Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1951



“Không ạ, có lẽ là đang đi học rồi!” Lý Lan Hoa lắc đầu, không khỏi lại giải thích một phen: “Chú nhỏ, cháu và cậu ấy thật sự không có quan hệ gì, cậu ấy nói hươu nói vượn thôi! Chuyện mối tình đầu này thật ra chỉ là nói đùa, bởi vì quan hệ tốt cho nên cháu thường xuyên bị lấy ra trêu chọc”

Cháu vẫn chưa từng yêu đương lần nào…”

Một câu cuối cùng, cô ấy thẹn thùng nói ra.

Chính Trần Văn Sáng cũng không phát hiện đuôi lông mày của anh ta hơi nhướng lên, trầm giọng nói: “Bây giờ cháu đang học cấp ba, nên lấy việc học làm trọng, lên đại học rồi nghĩ đến chuyện này cũng chưa muộn, đến lúc đó cháu sẽ phát hiện cái nhìn của cháu về cuộc sống và thường thức đều thay đổi.”

Lý Lan Hoa nghe vậy, không khỏi hỏi lại: “Chú nhỏ, chú có bạn gái lúc học đại học à?”

“Trường chú học là trường quân đội” Trần Văn Sáng trả lời Trường quân đội không giống trường học bình thường, đặc thù hơn nhiều, ngay từ ngày đầu nhập học họ đã được coi là nhập ngũ, cho nên chế độ quản lý cũng không giống nhau, nghiêm khắc hơn bình thường, trong trường học không cho phép yêu đương, nếu bị phát hiện sẽ bị ghi tội, thậm chí có thể bị đuổi học, huống chỉ tỷ lệ nam nữ còn mất cân đối nghiêm trọng.

Lý Lan Hoa chớp mắt, tò mò hỏi tiếp: “Vậy sau khi chú tốt nghiệp thì sao, cũng chưa từng yêu đương à hưa từng.” Trần Văn Sáng lắc đầt Lý Lan Hoa kinh ngạ hô lên: “Không yêu đương mà trực tiếp kết hôn luôn?”

Trần Văn Sáng thản nhiên trả lời Sau khi tốt nghiệp trường quân đội, anh ta trực tiếp tham gia quân ngũ, cho tới nay vẫn chuyên tâm với kiếp sống quân nhân, bình thường ngoài hoạt động bên ngoài của bộ đội, người anh ta tiếp xúc phần lớn là phái nam, hơn nữa cũng không có nhiều hứng thú với phương diện này, sau đó người trong nhà đã sắp xếp đám hỏi cho anh ta.

Lý Lan Hoa trợn tròn mắt, rất kinh ngạc, không ngờ tới anh ta còn chưa từng yêu đương lần nào”

Cô ấy không khỏi nhìn anh ta, ánh mặt trời xuyên thấu qua kính thủy tỉnh, chiếu vào phòng phác thảo ra khuôn mặt anh tuấn, sống mũi cao thẳng tạo ra một bóng râm trên khuôn mặt anh ta, một thân trang phục màu xanh của quân đội, chân đi giày quân đội, cả người nhìn uy nghiêm lại oai hùng.

Lý Lan Hoa bỗng nhiên nghĩ, quãng thời gian chính mình và bạn thân thường cùng nhau bò lên ban công.

Hình như là khi vừa mới tốt nghiệp cấp hai, hai cô gái thỏa sức tưởng tượng về chuyện sau này nên học trường đại học nào, cùng với sau này nên gả cho người đàn ông như thế nào, gần như không khác nhau, lựa chọn hạng nhất luôn là cuộc hôn nhân với quân nhân được nhà nước bảo vệt Giấc mộng gả cho quân nhân.

Nghĩ đến đây, hai má Lý Lan Hoa hơi nóng lên.

Thế mà cô ấy lại bắt đầu ảo tưởng”

Lý Lan Hoa lặng lẽ nâng tay sờ, trong lòng tự an ủi chính mình, A Di Đà Phật, cũng may có ánh mặt trời nâng chói, không nhìn ra được đang đỏ mặt hay không”

Đúng lúc này, cánh tay cô ấy bỗng nhiên bị anh ta kéo nhẹ.

Hai người đi đến cuối cầu vượt, đang xoay người quay lại, ngoài cô ấy ra thì còn rất nhiều bệnh nhân đi lại, có cả một vài nhân viên y tế, một số người đang đẩy xe thuốc.

Trần Văn Sáng thay đối tư thế, sợ cô ấy bị đụng phải, thân hình cao lớn đi ở bên ngoài Lý Lan Hoa được anh che chắn ở bên trong, bước chân của cô ấy cũng theo đôi giày quân đội hạ cánh xuống nền gạch trảng, lúc ngẩng đầu, khóe mắt có thể vừa vặn nhìn đến vị trí yết hầu của anh ta.

Bất giác, hai người đã về tới phòng bệnh.

Lý Lan Hoa được anh ta đỡ ngồi xuống giường bệnh, vô thức gọi một “Ừ?” Trần Văn Sáng đáp lại \gươi đen nhánh của anh ta, Lý Lan Hoa như bị ma xui lầu hình phụ nữ mà chú thích là gì? Là gợi cảm xinh đẹp, hay là dịu dàng hiền lành, hay là… còn nhỏ tuổi?”

Vài chữ cuối cùng thốt ra, làm thiếu chút nữa là cô ấy cản phải đầu lưỡi Lý Lan Hoa nuốt nước bọt, có thể nghe được tiếng tim đập thỉnh thịch đồn dập do chính mình phát ra Rốt cuôc cô đang nói cái qì vâu. lúc trước còn chưa tính. cái sau Cô khấn trương, thấp thỏm không yên, rồi lại càng chờ đợi câu trả lời của anh.

“Bủm, Tiếng động bất chợt vang lên.