Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1169



Chương 1169

Cánh tay vững vàng có lực, nhiệt độ cơ thể dù cách lớp vải mỏng vẫn có thể xuyên thấu truyền vào làn da cô.

Trương Tiểu Du lặng lẽ nuốt một ngụm nước miếng, cô cảm thấy làn da mình như bị ngọn lửa nhỏ thiêu đốt vật, mà ki lạ là nhờ động tác ôm eo của anh nên bước chân của cô bình ổn hơn rất nhiều.

Đi thẳng về phía bên trái của sảnh lớn chính là nơi tổ chức bữa tiệc, bên trong trang hoàng nguy nga lộng lẫy, thức ăn ngon được đặt đây đủ trên bản.

Hình ảnh sang trọng giống như trên phim ảnh vậy, đây là lần đầu tiên Trương Tiểu Du được tiếp xúc với khoảng cách gần như này, ngay cả bữa tiệc hàng năm mà cô đi công tác cũng không sang trọng tới mức này.

Khi họ vừa bước vào trong bữa tiệc, đối diện có một cô gái mặc trang phục trắng chạy tới “Anh Phong Sinh!”

Cô gái đi tiến lên gọi ngọt ngào, e thẹn nắm tay áo thêu hoa bách hợp: “Em nghe nói tối nay anh Phong Sinh tới tham gia tiệc nên đã xin bố đưa em tới cùng đó! Em tới đây chờ lâu rồi, anh Phong Sinh, anh để em làm bạn nhảy của anh đi!”

Độ cong của đôi môi Trần Phong Sinh không thay đối, đầy Trương Tiếu Du đang trốn phía sau lên đăng trước: “Xin lỗi, tôi có bạn gái rồi!”

Cô gái kia nghe vậy liền tức giận thở phì phò rời đi, lúc đi còn không quên ba bước lại quay đầu trừng cô một cái nữa.

Trương Tiểu Du chớp mắt, cô cũng rất vô tội đấy!

Tự nhiên bị chụp riồi!

Bữa tiệc này rất náo nhiệt, mục đích chuyến đi này của Trương Tiểu Du chính là làm một bình hoa, bất cứ ai bắt chuyện đều mim cười đáp lại. Cũng may Trần Phong Sinh không thích tham gia tiệc tùng nhiều nên trừ đi chào hỏi chủ nhân bữa tiệc thì không bắt chuyện với nhiều người lắm, khi anh đi rửa tay ô liền chạy tới bản dài chọn đồ ăn.

Dù sao cũng không mất đồng nào, cô cũng chẳng ngại lấp đầy cái bụng đáng thương của mình đâu.

‘Vừa gắp đầy đĩa sứ tráng men trắng, chuẩn bị ăn một miếng thì trước mặt liền xuất hiện một dáng người thon dài.

Đỉnh đầu người này còn phát ra hào quang: “Chị gái xinh đẹp, chị mặc bộ này đẹp quát”

Trương Tiểu Du ngẩng đầu lên từ đĩa thức ăn, thấy người đứng trước mặt mình là một người con trai trẻ tuổi.

‘Vẻ ngoài trẻ trung nhìn giống như sinh viên đại học, bộ tây trang trên người không những không làm tăng vẻ trưởng thành mà còn khiến người này trong trẻ non hơn, chắc là con nhà giàu sang theo bố mẹ tới đây.

Lúc chưa tốt nghiệp cô cũng là phó hội trưởng hội học sinh, thường xuyên hỗ trợ các tân sinh viên, cũng có không ít cậu nhóc sinh viên ít tuổi hơn tới tìm cô nhờ giúp đỡ, đột nhiên Trương Tiểu Du cảm thấy hoài niệm những năm tháng trước kia, không nhịn được liền trêu chọc: “Là tôi đẹp hay là bộ lễ phục đẹp?”

“Người còn đẹp hơn!” Người con trai này cười ngượng ngùng, gãi đầu nói “Chị gái xinh đẹp, cho em xin số được không?”

Thấy trong mắt cậu nhóc không có chút nào gọi là khinh nhờn, Trương Tiểu Du liền mỉm cười gật đầu: “Được!”

Sau khi trao đổi số điện thoại, cậu nhóc này hình như bị bố mẹ gọi tên liền xấu hổ xin lỗi rồi đi trước.

Trương Tiểu Du nhún vai, vừa xoay người liền sợ hết hồn.

‘Trần Phong Sinh không biết đi vệ sinh xong ra từ lúc nào, hai tay khoanh lại, âm thầm đứng một góc. Đôi mắt hào phóng phong lưu hơi nheo lại, nhìn về phía cô rồi nói: “Răng còn dinh rau kìa”

Trương Tiểu Du vừa nghe thấy vậy liền cuống quýt cầm điện thoại di động lên nhìn.

‘Vừa rồi cô còn cười hí hửng với cậu trai trẻ trung kia, nếu răng thực sự dính cái gì thì thà đào lỗ rồi chui xuống cho đỡ nhục còn hơn!