Chương 227: Sabaody Archipelago
-Khoang, dưới đáy biển có đường thông thẳng đến tân thế giới… Nhưng Red Line chặn lại thì sao?
Nami nhìn Camie hỏi. Phải biết Red Line là một vành đai không thể đi vòng, ngăn cách các vùng biển.
-Ở dưới đáy biển, Red Line có một lỗ nhỏ tí tẹo nhưng dĩ nhiên đối với chúng ta thì lỗ đó lớn lắm… và đó chính là đảo người cá.
Camie cười nói.
-Ồ, hiểu rồi. Bên dưới Red Line có một cái lỗ nhỏ thông đến tân thế giới… Còn đảo người cá nằm ở lỗ thủng đó. Vì thế, chúng ta thường nghe nói muốn đến tân thế giới thì phải đi qua đảo người cá…
Usopp gật đầu ra dấu đã hiểu.
-Một câu hỏi khác, thuyền Sunny làm sao lặn xuống biển ở độ sâu đó được!?
Yaki hỏi. Mọi người cũng gật đầu nhìn Camie như muốn nói đây cũng là câu hỏi của bọn họ.
-Đó là lý do chúng ta phải đến Sabaody… đến đó mới có những thợ ‘Tráng Thuyền’ giỏi. Giúp con tàu này có thể lặn xuống biển độ sâu 10 nghìn mét.
Camie cười nói…
-Tráng thuyền…!?
Mọi người có chút khó hiểu nhưng cũng biết Camie cũng sẽ không thể giải thích rõ việc này vì thế mà chỉ có thể chờ đến đảo Sabaody.
…
-Đây là đảo Sabaody Archipelago sao!? Nhìn đẹp thật…
Usopp nhìn nơi thuyền Sunny sắp cập bến nói.
-Đó là bong bóng xà phòng?
Chopper nhìn những quả bong bóng lớn lơ lửng trên quần đảo Sabaody hỏi.
-Ừ, chúng là từ dưới hòn đảo bay lên đấy…
Camie nhìn hòn đảo phía trước nói.
-AA… Tuyệt thật…
Nami kinh ngạc nói.
-Ừ, là một kỳ quan thật sự …
Đến Robin cũng gật đầu khen ngợi nhưng ngay đúng lúc này thì Yaki bên kia lại nghĩ đến thứ gì đó liền hỏi..
-Kim nam châm đang chỉ thẳng đến đảo người cá… Nếu chúng ta lên hòn đảo này thì có sao không!?
-À… Cậu không cần lo về chuyện đó. Sabaody Archipelago thực chất chỉ là một rừng cây khổng lồ thôi. Nó không có từ trường.
Hacchin cười nói.
-Rừng cây…!?
Sanji khó hiểu hỏi..
-Anh có biết một loại cây gọi là cây đước chứ…
Hacchin nhìn Sanji hỏi.
-Ừ, cái cây mà mọc rễ trên biển và chìm nổi cùng với thủy triều à!?
Sanji gật đầu đáp.
-Đúng vậy.. Nhưng mấy cây này thì không bao giờ chìm dưới nước cả. Sabaody Archipelago là một khu rừng của những cây đước lớn nhất thế giới.. người ta gọi là cây đước Yarukiman!... Có tất cả 79 cây, người ta đã xây nhà cửa và các công trình khác trên những cây đước lớn này. Vì thế quần đảo Sabaody có đến 79 ‘đảo’. Đây là điểm đến cho những người muốn sang tân thế giới.
Thuyền Sunny càng tiến lại gần thì mọi người mới thấy rõ cây đước trong lời Hacchin lớn đến mức nào. Nó có hàng trăm rễ cây, cái rễ nhỏ nhất cũng to lớn gấp mấy chục lần thuyền Sunny. Ngẩng đầu nhìn lên thì thấy mỗi cây đước có rất nhiều cành lá um tùm… Ánh sáng mặt trời lâu lâu xuyên qua cành lá khiến hòn đảo trở nên càng thêm lung linh xinh đẹp cùng với sự lấp lánh của bong bóng nước.
…
Sau một lúc tìm kiếm nơi dừng thuyền Sunny, nhóm Luffy cùng cũng đặt chân lên quần đảo Sabaody.
-Nè mọi người… chúng ta có thể đứng được trên bong bóng nước nè…
Luffy nhảy lên một cái bong bóng nước hét lớn với mọi người bên dưới.
-Aaaa… Đã quá vậy!!
