Nghiêm túc sao?
Chu Đại ngẩng đầu nhìn cửa kính, anh còn chưa nói lời nào, Hứa Khả lại tiếp tục nói: "Chú lúc nào cũng hung dữ, khi tôi ở cùng luôn cảm thấy áp lực."
"Tôi không có hung dữ với em." Chu Đại bất lực nói.
"Chú xem, chú lại nhíu mày." Hứa Khả chỉ vào lông mày của anh, "Mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt này của chú, tôi đều sợ hãi"
Chu Đại vốn dĩ nói ít, cho nên sẽ không tranh luận chuyện này, anh đổi sang chủ đề khác: "Có muốn mua gì nữa không? Chúng ta không về nhà, đợi lát nữa đến nhà Cát Dương ăn cơm."
Sắc mặt rõ ràng trở nên ôn hòa rất nhiều.
"Có." Anh đã tự mình nói ra, Hứa Khả sao có thể bỏ lỡ cơ hội, "Tôi muốn ăn bánh kem, muốn ăn loại vừa ngon vừa đắt."
Chu Đại ừ một tiếng, tại ngã tư tiếp theo, anh quay đầu xe, sau mười phút đưa Hứa Khả đến một trung tâm mua sắm.
"Bên trong có một tiệm bánh ngọt không tồi, chúng ta vào xem thử."
Hứa Khả ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, cô không quen thuộc với khu phố này, đường về nhà càng thêm xa lạ, không nghĩ tới Chu Đại thật sự đưa cô đi mua bánh kem.
Cô đi theo Chu Đại xuống xe, lần này anh đi tương đối chậm, gần như song song với cô.
Hứa Khả nhìn các cửa hàng trong trung tâm thương mại, liếc mắt nhìn một cái, gần như là các thương hiệu cô không biết, các loại cửa hàng mỹ phẩm cùng cửa hàng quần áo, nhìn từ bên ngoài cũng rất đắt.
Chu Đại nghiêng đầu nhìn cô, thấp giọng hỏi: "Ngoại trừ bánh kem, còn muốn mua gì khác không?"
Sau khi nhận được ánh mắt của Chu Đại, Hứa Khả lập tức đứng thẳng người: "Không cần, tôi chỉ muốn ăn bánh kem thôi."
"Tiệm bánh đó ở tầng hai."
Hứa Khả gật đầu. Trung tâm thương mại này rõ ràng cao cấp hơn nhiều so với nơi cô đi ăn thịt nướng, cô đứng ở bên trong cảm giác bản thân như một con dán. Cô thu hồi tầm mắt, đi sát phía sau Chu Đại.
Lúc chuẩn bị vào thang cuốn, Chu Đại dừng lại, ánh mắt ra hiệu cho cô lên trước, Hứa Khả lắc đầu, đẩy anh: "Chú vào trước đi, tôi không biết đường."
Lúc đứng trên thang cuốn tự động, Hứa Khả ở sau lưng nhìn Chu Đại, bỗng nhiên có cái nhìn mới về anh.
Ngày thường rất hung dữ, từ trước đến nay chưa từng cười với người khác, không nghĩ tới lại đồng ý mua đồ theo yêu cầu của cô.
Nói chung cũng không tệ lắm.
Trong lúc đang lẩm bẩm, đã đến tiệm bánh, mùi bánh mì cùng đồ ngọt xông vào mũi, bên trong có rất nhiều người, quầy nào cũng chất đầy túi.
Đằng trước Hứa Khả có vài nữ sinh đi qua hỏi nhân viên cửa hàng: "Bánh kem hôm nay còn thừa không?"
Nhân viên cửa hàng mỉm cười: "Hết rồi ạ, tiệm bánh của chúng tôi đều phải đặt trước rồi mới làm, nếu muốn ăn có thể thêm Wechat của chúng tôi để đặt trước, ngày hôm sau quay lại lấy."
Một cô gái khác chỉ vào quầy trưng bày: "Cái này thì sao, không bán à?"
"Những cái đó đều là của những khách hàng đã đặt trước, lấy ra ngoài trưng bày cho mọi người nhìn thành phẩm."
"Không thể làm cái mới sao?"
"Không ạ, chúng tôi có quá nhiều đơn, đầu bếp làm bánh ngọt có khá nhiều việc. Mỗi ngày, bánh mì cùng bánh kem đều phải đặt trước một hoặc hai ngày mới có thể làm, nếu mọi người muốn ăn thì hôm khác hãy quay lại ạ."
Nghe đến đây, rất nhiều người không đặt trước đều tỏ ra thất vọng rời đi.
Hứa Khả nói: "Tiệm bánh này chỉ nhận đặt trước, chúng ta không mua được, nếu không qua tiệm bánh khác xem thử."
Chu Đại đứng im, nâng cằm ra hiệu với cô: "Qua nhìn xem, muốn ăn cái gì?"
