Ở Rể

Chương 97: C97



Kì thi Hội, buổi sáng sẽ là bài thi toán thuật.

Thí sinh phải rửa sạch tay trước khi vào phòng thi để thể hiện sự tôn trọng đối với kỳ thi.

Đây chính là điều Tiêu Lâm mong muốn, trên tay hắn có vết máu của Chu Hành, cầm bút bằng bàn tay như vậy vẫn có cảm giác tanh.

Không giống như kỳ thi Hương, mọi sĩ tử tham gia kỳ thi Hội đều tỏ ra bình tĩnh và thoải mái nhất có thể. Họ đều là những nhân tài hàng đầu đến từ các nơi khác nhau, ai nấy đều kiêu ngạo và coi thường người bên cạnh. Kỳ thực họ đều đã nghe nói về đề thi toán năm nay, bề ngoài trông bình tĩnh nhưng thực ra lo lắng đến mức lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.

Kể từ khi theo học ở Thanh Viên thư phòng, Tiêu Lâm mỗi ngày đều được Văn giáo dụ nhiệt tình giảng dạy về toán thuật, hiện tại hắn đã có hiểu biết cơ bản về số học thời nhà Ngụy. Trước đây, hắn đã tự mình nghiên cứu các sách số học cổ của Hoa Hạ. Dựa trên trí nhớ, những kiến tự học của hắn trước đây cũng có thể coi là đúng.

Trình độ toán học thời nhà Ngụy gần tương đương với trình độ toán học thời Nam Tống ở Hoa Hạ, phần lớn nội dung số học thời nhà Ngụy đều giống với cửu chương trong sách toán học.


Cửu chương trong sách toán học có tổng cộng tám mươi mốt câu hỏi số học, được chia thành chín loại. Toàn bộ cuốn sách được viết dưới dạng bộ câu hỏi và không phân loại theo từng phương pháp toán học. Lời bài toán không chỉ nói về toán học mà còn liên quan đến các hiện tượng tự nhiên và đời sống xã hội.

Trong số đó, chín loại câu hỏi là: Đại diễn, Thiên thời, Điền vực, Trắc vọng, Phú dịch, Tiền cốc, Doanh kiến, Quân tộc và Thị vật.

Nhà Ngụy tuy không có bảng cửu chương nhưng lại có số học sánh ngang với thời Nam Tống, quả là một điều kỳ diệu.

Số học thời nhà Ngụy rất chú trọng đến tính thực tiễn, các câu hỏi số học trong kỳ thi thường là hai loại Thiên thời và Điền vực.

Câu hỏi Thiên thời sẽ kiểm tra cách tính lịch và lượng mưa.

Câu hỏi Địa vực là tính diện tích đất đai.

Trước khi thi, các sĩ tử đều đoán đề rồi tập trung ôn tập một vài loại câu hỏi. Đại đa số mọi người đều tập trung vào loại câu hỏi Thiên thời, Địa vực và Phú dịch.

Trời tính không bằng người tính, bọn họ đã biết năm nay hoàng đế sẽ ra đề toán khó, nhưng không biết rằng đề không chỉ khó mà còn trải rộng trên tất cả các loại câu hỏi!

Mười câu hỏi toán học, nhưng là chín loại bài toán khác nhau! Câu hỏi cuối cùng còn lại là một câu hỏi quan sát khó hơn, liên quan đến định lý Pythagore của thời hiện đại.

Mười câu hỏi đó không phân nặng nhẹ! Đây rõ ràng là muốn kiểm tra hết chín chương toán học!


Các sĩ tử nhận được đề thi đều hít một hơi thật sâu.

Chỉ có một người cầm bút lên bắt đầu viết. Mười câu này đối với người xưa thì khó, nhưng đối với Tiêu Lâm thì chỉ tương đương với trình độ toán cấp hai. Ngoài ra còn có bảng cửu chương nên Tiêu Lâm tính toán rất nhanh chứ không cần đếm ngón tay như các sĩ tử khác.

Hắn làm bài rất nhanh, ngòi bút như có thần lực khiến quan trông thi đi qua nhìn thấy cũng phải âm thầm kinh ngạc.

Gió mùa thu xào xạc, lá hạnh vàng rơi xuống đất. Sĩ tử nhìn lá rơi, trong lòng lạnh lẽo như cơn gió thu ngoài cửa.

Một chiếc lá vàng nhàn nhã rơi xuống bài thi của Tiêu Lâm, hắn viết xong chữ cuối cùng, nhẹ nhàng đặt bút xuống.

"Thưa đại nhân, ta muốn nộp bài", Tiêu Lâm cung kính đặt bài thi xuống đất, viên quan nội liêm trông thi bên trong nhíu mày, nhìn thấy trên tờ giấy thi có vô số đáp án được viết dày đặc và xiên vẹo.


Tay phải của Tiêu Lâm bị thương nên dùng tay trái để viết, cho nên chữ viết không còn ngay hàng thẳng lối như trước.

“Mời di chuyển đến điện kế bên chờ đợi”, quan nội liêm thu bài thi lại, chỉ vào cánh cửa nhỏ bên cạnh rồi nhìn Tiêu Lâm nói.

Buổi chiều sẽ có bài thi thư pháp, cho nên sĩ tử buổi sáng thi xong cũng không thể về nhà, chỉ có thể yên lặng chờ ở điện kế bên.

Tiêu Lâm gật đầu, tiến về phía trước, giãm lên đám lá vàng trên mặt đất tạo nên tiếng lạo xạo. Đám sĩ tử đang vò đầu bứt tai nghe thấy âm thanh này thì vô cùng khó chịu! Cảm thấy Tiêu Lâm này mới hống hách làm sao!

Cây ngân hạnh vào mùa thu lá đều vàng óng, rơi xuống mặt đất như phủ lên đó một tấm chăn vàng óng rất bắt mắt.

Toàn bộ lá cây giờ đã chuyển màu vàng, cho nên cây ngân hạnh trồng ở đây cũng có ý nghĩa như lời chúc sĩ tử được đề tên trên bảng vàng. Kỳ thi Hương của Đại Nguy dùng vữa gạo nếp, đến kì thi Hội lại trông loài cây ngân hạnh quý giá này ở trường thi, dễ dàng nhận thấy Đại Nguy trân trọng nhân tài đến thế nào.