Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 450



CHƯƠNG 450

“Tô Thư Nghỉ, em định sống cả đời với Cố Mặc Ngôn sao?” Cố Gia Huy thấp giọng nói, ngữ điệu chợt trở nên kích động: “Ém không thể sinh đứa bé này được, em nghĩ lại những gì em và mẹ em đã trải qua đi, chẳng lẽ em muốn giãm lên vết xe đổ sao?”

Những lời Cố Gia Huy nói nghiêm trọng như thế, ban đầu Tô Thư Nghỉ thoáng sững Sờ, sau đó sắc mặt sa sầm xuống.

Cô mang thai thôi mà, sao còn liên quan tới khúc ngoặt trong số phận của mình luôn thế?

Cố Mặc Ngôn cũng không phải Lâm Kim Minh, anh sẽ không đối xử với cô như thế.

So sánh hai người họ với nhau có phải rất quá đáng không?

Tô Thư Nghỉ lạnh lùng nói: ‘Cố Gia Huy, tôi sẽ không giống mẹ mình, Cố Mặc Ngôn không phải Lâm Kim Minh”

Trái tim Cố Gia Huy như bị kim châm, cô bảo vệ cho người kia như vậy.

Tô Thư Nghi lại nói: “Cố Gia Huy, tôi hy vọng anh có thể chúc phúc cho tôi và ©ố Mặc Ngôn.

Cô biết anh ta luôn có thành kiến với Cố Mặc Ngôn. Lần trước anh ta sắp xếp cô đi phỏng vấn Trình Nam Quyền, chẳng phải là muốn để cô nghe Trình Nam Quyền nói Cố Mặc Ngôn là hạng người gì, từ đó để cô rời khỏi Cố Mặc Ngôn hay sao?

Nhưng Cố Gia Huy đã tính sai, cô đã yêu Cố Mặc Ngôn từ lâu rồi.

“Anh sẽ không chúc phúc cho hai người, không bao giờ!” Cố Gia Huy tức giận gầm lên: “Tô Thư Nghỉ, em biết anh yêu em mài Em kết hôn với người đàn ông khác, bây giờ còn có con, trong lòng anh có thể không khó chịu được sao?”

Cố Gia Huy tiếp tục nói với Tô Thư Nghĩ: “Em có biết hôm nay biết tin em mang thai, trong lòng anh khổ sở thế nào không? Tô Thư Nghi, anh không thể quên được, anh không thể quên từng việc trong quá khứ của chúng ta…”

Thời gian không thể quay ngược trở lại, tình yêu cũng vậy. Yêu là yêu, không yêu là không yêu, không có lý gì để tranh luận và so sánh.

Tô Thư Nghỉ nói: “Cố Gia Huy, quên tôi đi, anh không thể sống trong quá khứ mãi được. Cuộc sống sau này còn dài, năm đó anh dứt khoát rời đi là đã định cả đời này chúng ta không duyên không phận.”

Hay cho câu không duyên không phận!

Cố Gia Huy lại chẳng thể phản bác được.

Nếu như năm đó anh ta không vứt bỏ Tô Thư Nghi mà lựa chọn tin tưởng cô thì đâu có tình cảnh như bây giờ…

Anh ta có thể trách ai đây? Tô Thư Nghi không hề sai…

Tô Thư Nghỉ vốn tưởng Cố Gia Huy gọi cô vào văn phòng là để sắp xếp nhiệm vụ phỏng vấn cho cô, bây giờ xem ra hoàn toàn là vì mục đích cá nhân, muốn thuyết phục cô.

Tô Thư Nghi cảm thấy mình không cần phải ở lại văn phòng của Cố Gia Huy nữa.

Cô nói với anh ta: “Tổng biên tập Cố, nếu không có việc gì khác thì tôi ra ngoài đây.”

Cố Gia Huy sụp đổ, cảm thấy mình thật sự không có hy vọng với Tô Thư Nghi nữa.

Anh ta nói: “Tô Thư Nghi, chúng ta thật sự không còn khả năng sao? Em không còn chút tình cảm nào với anh ư? Anh không tHÍn:.

Tô Thư Nghi thừa nhận cô từng yêu anh ta, rất, rất yêu. Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, cô đã biến tình cảm trước đó với : Cố Gia Huy thành hồi ức thanh xuân rồi.

Trong ký ức cô yêu anh ta, anh ta cũng yêu cø.

Thế nhưng ngoài đời thực và trên con đường sau này, trong cuộc đời của cô chỉ có một mình Cố Mặc Ngôn.