Ở Rể - Tiêu Lâm

Chương 136: Sĩ tử đứng đầu kỳ thi Hội



Người công bố kết quả thi ở Tri Nghĩa Đường năm nay là Đại tư nông Từ Thúc Bình.

"Sĩ tử đứng đầu kỳ thi Hội! Tiêu Lâm!"

Từ Thúc Bình rất đắc ý, lần cuối cùng ông ta nhìn thấy "Tiêu Lâm là khi hắn thu nhận Bạch Khởi, lần này ông ta lại có thể tự mình tuyên bố Tiêu Lâm là người đỗ đầu kỳ thi Hội!

Lần này Từ Thúc Bình nhất định phải uống rượu Tiêu Lâm mời như đã hẹn!

Từ Thúc Bình cảm thấy vô cùng vinh dự khi chứng kiến quá trình chuyển đổi từ Tiêu Giải nguyên sang Tiêu Hội nguyên của Tiêu Lâm, ông ta ra lệnh: "Người đâu, thắp ngọn nến đỏ lớn nhất!"

Tên của Tiêu Lâm được khắc trên ngọn nến đỏ lớn nhất và được các tế nữ của Tri Nghĩa Đường kính cẩn thắp lên trong ngôi miếu.

So với những kẻ đang phát tiết trong sòng bạc, những sĩ tử thi trượt đang có mặt ở Tri Nghĩa Đường trầm mặc không nói một lời.

Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, ai cũng thấy khó tin khi Tiêu Lâm một lần nữa trở thành nhân tố đột phá trong kỳ thi Hội!

"Đi thôi!" Tân Phượng Uyển nổi giận đùng đùng, A Hương vội vàng kéo nàng lại: "Tiểu thư, cô gia giành được danh hiệu Hội nguyên mà tiểu thư không vui sao? Hay chúng ta ở lại xem đi".





"Có cái gì mà xem? Chỉ là một Hội nguyên nhỏ nhoi, chẳng qua là chó ngáp phải rưồi, về phủ!"

"Tiểu thư, hai tiểu thiếu gia cũng đều thi đỗ, tiểu thư đừng tức giận như vậy. Hiện giờ nhà chúng ta phải tổ chức buổi tiệc mừng thứ hai! Một nhà có tới ba cống sinh là chuyện chưa từng xảy ra ở kinh thành này!"

Nhắc đến hai đứa em trai, nét mặt Tân Phượng Uyển mới tốt hơn một chút. Hai cậu em tuy xếp hạng không cao nhưng đã có tên trong danh sách, vậy là vẫn có cơ hội trở thành tiến Sĩ.

Vốn dĩ tên Chu Hành đáng lẽ phải có trong danh sách này, 'Tân Phượng Uyển nhìn ngọn nến đỏ của Tiêu Lâm, đột nhiên cảm giác tức muốn xì khói, nàng hừ lạnh một tiếng, xắn tay áo hậm hực rời đi!

Nếu lần này Tiêu Lâm thất bại, nhà họ Tân có thể danh chính ngôn thuận đuổi hắn đi!

Bây giờ kẻ ăn bám này lại chẳng khác nào keo chó, dính chặt vào Tân phủ!

Thật đáng ghét!

Ngay khi bảng xếp hạng được công bố, phần thưởng và thánh chỉ của hoàng thượng lập tức được gửi tới nơi ở hoặc nhà của mỗi cống sĩ.

Lần này Mã công công đã có kinh nghiệm nên không đến Tân phủ mà đi thẳng đến Tiêu gia.

Rất nhiều người đứng chặn trước cửa Tân phủ, chờ được chiêm ngưỡng phong thái của Hội nguyên, vậy mà chờ rất lâu cũng chẳng có ai tới.

Người nhà họ Tần cũng đã đợi ở cửa, sau đó có hai con ngựa phi nước đại mang theo ý chỉ và phần thưởng của hoàng thượng.

Đó là tin vui của Tân Nam và Tân Bắc.

Người nhà họ Tần và những người khác rối rít lĩnh chỉ tạ ơn và quỳ xuống nhận tin vui.

Nhưng những người tới hóng hớt vẫn chưa hài lòng và thi nhau bàn tán xôn xao.

Người đỗ kỳ thi hội được gọi là cống sinh, còn người đứng đầu kỳ thi được gọi là Hội nguyên. Cống sinh tuy hiếm nhưng không thể nào hiếm như Hội nguyên được.

Họ nghe nói phần thưởng mà hoàng thượng ban cho Hội nguyên cực kỳ lớn!

"Sao tin vui của cống sinh đã tới mà của Hội nguyên vẫn chẳng thấy đâu?"

"Có khi nào trên đường đi có vấn đề gì?"

"Sao có thể thế được? Tin vui của Hội nguyên phải truyền đi trước, sau đó mới tới cống sinh!"

"Chẳng lẽ lời đồn là sự thật? Tân phủ đuổi Hội nguyên ra khỏi nhà?"

"Đường đường là gia môn của tướng quân mà lại bội bạc như vậy!"

"Đúng vậy, Hội nguyên trước đây chỉ là khiêm tốn mà thôi, hiện tại đã hai lần đứng đầu bảng, sau này chắc chắn là tiền đồ vô lượng, đến lúc đó còn phải nhìn sảc mặt Tần gia chắc?"

"Đúng vậy! Tin vui có lẽ đã được truyền đến Tiêu gia rồi. Haizz! Về thôi về thôi, chả có gì thú vị".

Mọi người läc đầu, vô cùng thất vọng. Ngoại trừ Tân Nam và Tân Bắc, sắc mặt người nhà họ Tân đều thay đổi như hát tuồng, lúc đỏ lúc trẳng.

Đáng lẽ hôm nay là ngày vui, thế mà Tần phủ lại bị chỉ trích vì Tiêu Lâm!

“Tiêu Lâm đang ở đâu? Mau gọi hắn về ngay!" Tân lão thái thái đập cây gậy của mình xuống đất, vốn tưởng rằng tiểu tử này sẽ trượt kỳ thi, bà ta năm mơ cũng không thể ngờ rằng hẳn lại đứng nhất!