Buổi ngoại khóa rất nhanh đã diễn ra, Phó Kỳ Hâm cùng lớp đến điểm cắm trại, cách trường cậu một quãng rất xa. Chỉ lạ một chỗ lớp A rõ ràng có rất đông người, nhưng số lượng người khi lại không nhiều như cậu tưởng tượng, đại khái khoảng gần một trăm.
Vì là một buổi ngoại khoá quy mô lớn nên địa điểm cũng rất thông thoáng, nhà trường đã bao toàn bộ ven suối Như Châu, một con suối lớn và vô cùng sạch ở giáp một ngôi làng nhỏ.
Tất cả học sinh xuống xe đều rất vui mừng chạy xung quanh, nơi này thoáng mái lại có ngay con suối lớn bên cạnh, xung quanh được bao phủ bởi những cái cây cao lớn, chim chóc sáng sớm rộn ràng ca hót.
"Ở đây tuyệt quá!"
"Suối ở đây trong thật, các anh em xuống tắm cái đi!"
Một nam sinh nào đó thẳng tay đập một cái vào trán người vừa nói.
"Tên điên, nước suối để dùng cho hoạt động, muốn chết không!"
Phó Kỳ Hâm chạy ra ngoài, cảm giác khoan khoái này thật hiếm khi có được. Cô An cùng thầy Hùng, thầy Giang giám hiệu là người trông coi cũng như chịu trách nhiệm tổ chức các hoạt động vui chơi. Xung quanh nơi bìa rừng cũng đã được rào chắn cẩn thận, có bảo vệ luân phiên trực tuần để đảm bảo an toàn tuyệt đối.
"Không gian ở đây rất lớn, mọi người cùng chia đội nhé, bốn người một nhóm, cùng dựng lều trước nhé!"
Cô An hô lớn, đám người bổ nhào bá vai nhau lập thành một đội. Cô An chú ý đến Phó Kỳ Hâm, cô liền đi đến hỏi nhỏ.
"Kỳ Hâm, Dư Niên đâu?"
"Cậu ấy không có đi cùng em."
Lời nói vừa dứt, Dư Niên từ nơi rào ngăn cách bước ra, bảo vệ cũng đến bất lực. Hắn không đi cùng đoàn trường mà dùng xe riêng đến đây, đỗ ở bên ngoài lại quá xa, đem vào trong rừng cách đây một đoạn cũng là một ý tưởng không tồi.
Cô An vừa nhìn thấy hắn, nét mặt đã rạng rỡ, kéo hắn lại gần Phó Kỳ Hâm.
"Được rồi, hai em tìm thêm người vào nhóm mình đi."
Cô An cũng được gọi là cánh tay trong của Dư Trang Vũ, được ông nhờ vả chăm nom hai người cẩn thận, nhất định việc gì cũng để hai người họ cùng làm. Lần này, mỏ hỗn Dư Niên lại không nói gì, chỉ dùng biểu cảm tỏ ra vẻ không hứng thú.
Cậu cũng chẳng muốn quan tâm đến người này, vẫy vẫy đồng bọn ở phía xa.
"Quân Phàm, Cẩm Ninh, mau lại đây."
Dư Niên lập tức có động tĩnh, hắn quay lại nhìn hai người đang tiến lại gần, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Phó Kỳ Hâm. Tại sao cứ phải là Dữ Quân Phàm?
"Tôi trước đó có hẹn với Cẩm Ninh và Quân Phàm rồi, cậu đừng có suy nghĩ lung tung."
"Tôi..."
Hắn mới chỉ nhìn cậu, cũng chưa lên tiếng nói gì mà Phó Kỳ Hâm đã có phản ứng ấy. Cũng phải, mỗi lần nhắc tới Dữ Quân Phàm, Dư Niên đều cho rằng quan hệ của họ bất chính nên luôn miệng xúc phạm, nói những lời không hắn.
Hắn lần này kiềm chế được một chút, thu lại lời nói định buông ra, cố giữ trong lòng.
"Kỳ Hâm!"
Dư Niên đối diện nhìn hai người, ánh mắt như cảnh cáo, lại như chán ghét đối phương, đặc biệt là ánh nhìn dành cho Dữ Quân Phàm. Bọn họ cũng không rảnh rỗi mà cứ nhìn nhau, Cẩm Ninh kéo lấy tay Phó Kỳ Hâm, cậu cười cười.
"Dựng trại là việc nặng, hai cậu làm đi nhé, chúng tôi sẽ phụ việc vặt."
Dư Niên không nói gì, hắn đi ra phía sau lấy lều, không ngờ lại đụng trúng Thẩm Tư An. Cậu ta vốn dĩ được rất nhiều Alpha khác tranh gianh, nhưng nhất thiết phải đứng trước mặt Dư Niên hỏi một câu.
"Dư Niên, tôi có thể làm đồng đội của cậu được không?"
"Cút."
Hắn chỉ buông một lời nhẹ nhàng mà xéo xắt, chặt đứt hào hứng ban đầu của Thẩm Tư An. Cậu ta siết chặt tay, lại nghe thấy tiếng nói lớn của Ngọc Cẩm Ninh.
"Dư Niên, nhanh tay một chút nhé, tôi với Kỳ Hâm có chút mỏi chân rồi!"
Thẩm Tư An quay sang nhìn, lại đụng trúng ánh mắt lạnh lùng của Ngọc Cẩm Ninh. Cậu ta muốn giúp Phó Kỳ Hâm đánh dấu chủ quyền, đồng thời cũng giải quyết được một Omega khó ưa.
Lều đều đã được dựng xong, mọi người lại cùng nhau vui đùa, cùng nhau nướng thịt. Phó Kỳ Hâm thực sự rất thích hoạt động này, tiên phong chạy đi nướng thịt cùng vài bạn và thầy cô.
Ngọc Cẩm Ninh chạy đến, cậu nói nhỏ.
"Này Kỳ Hâm, cậu không giúp tôi với Dữ Quân Phàm một chút hả?"
Vừa nói, Ngọc Cẩm Ninh vừa nhìn về phía trước, hai tên Alpha đang ngồi cạnh nhau, nhưng thái độ lại hoàn toàn khác nhau. Phó Kỳ Hâm chỉ cười.
"Muốn lấy lòng Quân Phàm... vậy cậu mau lại đây, cùng tôi nướng thịt đi."
"Tại sao?"
"Ây dà, muốn lấy được trái tim của cậu ấy, đương nhiên phải qua đường dạ dày rồi. Chính tay nướng thịt cho người mình thích, không lãng mạn sao?"