Hai nhân viên nhìn thấy Chu Đại liền lập tức nhiệt tình chạy đến chào hỏi: "Anh Chu, anh muốn mua bánh kem sao?"
Chu Đại khẽ gật đầu: "Dẫn cô ấy đi xem."
Nhân viên cửa hàng hiểu ý, mỉm cười nhìn Hứa Khả: "Hầu hết bánh kem của chúng tôi đều đặt trong tủ trưng bày, dư lại không còn nhiều lắm, nhưng trên thực đơn có hình ảnh, cô có thể xem trước."
Hứa Khả nhìn Chu Đại, thấy anh gật đầu, biết có thể mua được, nên cô đi theo nhân viên cửa hàng xem tất cả bánh kem cùng bánh mì một lần, mỗi cái thoạt nhìn đều rất ngon, đến mức nước miếng của cô sắp chảy ra.
Nhưng cái nào cũng đắt.
Một chiếc bánh kem mousse to bằng bàn tay, vậy mà hơn 100 tệ.
Nhìn xong một vòng, nhân viên đưa thực đơn cho cô, "Cô muốn ăn cái gì cũng có thể gọi, ngoại trừ ba chiếc bánh kem ở trên cùng, những cái khác trong hai giờ có thể giao đến cho cô."
Chu Đại ra tay rất hào phóng, nhìn vào 10 nghìn tệ kia là biết. Vì vậy Hứa Khả không khách khí, trực tiếp chọn ba loại bánh mì cùng một chiếc bánh kem nhỏ, thoạt nhìn tất cả đều trông rất ngon.
"Ăn không hết có thể để lại đến ngày mai không?"
"Có thể, ngoại trừ bánh kem sầu riêng phải ăn trong ngày ra thì những cái khác có thể bảo quản trong tủ lạnh để đến ngày hôm sau. Nhưng để lâu hương vị sẽ không ngon lắm, tốt nhất vẫn nên ăn hết trong ngày."
Nhân viên cửa hàng nói xong, xác nhận hóa đơn với cô một lần, nói: "Còn muốn mua gì nữa không ạ?"
Hứa Khả lắc đầu: "Không."
"Vâng, hai giờ sau, chúng tôi giao đến nhà?"
Chu Đại đi lên trước: "Giao đến nhà tôi."
"Vâng." Nhân viên cửa hàng mỉm cười: "Chúng tôi sẽ nhanh chóng giao cho anh sớm nhất."
Trong tiệm còn rất nhiều người chưa đặt trước, có một cô gái nhìn thấy Hứa Khả được phép đặt đơn, nghe giọng điệu của nhân viên khá tốt, liền hỏi: "Không phải không nhận khách đặt trước cùng ngày sao? Vì sao cô ấy có thể mua?"
Nhân viên cửa hàng cười lể phép: "Anh Chu là bạn tốt của ông chủ chúng tôi, và một phần kia là ông chủ chúng tôi tự làm."
Cô gái mất hứng ồ một tiếng, mang theo bạn rời đi.
Những người khác đến mua bánh thì hâm mộ nhìn Hứa Khả.
Đúng là có quan hệ, tiệm bánh này vậy mà phá lệ vì cô.
Phải biết rằng tiệm bánh này ăn rất ngon, rất nổi tiếng trên các nền tảng như Douyin, Xiaohongsu*, mỗi ngày lượng người đặt trước nhiều nhiều đến mức đếm không xuể, không phải muốn mua là có thể mua được.
* Xiaohongshu, thường được biết với tên gọi là sách Little Red, là một nền tảng mạng xã hội của Trung Quốc tập trung vào tổ hợp độc đáo của nội dung do người dùng tạo ra, thương mại điện tử, và xây dựng cộng đồng trực tuyến đầy uy tín. Nền tảng này có tính năng hình ảnh, nội dung, video, và phát sóng trực tuyến trực tuyến, tất cả cùng nhau tạo ra một loại nội dung được trau chuốt có định hướng thu hút sở thích của người dùng, chẳng hạn làm đẹp, thời trang, ẩm thực, du lịch, và thể hình....
Trong tiệm có rất nhiều người, không ngừng có người ra vào lấy bánh đã đặt trước, phải chen chúc. Sau khi Hứa Khả cùng Chu Đại rời đi, cô tò mò hỏi: "Chú cùng chủ tiệm bánh là bạn tốt sao?"
"Xem như vậy đi."
"Bánh của tôi thật sự do chủ tiệm bánh tự làm sao?"
Chu Đại cúi đầu nhìn cô, không nói gì.
Ánh mắt kia, Hứa Khả lập tức hiểu ra.
Không phải ông chủ tự mình làm, mà chỉ là lý do ngụy biện được nhân viên cửa hàng sử dụng dùng để lừa khách hàng.
Nhưng ông chú này cũng thật lợi hại, bánh kem không cần phải đặt trước mà có thể mua ngay trong ngày.