“Bệ hạ, xin hãy đặt tên cho thanh đao mới”.
Tiêu Lâm và Dịch Quy quỳ trong cung điện, một thanh đao mới sắc lạnh, sáng bóng và mỏng như lá liễu được đặt trước mặt hoàng đế.
Dịch Quy kế thừa tài rèn kiếm của tổ phụ, Tiêu Lâm đã phác thảo hình dạng và kích thước của Thích gia đao, Dịch Quy làm thử bốn năm lần là thành công.
Ban đêm trong điện Trường An, hoàng đế nhìn thanh đao mới này và phấn khích đến mức không biết tại sao.
"Được! Được! Được!"
Cửa cung điện đã đóng lại, ngay cả Mã công công cũng đang đợi ở bên ngoài cung.
Cung nhân bên ngoài vểnh tai lên, chỉ nghe thấy tiếng đao chém vào không khí và tiếng hoàng đế tấm tắc khen ngợi.
"Thanh đao này vững, nhanh, mạnh, vô cùng tốt! Còn dùng người để tế đao, có thể khiến kẻ thù kinh hồn bạt vía! Trẫm ban cho nó cái tên Kinh Hồn đao!"
"Tạ Bệ hạ!"
Kinh Hồn đao là thanh đao mới của nhà Ngụy.
Tất cả văn võ bá quan và bách tính đều biết chuyện hoàng đế có được Kinh Hồn đao từ Côn Ngô Các thì vô cùng mừng rỡ, ra lệnh cho Côn Ngô Các tiếp tục rèn thêm đao xuyên đêm.
Kể từ khi Tân Bát Phương và Văn Hàn ra đi, đây là lần đầu tiên các cung nhân thấy Bệ hạ vui vẻ như vậy.
Tuy nhiên, chưa có ai khác được nhìn thấy Kinh Hồn đao này.
Trước đây, khi hoàng đế có được vũ khí tốt nào, việc đầu tiên y làm nhất định là giao cho Tần phủ.
Nhưng lần này Tần phủ đến cái bóng của Kinh Hồn đao cũng không được. thấy.
Kể từ khi Tân Bát Phương được chôn cất, Tiêu Lâm cũng không quay lại.
Tiêu Lâm dường như đã biến mất khỏi nhà họ Tần. Mọi người trong nhà họ. Tần như thể đều ngầm thỏa thuận không nhắc đến hắn nữa.
Tần gia đều cho rằng cái chết của Tần Bát Phương là do Tiêu Lâm, chính Tiêu Lâm trở thành Trạng nguyên quá khoa trương nên mới dẫn đến cái chết của Tân lão tướng quân, cho nên bọn họ rất oán hận hắn.
Nhưng tại sao Tân Cối cũng không xuất hiện?
Tần Thắng sai người đến tìm ở nhà Tần Gối, mẹ Tần Gối bật khóc, nước mắt nước mũi giàn giụa nói chín ngày nay hắn ta không về nhà. Trong nhà không có tiền, bà cụ và cháu trai chuẩn bị phải ra đường xin ăn.
Cách đây vài ngày, nhà bọn họ bị trộm, toàn bộ đồ đạc có giá trị trong nhà đều bị lấy đi.
Đây là ngoại ô kinh thành, tuy không thịnh vượng giàu có nhưng nạn trộm cướp cũng không hoành hành ở đây.
Đương nhiên, Tân Thắng không biết đây là những tên trộm do Nguy giám quốc cử đến, chúng đã lấy đi tất cả những thứ mà phe phái Nguy giám quốc từng ban cho Tân Cối nhằm xoá sạch mọi dấu vết liên quan.
Trước khi Tân Cối chết, Tiêu Lâm đã nói dối hắn, Tiêu Lâm không giết con trai và mẹ già của hắn ta.
Tiêu Lâm chỉ muốn hắn ta phải trải qua cảm giác lo lắng cho người thân nhưng lại bất lực.
Tân phủ sai người tìm kiếm Tần Gối cũng không có kết quả, trong lòng có nghỉ hoặc, nhưng lại không quá để tâm.
Bọn họ lo ma chay cho Tần Bát Phương, đau buồn đến mức không còn tâm trạng suy nghĩ đến những chuyện khác.
Tân phủ vô cùng tang thương, nhưng Tiêu Lâm lại bận rộn ở bên ngoài, vui vẻ đến mức ngay cả Tần phủ cũng biết chuyện.