Chopper cũng vui vẻ cười nói.
-À mà sao dưới chân dính dính vậy…!?
Usopp cảm thấy dưới chân dinh dính thì hỏi.
-Rễ của cây đước Yarukiman tiết ra một chất nhựa đặc biệt và độc nhất trên thế giới đó. Dính chút là chuyện bình thường..
Sao biển nói.
-Ồ…Vậy là bong bóng này không phải là bong bóng nước mà là hình thành từ nhựa của cây đước khi chúng quang hợp…
Robin cười nói.
-Đúng thế… cô thật thông minh..
Sao biển khâm phục nói.
-Luffy anh lên cao quá..
Chopper bên kia thấy Luffy đã nhảy lên một cái bong bóng khá cao thì nói… Đáp lại là tiếng hưng phấn của Luffy vọng xuống…
-Này mọi người, tôi thấy một công viên giải trí… Đến đó đi… Tôi muốn chơi đu quay…
-Aaa.. đu quay, tôi cũng mơ ước đi một lần trên nó.
Camie nghe thế thì hai mắt tỏa sáng, ao ướt nói.
-Đừng ngốc nghếch thế… cô biết không được mà…
Sao biển nghe Camie nói thế thì vội vàng chạy đến nói..
-Vâng, tôi biết rồi….
Camie thở dài chán nản đáp.
-Tại sao cô không đi được..!
Chopper hỏi nhưng Camie và sao biển lại không đáp.. cả hai đều phớt lờ tránh câu hỏi của Chopper. Yaki bên cạnh nãy giờ không lên tiếng cũng nhận ra điều này… Tất nhiên hắn biết là chuyện gì… Dù sao chỉ cần chăm chỉ theo dõi tin tức và đọc một chút sách vở sẽ biết thôi…
-Hacchi, vậy chính là là chúng ta phải làm thế nào!? Đi đâu để ‘Tráng Thuyền’ đây..!?
Nami nhìn Hacchin hỏi. Hacchin thấy Nami hỏi thì vội vàng chăm chú đáp.
-Ta phải đi tìm một kỹ sư tráng thuyền và nhờ ông ấy tráng thuyền của mình bằng nhựa của cây này… Cơ bản là nếu làm vậy, con thuyền sẽ có thể đi được dưới nước.
-Thật sao?
Luffy trên cao nhảy xuống nghe thế thì hỏi..
-Đúng thế. Loài người các anh muốn đến đảo người cá… đó là cách duy nhất để đi xuống… Nhưng phải tìm được đúng thợ tốt mới được… nếu việc tráng thuyền không được làm đàng hoàng, toàn bộ con tàu sẽ bị nghiền nát và tất cả các anh sẽ chết hết. Nhưng tôi biết một kỹ sư tráng thuyền tốt ở vùng biển này… tôi sẽ đưa các anh đến đó… các anh yên tâm.
Hacchi gật đầu nghiêm túc nói.
-Chú bạch tuộc quả thật là tốt bụng… Anh là một ‘IITAKO’ (chú bạch tuộc ngoan).
Brook nói.
-Cám ơn anh bộ xương đã khen…
Hacchi dùng một trong 4 tay của hắn gãi đầu cười nói nhưng ngay tức khắc khuôn mặt Hacchi thay đổi. Nghiêm túc nhìn mọi người nói.
-Nhưng bù lại các anh phải hứa với tôi một điều…!?
Mọi người nghe thế thì kinh ngạc, nhìn Hacchi khó hiểu. Bọn họ không nghĩ Hacchi lại có điều kiện gì đó… hiếu kỳ chờ hắn nói tiếp sau cái gật đầu của Luffy.
-Lúc vào thị trấn, chúng ta sẽ gặp phải quý tộc quanh thế giới…
-Quý tộc… họ là ai thế?
Hacchi mới nói đến đây thì bị Luffy cắt ngang hỏi.
-Là mấy người sống ở đất thánh Mariejois.
Robin đáp.
-Hừm… Họ thì sao?
Luffy khó hiểu hỏi Hacchi.
-Anh chỉ cần biết mặc kệ bất cứ việc gì xảy ra khi cậu ở trong thị trấn… cậu phải thề rằng không bao giờ được chống đối lại bọn quý tộc thế giới.. Thậm chí nếu có người bị giết ngay trước mắt cậu.. Các cậu phải giả vờ chưa từng thấy gì cả…
Hacchi nghiêm túc nói gằn từng chữ với vẻ mặt sợ hãi.