Ở Rể - Tiêu Lâm

Chương 248: Nương tử!



Nhóm người kia chớp chớp mắt chưa kịp phản ứng thì những mũi tên sắc nhọn đột nhiên phóng ra từ mọi phía, giết chết tất cả bọn họ.

Đám người này thậm chí còn không kịp gào thét, ngã xuống với những mũi †ên trên người như những chú nhím, máu me chảy ròng ròng.

Mùi máu tanh lan tỏa trong vương phủ và ở Chân Ý đình cũng vậy.

Vừa nãy khi Tiêu Lâm và Lý Mục đang nói chuyện thì Chu Lưu Thị đã lợi dụng lúc Chu Minh không chú ý rút kiếm tự sát.



Chu Lưu Thị chết ngay trước mặt Chu Minh, trong mắt hiện lên sự căm hận và ghê tởm đối với Chu Minh.

"Nương tử!" Chu Minh kinh hãi ôm lấy cổ Chu Lưu Thị, máu trên cổ không ngừng chảy ra, Chu Minh kêu lên thảm thiết: "Sao lại ngốc như vậy! Sao lại ngốc như vậy!"

Vào thời xưa, sống chết chỉ là chuyện nhỏ, thất tiết mới là chuyện lớn. Chu Lưu Thị bị Chu Hành làm nhục như vậy, đương nhiên sẽ tìm đến cái chết.





Chu Lưu Thị không nói gì, đôi mắt như mắt cá chết căm hận nhìn Chu Minh cho đến khi tắt thở.

"Nương tử? Nương tử?" Chu Lưu Thị vừa trút hơi thở cuối cùng, Chu Minh lập tức nổi giận lôi đình và hét vào mặt Tiêu Lâm: "Là tại ngươi! Tất cả đều là lỗi của ngươi! Nếu không có ngươi, chuyện hôm nay sẽ không xảy ra! Nàng ấy sẽ không bị làm nhục!”

Tiêu Lâm còn chưa kịp nổi giận thì Tân Phượng Uyển trải qua cú sốc ban nấy giờ đã tỉnh táo lại: "Chu Minh! Vợ chồng ngươi đã cấu kết với Chu Hành hại bổn tiểu thư như vậy! Ngươi đã nghĩ đến hậu quả chưa?"?"

Tần Phượng Uyển giở tính tiểu thư không chỉ với Tiêu Lâm mà đối với tất cả mọi người.

Hôm nay nàng đã bị xúc phạm. Nàng là đại tiểu thư Tần phủ, Chu gia sao dám âm mưu hãm hại nàng!

"Ngươi không tự mình kiểm điểm! Ngược lại còn trách người của Tần phủ! Ngươi giỏi lắm!"

Lúc này, ánh mắt Tân Phượng Uyển vô cùng lạnh lùng, tựa hồ nàng đã quên mối thù với Tiêu Lâm, xếp hắn là người của Tần phủ.

“Chu Lưu Thị đúng là đáng đời”, nói rồi nàng nhặt thanh kiếm Chu Lưu Thị dùng để tự sát từ dưới đất lên: “Ngươi cũng không thể thoát khỏi sự trừng phạt!”

“Tần tiểu thư/lúc này Lý Mục từ xa nói vọng tới:“Giao hắn cho ta xử lý đi”.

"Được rồi, xin đại nhân hãy đợi một chút", Tân Phượng Uyển ôn hoà gật đầu, nhưng lại nhanh chóng rút kiếm ra. Với một đường kiếm sắc lẹm, nàng đã chém đứt phần dưới của Chu Minh!

Chu Minh che chỗ đó và không ngừng kêu gào!

Khi Tân Phượng Uyển ra tay, mặc dù không thể gọi là kiếm pháp tinh thông nhưng lại rất vững vàng, có lễ ngày thường cũng luyện tập không ít.

Chu Minh lúc này lại không có chút cảnh giác nên trúng đòn cũng là điều dễ hiểu.

Tần Phượng Uyển vô cùng tức giận, quát lên: "Lý đại nhân! Hãy đưa Chu Minh vào cung làm thái giám rửa bô! Nếu hắn không chịu, ta sẽ lập tức thỉnh bệ hạ trừng phạt hắn tội mưu đồ hãm hại ta! Khiến cho cả nhà hắn chết để đền tội cho bổn tiểu thư!”

Đưa vào cung làm thái giám rửa bô?

Tiêu Lâm hơi nghiêng đầu, chiêu này cũng tàn nhẫn đấy. Nhưng lai lịch của vị Lý đại nhân thần thần bí bí này là gì?

Dưới chiếc ô, Lý Mục cũng hơi giật mình, ông ta đương nhiên không ngờ Tần tiểu thư lại hành động gọn gàng và quyết liệt như vậy.

Tân Phượng Uyển là cháu gái của vị tướng lập quốc, Tân phủ lại được bệ hạ xem trọng và vô cùng sủng ái, còn Chu Minh chỉ là một quan tứ phẩm. Hắn đắc tội với Tân Phượng Uyển mà Tần phủ không giết hắn đã là khoan dung rồi.

Chỉ có Tiêu Lâm nhìn thấy tay Tân Phượng Uyển âm thầm run rẩy.