Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1416



“Chắc là không rồi!” Trương Tiểu Du ngẩn ra, sau đó lắc đầu.

Từ trước đến nay tình cảm của ba anh em nhà họ Trần luôn rất tốt, nếu như quan hệ giữa hai người vẫn trong quan hệ hợp đồng hôn nhân trước kia, Trần Phong Niên cử hành hôn lễ, cô làm bà Trần thì đương nhiên là phải tham dự rồi, nhưng nay hai người đã ly hôn, cô hiển nhiên không còn cần thiết phải tham gia nữa, hoặc có thể nói cô không có tư cách để tham gia Tô Yến đến lúc này mới phản ứng kịp, vội ngẩng đầu nói: “Tôi xin lỗi, Cá Nhỏ..”

“Có gì đâu mà phải xin lỗi, cũng chỉ là ly hôn thôi mà, không có gì đáng ngại cải Hơn nữa, chuyện thành ra như vầy cũng là một chuyện đáng mừng, tôi lại trở về làm thanh niên độc thân rồi!” Trương Tiểu Du thấy thế, không khỏi vui vẻ, cuối cùng lại nhún vai nói: “Ha, chỉ tiếc sau đó sẽ là cuộc hôn nhân thứ hai thôi Tuy Tô Yến thấy vẻ mặt cô rất thoải mái, nhưng có thể nhìn ra sâu trong nội tâm cô đang cố gắng muốn che đậy vết thương, bởi vì bản thân Tô Yến cô đây đâu có khác gì đâu?

Tô Yến nhẹ nhàng cầm tay cô, tiếp thêm dũng khí cho cô: “Cá Nhỏ, quá khứ qua rồi thì cứ đế nó qua đi, hĩ vọng hai người chúng ta đều có thế có được một khởi đầu mới!”

“Ừ, hi vọng là vậy!” Trương Tiểu Du gật đầu, mặt mày cong cong.

“Tôi đã bắt đầu qua lại với nhân viên ngân hàng xem mắt hôm nọ rồi!” Tô Yến hít một hơi thật sâu, sau đó hạ quyết tâm nói: “Bởi vì mục đích của anh ấy cũng là tiến thẳng đến hôn nhân, cho nên đại khái ở chung khoảng nửa năm, chúng tôi sẽ kết hôn đó! Hai ngày nữa tìm được thời gian rảnh, chúng ta cùng.

nhau ăn một bữa cơm, cô thuận tiện giúp tôi trấn cửa xem thế nào!”

Thật ra Trương Tiểu Du còn muốn nhắc tới Trần Phong Niên, nhưng nhìn trang web đã bị tất đi, cô vẫn nuốt những lời định nói lại: “Được!”

Đúng lúc này chuông điện thoại đột nhiên vang lên, trên màn hình hiến thị một dãy số xa lạ, cô do dự một hồi mới nhận máy.

“A lô?

Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nam cực kỳ xa lạ, nghe qua thì khá nghiêm túc: “Chào cô, cho hỏi cô là cô Trương Tiểu Du đúng không?”

“Là tôi, xin hỏi ai vậy?” Trương Tiểu Du cảm thấy khó hiểu.

Cô tưởng là bên quảng cáo đang đẩy mạnh tiêu thụ hoặc là một vài cuộc điện thoại quấy rầy gì đó, đang lúc nghĩ ngợi xem có nên tắt đi hay không, ai ngờ, giọng nam bên kia vang lên: “Đây là cuộc gọi tới từ văn phòng luật sư Hoa Thành, tôi họ Phan. Cậu Trần đã sang tên một căn hộ tại khu Giang Cảnh cho cô, nếu như cô rảnh thì xin mời đến văn phòng luật sư ký tên được không?”

“Cậu Trần… Trần Phong Sinh?” Trong lòng Trương Tiểu Du căng thẳng.

“Phải rồi!” Giọng nam bên kia đồng ý, sau đó lập tức nói tiếp: “Địa chỉ của văn phòng luật sư tôi sẽ gửi tin nhắn cho cô, tới nơi thì có thể trực tiếp tới tìm Cúp điện thoại, lúc này Trương Tiểu Du vẫn chưa phản ứng kịp, điện thoại tung lên vài hồi, cô nhận được một tin nhắn, chính là từ vị luật sư họ Phan kia vừa mới gửi địa chỉ văn phòng luật sư của anh ta đến.

Hồi tưởng lại cuộc nói chuyện vừa rồi, cô mím khóe miệng.

Anh có ý gì?

Trương Tiểu Du cúi đầu lấy túi xách trong ngăn tủ ra, đứng dậy nói: “Yến ơi, giúp tôi che giấu với, tôi có chứt việc muốn về sớm!”

Chưa tới giờ cao điểm buối tối, nửa giờ sau, Trương Tiểu Du đã đến Văn phòng luật sư Hoa Thành.

Cô ngẩng đầu nhìn tòa offices trước mặt, hít sâu một hơi rồi mới đi vào.

Dựa theo bảng chỉ dẫn, cô nhanh chóng dễ dàng tìm được văn phòng luật sư, sau khi đến trước quầy lê tân nói một tiếng là đến tìm luật sư Phan) rất nhanh đã được đưa tới một văn phòng lớn nhất, người đàn ông đi giày Tây ngồi ở trước bàn làm việc, hệt như cô dự đoán, dáng vẻ không khác gì một luật sư.