứt chó gì, đang từ một người phụ nữ bình thường, thậm chí có chút thê thảm trở mình thành vợ của nhà đại gia.

Mà cô cũng từ một cô gái bình thường, nghèo khó "may mắn" biến thành con gái riêng của kẻ có tiền, sống nhờ ở biệt thự xa hoa.

***

Nửa giờ sau, Chu Đại ở trên tầng 3 vừa làm việc xong, liếc mắt nhìn camera.

Hành lý của cô gái nhỏ không nhiều lắm, mái tóc sặc sỡ, đủ mọi màu sắc, trong tay ôm một con búp bê lớn, rất nổi bật.

Nhìn động tác nhổ kẹo cao su của cô, Chu Đại không khỏi nhíu mày, vẻ mặt không vui.

Yêu cầu anh đưa ra cô gái nhỏ không nghe lời, còn cố ý đối nghịch với anh.

Anh không khỏi nghĩ đến những lời anh rể nói cùng mình trong điện thoại: "Chu Đại, tính tình của Hứa Khả không xấu, nhưng ở trường học tiếp xúc với quá nhiều người trong xã hội, nên bị ảnh hưởng không ít. Lần này để con bé qua đó đi trị liệu, em giúp anh chăm sóc nó một chút, bao dung con bé nhiều hơn."

Còn cháu trai lại nói: "Cậu, Hứa Khả em ấy bị bệnh về thần kinh, thích đánh nhau, thành tích học tập kém. Cậu đừng quản em ấy, nhưng nếu có thể trị được em ấy thì càng tốt."

Lúc nói những lời này, còn mang theo chút sung sướng khi người khác gặp họa. Giống như đã đoán trước được Hứa Khải sẽ được Chu Đại dạy dỗ.
Chu Đại nhíu mày càng sâu, anh không có hứng thú dạy dỗ con cái nhà người khác. Cho phép Hứa Khải ở nhờ đã là nhượng bộ lớn nhất rồi.

Nhưng nhìn hành động vừa rồi của Hứa Khả, anh cảm thấy một tháng ở chung này sợ là sẽ không vui vẻ gì.

Đang bực bội thì dưới lầu truyền đến tiếng loảng xoảng, rất lớn, hết lần này đến lần khác.

Chu Đại bị phiền đến mức mất kiên nhẫn, đi xuống tầng xem sao.

Một người ở phòng bếp, trên mặt đất ngổn ngang, tất cả đồ dùng trong bếp đều bị vỡ.

Chu Đại không thể nhịn được nữa, đang muốn phát hỏa, thì một bóng hình từ bên trong nhảy ra, nhìn thấy anh không hề lộ ra vẻ sợ hãi cùng bất an vì làm sai, ngược lại còn tự tin vỗ tay: "Tôi đói bụng, chưa ăn cơm chiều, nên muốn nấu chút gì đó, nhưng lại không biết dùng phòng bếp nhà chú."

Chu Đại lúc này mới chú ý đến "cháu gái" của mình.

Khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da tất đẹp, đôi mắt vừa to vừa sáng, ngũ quan tinh xảo như búp bê Tây Dương. Tóc sau khi gội sạch sẽ vén ra sau vai, rất hợp với mặt cô gái, không hề khó coi.

Anh nhìn hai chân Hứa Khả còn dính bọt nước, ánh mắt dịch chuyển lên trên, cô gái nhỏ vừa mới tắm xong, quần áo ngắn cũn cỡn, hai chân thẳng tắp, trắng nõn như chân giả.

Chất liệu áo ngủ mỏng manh, ôm sát lấy thân mình chưa được lau khô, mơ hồ có thể nhìn rõ đường nét bên trong. Cơ thể mười chín tuổi đã nảy nở, bộ ngực nhìn qua trông rất đầy đặn.

Yết hầu anh không hiểu vì sao lại nóng lên, mấy câu mắng chửi xoay một vòng, từ kẽ răng nghẹn lại nuốt trở về. Chu Đại nhìn sang chỗ khác, nói: "Dọn sạch sẽ phòng bếp đi."