Ôm Đùi Boss Ác Ôn

Chương 178



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trữ Trình mở băng keo dán cái hộp ra, sau khi mở ra xong, nhìn thấy đồ vật ở bên trong thì sắc mặt của Trữ Trình lập tức thay đổi.

Đương nhiên là Mâu Nghiên cũng đã nhận ra sự khác thường của Trữ Trình, anh đứng dậy, một tay kéo cái hộp ra ngoài.

Ở bên trong cái hộp chứa một số lượng lớn mấy vật dụng tình thú dùng cho phụ nữ, cùng với… mấy hộp thuốc bổ thận.

Sắc mặt của Mâu Nghiên hoàn toàn tối xuống.

“Nhị gia, tôi… tôi lập tức đi thăm dò.” Trữ Trình vội vàng đậy cái hộp lại.

Điện thoại của Mâu Nghiên vang lên, Mâu Nghiên cầm điện thoại di động lên, bên phía Tần Kha gửi tới một icon tiện tiện.

Anh em Mâu Nghiên à, công việc quan trọng thì cũng phải chú ý cho cô vợ nhỏ của mình ăn no nha.

Sau đó, anh ta lại gửi cái máy tấm ảnh chụp nhanh như pháo nổ.


Bởi vì cố ý lựa chọn góc độ, còn cắt đi nửa người dưới, cho nên nhìn thoáng qua bức ảnh chính là Thương Mẫn đang ngồi ở trên ghế salon đối diện với bốn người đàn ông ở trần.

Mà một vài tấm khác Thương Mẫn còn đang tương tác rất thân mật với một chàng trai trẻ tuổi, tay của cô vuốt ve thân thể của người đàn ông, ánh sáng trong đôi mắt rõ ràng như thế, làm cho thiếu chút nữa Mâu Nghiên đã phun máu tại chỗ.

“Ngày hôm nay cô ấy đã đi đâu?” Mâu Nghiên bấm điện thoại, gần như là nghiến răng nghiến lợi.

Trong lòng của Trữ Trình cảm thấy căng thẳng, Đồng Tiên là vợ của anh ta, đương nhiên cũng nói hành trình cho mình biết rồi.

“Đã đến công ty của anh Tần…” Giọng nói của Trữ Trình rất nhỏ, anh ta vẫn có chút ích kỷ, không bán đứng Đồng Tiên.

Bàn tay đang nắm chặt của Mâu Nghiên vang lên âm thanh răng rắc.”
Cho nên những thứ này đều là thật.

Anh ở đây chờ cô đến cửa nói xin lỗi, đứng ngồi không yên, vậy mà cô lại đường hoàng đi tìm đàn ông.




Nếu như anh đã đến đón cô tan làm, vậy thì cô cứ cố mà tha thứ cho anh.

Nhưng mà cô đi đến bên cạnh xe, đang muốn kéo cửa tay lái phụ ra, lại phát hiện cửa bị khóa, mà cửa sổ xe lại chậm rãi kéo xuống, gương mặt của Mâu Nghiên đập vào trong tầm mắt của cô.

“Mở cửa ra.” Thương Mẫn nhắc nhở anh, cô không hề cảm thấy anh có cái gì đó không đúng.

“Trong mắt của em, anh không có năng lực như thế?” Mâu Nghiên lại hỏi cô một câu không đầu không đuôi.

“Hả?” Thương Mẫn không hiểu: “Anh đang nói cái gì vậy?”
Nhưng mà cô suy nghĩ lại, cô lại cảm thấy có phải là Tần Kha đã làm ra loại chuyện gì đó không đáng tin cậy.

“Có phải là Tần Kha tìm anh không vậy?” Thương Mẫn lập tức trả lời anh: “Nếu như có tin tức xấu gì thì anh tuyệt đối đừng nên tin tưởng, con người của anh ta, anh cũng biết rồi đó…”
“Nói như vậy, em còn hiểu anh em của anh hơn cả anh?” Mâu Nghiên xoay mặt qua chất vấn cô.

Thương Mẫn bị ánh mắt đó của Mâu Nghiên hù dọa.

“Em… anh hiểu lầm rồi, em không thân quen với anh ta.” Thương Mẫn vội vàng giải thích: “Gặp nhau cũng chỉ có vài lần mà thôi, lần nào cũng là ngẫu nhiên gặp nhau.”
“Là vậy à? Cho nên ngày hôm nay em đến chỗ cậu ta tìm đàn ông cũng là ngẫu nhiên?” Trong mắt của Mâu Nghiên gần như là muốn toát ra ngọn lửa.

Xem như là Thương Mẫn đã hiểu rồi..