"Ư a ưm... Đừng..."
Hứa Khả dựa lưng vào tay lái, bất lực rệu rã.
Dây không phải lần dầu tiên cô dược Chu lại khẩu giao, nhưng vẫn có phản ứng đối với động tác mãnh liệt của anh.
Trên người giống như có một ngọn lửa, bị Chu Đại thiêu đốt.
Chu Đại nửa nằm dựa vào ghế dựa. mà hai chân cô gác lên vai anh, nơi tiếng tư áp sát vào môi của anh. Tư thế này vô cùng xấu hổ, từng chỗ ở nơi riêng tư của cô đều bị Chu Đại nhìn rõ, cũng bị anh liếm sạch sẽ.
"A chú..." Hứa Khả lại kêu một tiếng, nhưng âm thanh phát ra đã mang theo dục vọng, quyến rũ, giống như liều thuốc kích dục.
Chu Đại tự nhận bản thân có năng lực khống chế mạnh, không có suy nghĩ đến tình dục, nhưng khi nhìn thấy cơ thể mềm mại của cô, cả người nóng bừng, anh ôm hai chân cô, không nhịn được điên cuồng liếm láp âm hộ.
Một khi người đàn ông bắt dầu ăn thịt, sẽ không thể dừng lại, đặc biệt là kiểu người như Chu Đại, dã nhịn hơn ba mươi năm.
Sau khi liếm âm hộ trong suốt như pha lê, Chu Đại dùng đầu lưỡi đẩy hai cánh môi âm hộ ra, với vào bên trong khiêu khích linh hoạt.
Anh muốn cho Hứa Khả thoải mái một chút, nhiều nước mới dễ dàng cắm vào, tối hôm qua quá chặt, Hứa Khả không thoải mái, anh cũng không tận hứng.
Anh muốn Hứa Khả thích cảm giác làm tình.
Không cần biết quan hệ chú cháu gì đó, thịt đều đã đưa đến miệng, về sau chính là của anh.
Lúc Hứa Khả bị cởi quần đã ướt, hiện tại bị liếm xung quanh miệng huyệt, lại bị kich thích chảy ra không ít dân thủy.
Mấu chốt là Chu Đại liếm hết toàn bộ dân thủy, còn phát ra âm thanh thỏa mãn.
Hứa Khả nghe thấy âm thanh kia, vừa xấu hổ vừa khó chịu, cô quá mẫn cảm, chỉ cảm thấy cả người ngứa ngáy; đồng thời tiểu huyệt còn truyền đến một trận trống rỗng khác thường.
Cô cắn môi: "chú...đừng.."
Giọng nói kháng cự, nhưng tiểu huyệt lại chủ động đưa vào miệng Chu Đại, muốn anh liếm nhiều hơn.
Liếm một lúc, cánh môi âm hộ tự động tách sang hai bên, lộ ra miệng huyệt hồng hào, ngay cả âm đế cũng nhỏ xinh, đáng yêu.
Chu Đại nhìn thấy, một cơn lửa nóng bùng lên, anh ngậm lấy âm đế, lúc phấn khích còn liếm mút.
Thoải mái xen lẫn đau đớn, dòng điện chạy khắp cơ thể, chân Hứa Khả banh thẳng, bụng nhỏ run lên, ngay khi cô thét chói tai đạt được cao trào.
"A..."
Một dòng dân thủy phun lên cằm Chu Đại, cũng theo giữa hai chân cô chảy lên áo anh, cực kỳ sắc tình.
Chu Đại có thói ở sạch nghiêm trọng, ngoại trừ trên bàn mổ, ở trong phỏng vệ sinh có giọt nước dính vào anh cũng sẽ ngay lập tức đổi áo, nhưng lúc này anh lại không thèm để ý cái áo bị Hứa Khả làm dơ. Anh nhìn dân thủy dính nhớp, ngược lại còn khiêu thích dục vọng của anh.