Ánh mắt không thiện chí đó khiến Tiêu Lâm có chút tức giận. Trước khi Tần lão tướng quân trở: đình, nếu Tần lão thái thái và Tân Phong không bô bô cái miệng răng muốn cưới công chúa thì phe Ngụy giám quốc cũng đã không xuống tay nhanh như vậy!
Lúc này, trong đám đông có người đứng lên: “Hôm nay ta nhìn thấy vương phi từ cửa phía Đông đi ra, nói rằng sơ ý làm gấy chiếc vòng tay nên muốn đi Ngũ Điểm Đường mua cái mới”.
Hoang đường!
Dương Lạc sắc mặt tái nhợt, hôm nay vương phi tới đây để tế bái Tân Bát Phương, sao có thể bỏ về để đi mua một chiếc vòng tay?
"Dương đại nhân không tin ta sao?”
Dương Lạc quay đầu lại nhìn xem ai đã làm chứng cho Tiêu Lâm. Ông ta quay lại thì thấy đó là công chúa Đại Đồng, Đồng tri thư của Tri Nghĩa Đường!
"Đại..." Dương Lạc đang định gọi công chúa thì dừng lại: "Đồng tri thư, chuyện này không hề tâm thường, nếu ngươi vì Tiêu Lâm mà nói dối..."
“Ta nói dối sao?” Đại Đồng công chúa hoàn toàn không còn dáng vẻ dịu dàng trước kia: “Phái người đến Ngũ Điểm Đường tìm không phải được rồi sao?”
Tần Phong nghe vậy, căm hận trừng mắt nhìn Tiêu Lâm. Hắn lại gây rắc rối cho Tần phủ! Lần này thậm chí còn kinh động tới công chúa!
Để thể hiện sự cao thượng của mình với tư cách là chủ nhân tương lai của Tần gia trước mặt công chúa, Tần Phong thẳng lưng, xua tay và lạnh lùng nói: "Người đâu, mau chóng đến Ngũ Điểm Đường tìm vương phi”.
“Vâng!” Mấy vị tướng lĩnh Tần gia nhận lệnh rời đi.
Chẳng mấy chốc, tin tức đã được báo về.
Vương phi không chỉ ở Ngũ Điểm Đường, còn đang ở đó chọn đồ trang sức vàng bạc, khuyên bảo thế nào cũng không chịu quay về, một đám người đang ở
Ngũ Điểm Đường hầu hạ bà ta. Bà ta nói rằng đã đến Tần phủ rồi, coi như đã đưa tiễn Tân lão tướng quân rồi.
Nghe vậy, thị nữ kia vội vàng cáo từ: "Đa tạ Tân công tử. Nô tì xin cáo từ trước, đến Ngũ Điểm Đường đón vương phi”.
"Ừm”, Tân Phong thở phào nhẹ nhõm, nếu vương phi biến mất ở Tân phủ thì thật sự rất đáng sợi! Tân Phong cũng biết có kẻ sẽ nhân cơ hội này để gây phiền phức cho Tần phủ!
Thời cơ đã đến.
Khi không có ai chú ý, Tiêu Lâm lén đưa mắt ra hiệu, Bạch Khởi và Mông Ngạo vốn đang chờ đợi cái nháy mắt của hắn lúc này lập tức phi ra ngoài.
Vốn dĩ, vị vương phi lẳng lơ này muốn dạy Tiêu Lâm một bài học.
Khi còn cách cánh cửa chỉ một bước, Tiêu Lâm 'vô tình" nhắc đến cửa hàng trang sức nổi tiếng nhất kinh thành Ngũ Điểm Đường có một chùm nho mã não, loại rất hiếm mới về hôm nay.
Thời xa xưa, chất liệu mã não rất quý hiếm, chùm nho mã não tượng trưng cho con cái đề huề và may mắn. Vương phi muốn sinh con trai nhưng không thể có được con trai dù ngày nào cũng cầu nguyện thần Phật. Vừa nghe nói có thứ này, vương phi đã cuống cả lên, ngay khi chuẩn bị vào phòng, bà ta cố ý đập vỡ vòng tay, tìm cớ rồi vội vã rời khỏi cổng Đông của Tần phủ.
Tiêu Lâm còn chu đáo chuẩn bị sẵn một chiếc kiệu để bà ta có thể đi nhanh hơn.
Kể từ khi Tiêu Lâm dẫn đường cho người phụ nữ này, hắn lúc nào cũng cảm thấy lạnh gáy.
Một cơn ớn lạnh lại quay trở lại trên cổ hắn.
Hắn biết rằng ngay khi người phụ nữ này bước vào căn phòng đó, đầu hắn sẽ lìa khỏi cổ ngay lập tức.