Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!

Chương 162: Phần hai



Bảy năm sau...

Thượng Hải - Trung Quốc.

Cộp.

Một tờ tạp chí mới mẻ được vứt lên bàn không thương tiếc. Cô gái vừa ra tay hậm hực khoanh tay, ngồi xuống ghế, không vui nói:

- Đúng là bé không học, lớn làm nhà báo. Toàn đưa tin vớ vẩn.

Tờ báo vẫn thoang thoảng mùi giấy mới kia khẽ lóe lên tiêu đề: “Hé lộ danh phận bạn gái của ông vua làng thời trang Lâm Dương: Thiên kim tiểu thư Hàn Thị - Hàn Thiếu Vy”.

Hàn Thiếu Nghi cười lớn, lắc đầu, ngó sang chàng trai trẻ tên Lâm Dương đang cười run bên ghế:

- Cậu với em gái tôi làm thế nào mà cứ bị hiểu lầm suốt thế?

- Em không mong là hiểu lầm đâu ạ. - Lâm Dương khoan khoái nhún vai.

- Tôi không gả em gái đâu. - Hàn Thiếu Nghi xoa đầu cô em gái nhỏ của mình, cô ngước lên nhìn với vẻ mặt không vui.

Có tiếng giày vọng xuống từ trên tầng hai, ông Hàn Tùng An cười ha ha, chống gậy bước xuống, trêu chọc cô cháu gái:

- Làm gì mà mới sáng sớm mặt cháu đã như bánh đa chiều bị ế thế kia?

Cô gái phụng phịu:

- Ông xem, đám nhà báo thật là, toàn đưa tin vớ vẩn.

Hàn Tùng An liếc nhìn tiêu đề tờ báo, nhìn sang cô cháu gái cùng “người nổi tiếng” Lâm Dương, lại cười tiếp:

- Ông thấy hai đứa cũng có tướng phu thê lắm đấy chứ.

- Ông ơi, hai chúng cháu chỉ là bạn thôi.

Căn biệt thự lớn của Hàn Gia vang lên tiếng cười giòn giã. Chỉ có Lâm Dương cười không được thoải mái cho lắm.

Cho dù cậu là Lâm Thiên Khánh, hay là Lâm Dương, cô cũng chỉ coi cậu là bạn tốt.

Cho dù cô có là Mạch Vy Khánh hay Hàn Thiếu Vy thì cậu vẫn yêu như vậy, cậu đã yêu cô hơn 8 năm rồi.

*

Đêm khuya...

Gió biển lồng lộng...

Một bóng dáng đàn ông trưởng thành đứng cô độc tại một bãi biển rộng lớn. Anh ta đứng như đang chờ đợi điều gì, chờ đợi một ai từ rất lâu rồi.

Một điếu thuốc rời miệng, rơi xuống bãi cát. Dương Hàn Phong khẽ nhắm mắt. Mỗi khi hắn hút xong một điếu thuốc là lại cảm thấy rất có lỗi. Nếu Vy Khánh nhìn thấy được, chắc chắn sẽ không vui.

Mạch Vy Khánh, anh chờ em bảy năm...

Vy Khánh, em ở đâu?

Sóng vỗ rì rào, người con gái hắn vừa gọi tên có lẽ ở đâu đó trong những vì sao đang nhấp nháy trên kia, cô gái đó vẫn luôn dõi theo hắn.