Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 82: Xoa xoa chỗ đó




Convert+ Beta: Mã Mã

Editor: Vũ

Chương 82: Xoa xoa chỗ đó

Thiếu niên có làn da trắng trẻo mịn màng như sữa, đôi mắt to thuần khiết trong veo như nước chớp chớp dụ dỗ người khác phạm tội, cánh môi hơi nhếch lên tỏ vẻ có một chút không vui, thế nhưng cái nhếch mép 45 độ ấy nhìn kiểu gì cũng không thấy điểm tức giận nào.

"Chị à, chị muốn thương yêu em thế nào đây?" Tên nhóc này, rõ ràng là cố ý dụ dỗ người ta phạm tội mà, lại còn liếm môi nữa chứ.

Loại con trẻ thế này, Phương Lily không phải là chưa bao giờ đụng tới, nhưng mà cho tới nay chưa có người nào có biểu hiện tích cực như vậy. Trước đây, cô toàn phải ra chiêu dụ dỗ rồi mới có thể đùa bỡn với người ta, nhưng giờ đây, cô cảm thấy mình như là bị câu hồn đi mất rồi.

Một nụ cười ngay lập tức hiện lên trên mặt Phương Lily, nhìn cứ như người bị chứng động kinh, cô vui sướng kéo lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu thiếu niên, ngay cả tay cũng mềm mại như nước thế này, thật là xứng đáng với tiểu mỹ nam mà, không có chỗ nào là không đẹp.


Một tay xoa nắn bàn tay nhỏ bé của cậu thiếu niên, Phương Lily cười cực kỳ dâm đãng:"Để chị đây dạy cho em làm thế nào nhé!"

Trầm Phi Dạ gắng sức kiềm chế tâm tình muốn rút tay về của mình, người phụ nữ này làm cậu cảm thấy thật buồn nôn quá đi. Lần trước không nổ súng giết chết cảm thấy rất đáng tiếc. Cậu bất quá cũng là muốn vui đùa một chút, người phụ nữ này thật đúng là không bỏ được cái tật ruồi bu mà.

"Chị, chị đã xoa tay em nãy giờ rồi, không bằng giờ chuyển qua chỗ khác đi, như vậy không phải là tốt hơn sao?" Vẻ mặt Phương Lily trở nên hết sức kinh ngạc, nhờ vậy mà Trầm Phi Dạ mới cứu được bàn tay mình khỏi Phương Lily, cậu thật muốn ngay đem tay mình đi khử trùng ba ngày ba đêm hoặc dùng nước khử trùng ngay lập tức.

Xoa xoa chỗ khác, Phương Lily há hốc miệng, to đến nỗi có thể nhét vào được cả chục quả trứng gà, cô thật không tin nổi tiểu mỹ nam này lại muốn cô đi xoa chỗ khác. Nói bóng gió thôi mà cũng rõ ràng như vậy sao, mặt cô dần đỏ lên một chút, mắt nhìn chằm chằm vào nơi giữa hai đùi của cậu thiếu niên.

Cố gắng nuốt xuống một ngụm nước bọt, Phương Lily có điểm còn chưa tin, hỏi lại lần nữa:"Em nói thật là có thể sờ vào chỗ khác nữa sao?"

"Dạ, thật!" Trầm Phi Dạ cố ý bắn ra sóng điện quỷ quái, cậu gật đầu một cách rất hồn nhiên lạ thường. Đúng rồi, cô tới xâm phạm tôi đi!

Tòa cổ thành này dù sao cũng là chỗ khác, Phương Lily dùng sức ngắt vào đùi mình, nhìn bên trái một chút, bên phải một chút, chỉ sợ bắt gặp phải người nào khác.


Xác định không có ai xuất hiện ở cái vườn hoa ngũ hành bái quái này, Phương Lily cuối cùng cũng đưa bàn tay ma quỷ về phía Trầm Phi Dạ.

"Em trai ngoan, ở chỗ này mà làm thì em sẽ cảm thấy khó chịu đó, để chị dẫn em đi chỗ khác tốt hơn, được không?" Nhớ đến gần đây có một cái chòi nghỉ mát, sẽ không có người xuất hiện.

"Sẽ rất thoải mái sao?" Tiểu ác ma vẫn tiếp tục vô tội hỏi, bày ra một bộ dạng rụt rè, thật muốn dụ dỗ người ta.

"Rất thoải mái, dục vọng cực khoái, phải tin tưởng vào năng lực của chị chứ!" Từ 12 tuổi Phương Lily đã trải qua, đến bây giờ cũng đã trôi qua mười mấy chục năm nên tất nhiên là tay già đời. Ở phương diện này, cô rất tự tin, đặc biệt là kiểu trẻ tuổi thế này, cô cũng có kinh nghiệm.

Nghiêm túc suy nghĩ một hồi, gương mặt Trầm Phi Dạ nhăn lại, Phương Lily đã sớm không nhịn được, cô thật nóng lòng muốn biết tiểu mỹ nam kia sẽ có hình dạng gì khi cô ở dưới thân kêu rên.

Bắt lấy Trầm Phi Dạ, Phương Lily cũng không thèm để ý xem người ta có đồng ý hay không, trước tiên là kéo đi cái đã.

Tính Phương Lily nôn nóng có thừa, hoàn toàn không nhìn tới thiếu niên đang bị kéo đi lúc này hiện nguyên hình là một ma vương đang mỉm cười.

Tiểu ác ma Trầm Phi Dạ lúc này mới ra tay, để cho Phương Lily biết thế nào là nhân tiện.